Cố Minh Thảo : Vậy cậu là con nhà giàu tôi không chơi với cậu
Thẩm Tường Doanh : Không phải,nhà tôi không có gì hết ,không giàu vậy cậu có chơi với tôi không
Cố Minh Thảo : để xem
Thẩm Tường Doanh chìa tay ra: Cố Minh Thảo đỡ tôi dậy đi
Cố Minh Thảo : Tôi có thói quen không muốn ai động vào tôi và bất cứ đồ gì của tôi,tôi cũng không muốn động vào ai
Thẩm Tường Doanh : Nhưng tôi đau không dậy được là do ai?
Cố Minh Thảo :gọi xe nhà cậu vào mà đón cậu về
Thẩm Tường Doanh :nay tôi đi xe đi mà,để kia kìa mà tôi đau như vậy sao tôi về,tất cả tại cậu
Cố Minh Thảo lại gần ngồi trước mặt Thẩm Tường Doanh:Lên tôi cõng ra xe tôi chở về
Thẩm Tường Doanh: Tôi tưởng cậu không cho ai động vào người?
Cố Minh Thảo :nay là lỗi tôi đẩy cậu nên tôi chịu trách nhiệm,không có lần 2 đâu đấy
Cõng Thẩm Tường Doanh ra xe
Cố Minh Thảo: tôi đưa cậu về nên nhớ là không được ôm tôi nhớ đấy
Thẩm Tường Doanh :nghĩ tôi thích chắc
Đi được 1 đoạn Thẩm Tường Doanh ôm chầm lấy Cố Minh Thảo
Cố Minh Thảo : bỏ ngay tôi ra
Thẩm Tường Doanh; Tại cậu di nhanh quá rồi phanh gấp đấy
Cố Minh Thảo rất tức giận nhưng không làm gì được
Thẩm Tường Doanh được Cố Minh Thảo chở về thì không dám chỉ đúng nhà vì sợ Cố Minh Thảo sẽ xa lánh mình
Dừng xe trước cổng căn nhà cũng rộng rãi nhưng không quá giàu có
Cố Minh Thảo chỉ: nhà cậu?
Thẩm Tường Doanh:đúng rồi
Cố Minh Thảo cởϊ áσ ra đưa cho Thẩm Tường Doanh:áo này dính người cậu cho cậu vứt đi hay làm gì thì tuỳ
Thẩm Tường Doanh : cho tôi rồi đó nha
Cố Minh Thảo: ừ bye
Ôm áo của Cố Minh Thảo về nhà
Thẩm Tường Doanh cho người đi điều tra về thân thế mọi thứ của Cố Minh Thảo.Sau khi biết hết chuyện về Cố Minh Thảo,Thẩm Tường Doanh vừa thương vừa khâm phục Cố Minh Thảo khi phải ở cùng cha Dượng con của cha Dượng
Cố Minh Thảo về nhà lao vào nhà tắm kì cọ thật lâu vì Cô ghê sợ Cô ghê bẩn Cô ghê mùi cơ thể của người khác bám vào người mình
Tắm xong Cố Minh Thảo ra ngoài ăn cơm rồi về lao đầu vào học và học
21h Cố Minh Thảo cơ điện thoại
Đầu dây bên kia: cậu làm gì đó?
Cố Minh Thảo lạnh lùng nhưng vẫn lịch sự: cho hỏi là ai vậy?
Bên kia Thẩm Tường Doanh: là tôi đây
Cố Minh Thảo : Tôi đây tên là Tôi sao?
Thẩm Tường Doanh: Không nhớ tôi à?
Cố Minh Thảo: Tôi nhớ tôi là Cố Minh Thảo còn mọi huyện ai tôi không biết,có thể cậu đang nhầm số,bye
Nói xong tắt máy
Bên kia Thẩm Tường Doanh bực tức vì lần đầu có người dám tắt máy trước Cô
Gọi lại lần 2 cho Cố Minh Thảo nhưng trả lời
Thẩm Tường Doanh nhắn tin : Tôi là Thẩm Tường Doanh và chân tôi đau quá mai tôi không tới trường được cậu phải có trách nhiệm với cái chân của tôi
30p Cố Minh Thảo trả lời: đi xe nhà cậu đi hay bắt xe tới trường tôi trả tiền
Vậy là kế hoạch để Cố Minh Thảo tới đón mình bất thành.Thẩm Tường Doanh suy nghĩ để xem cậu có thể lạnh lùng tới bao giờ
Sáng hôm sau đi học Thẩm Tường Doanh đi xe ô tô của nhà nhưng nay Cô đi thật sớm để tránh ai ở lớp thấy Cô đi ô tô.Cách trường đoạn rất xa Cô giả đi bộ tập tễnh chỉ để cho Cố Minh Thảo thấy nhưng nay Cố Minh Thảo lại đi trễ
Tới lớp Cố Minh Thảo đang bàn tán về chuyện của Thẩm Tường Doanh
Nhóm A : ê ê tụi bay có biết nay Thẩm Tường Doanh đi bộ không?
Nhóm B: tin gì đây tin gì đây có khi nào Thẩm Thị nhà Thẩm Tường Doanh bị rớt nên Thẩm Tường Doanh đi bộ không?
Nhóm C: đúng là bây giờ hôm qua vẫn là tiểu thư con nhà giàu mà nay đã đi bộ rõ khổ
Nhóm A :mới hôm qua là con nhà giàu nhất lớp nhưng nay đã...quả là không nói trước được gì
Nhóm C nịnh Kiều Việt Trinh: Nay Việt Trinh nhà chúng ta là đại tiểu thư của lớp rồi
Kiều Việt Trinh vênh váo: Chứ còn sao nữa nay tôi sẽ khao nước cả lớp nha mọi người uống gì gọi nha
Dứt lời Kiều Việt Trinh đi lại chỗ Thẩm Tường Doanh và Cố Minh Thảo
Kiều Việt Trinh vuốt tóc Thẩm Tường Doanh: nay cậu không phải đại tiểu thư rồi nên biết điều vời tôi thì sẽ được yên
Thẩm Tường Doanh im lặng không nói gì trong khi Cố Minh Thảo đã gai mắt
Kiều Việt Trinh: Cậu câm không có miệng trả lời à?(kéo tóc Thẩm Tường Doanh)
Cố Minh Thảo hất tay Kiều Việt Trinh ra khỏi tóc Thẩm Tường Doanh: bỏ cái ray dơ bẩn của cậu ra khỏi cậu ấy
Kiều Việt Trinh: Thứ nghèo mạt chơi với nhau là đúng rồi,bênh nhau cơ
Cố Mính Thảo : Còn hơn những đứa tiêu tiền mồ hôi công sức mà bố mẹ mấy người đi bóc lột người khác mà ra
Kiều Việt Trinh :2 người biết tay tôi
Cố Minh Thảo lấy khăn ướt ra lau tay miệng lầm bẩm: dơ bẩn
Gần hết giờ học dù ngồi cạnh nhưng Cố Minh Thảo không nói lời nào với Thẩm Tường Doanh mà viết mẩu giấy đẩy sang cho Thẩm Tường Doanh với nội dung" Chờ tôi chở về"
Hết giờ học Thẩm Tường Doanh tính khoác tay Cố Minh Thảo ra nhà xe nhưng Cố Minh Thảo giường như hiểu mà dơ tay ra hiệu không lại gần
Trước khi lên xe Cố Minh Thảo có mặc cả vời Thẩm Tường Doanh
Cố Minh Thảo: ngồi cách tôi ít nhất 5cm nghe không,tôi không có áo mà bỏ nữa đâu đấy
Thẩm Tường Doanh cười thầm nhưng cũng đồng ý
Đang đi với vận tốc khá nhanh thì Thẩm Tường Doanh cố tình làm rớt túi rồi gào lên
Thẩm Tường Doanh: dừng dừng tôi làm rơi đồ
Phanh gấp mất đà Thẩm Tường Doanh ôm lấy Cố Minh Thảo
Thẩm Tường Doanh: ê cậu lại nhặt giúp tôi chân tôi đau mà
Cố Minh Thảo:Tự nhặt đi tôi chờ được
Thẩm Tường Doanh phụng phịu đi nhặt vì không đánh lừa được Cố Minh Thảo
Đưa Thẩm Tường Doanh về gần tới nhà Cố Minh Thảo lại lột áo khoác đưa cho Thẩm Tường Doanh: Của cậu có mùi người cậu cầm đi,nếu mai cậu còn vậy tôi không chở cậu nữa đâu đấy
Thẩm Tường Doanh ôm vội cái áo vì đó là điều Cô muốn,Cô muốn thử xem Cố Minh Thảo sạch sẽ lạnh lùng được bao lâu
21h lại nhắn tin cho Cố Minh Thảo
Thẩm Tường Doanh : mai đi đón tôi
Cố Minh Thảo ; không rảnh nhé
Thẩm Tường Doanh: ác độc
Cố Minh Thảo : mai tôi chở về
Nay Cố Minh Thảo cũng đi sớm nhưng sau Thẩm Tường Doanh và Kiều Việt Trinh
Tới lớp Cố Minh Thảo đã thấy Kiều Việt Trinh gây sự với Tường Doanh
Việt Trinh: Đồ con nhà nghèo mạt giờ suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào mà học thôi hả
Tường Doanh : không liên quan tới cậu
Việt Trinh : tôi thích liên quan thì làm sao
Tường Doanh đứng dậy bỏ ra ngoài thì bị Việt Trinh chặn lại
Tường Doanh: Cậu muốn gì,trách ra cho tôi đi
Việt Trinh : xin tôi đi
Tường Doanh : Cho tôi đi nhờ
Minh Thảo bước vào: cậu quá đáng vừa thôi,trường này hay lớp này nhà họ Kiều cậu xây à mà bắt cậu ấy xin cậu
Việt Trinh: đầy đường đi sao cậu không đi rúc vào chỗ tôi làm gì
Minh Thảo: Chỗ đó của cậu vậy sao cậu không nằm ra đó đi
Việt Trinh : sax tôi không nói với mấy người nhiều chuyện
Hết buổi Cố Minh Thảo đợi Thẩm Tường Doanh ngoài cổng
Vì đi sớm nên Tường Doanh không ăn sáng nên bị tụt huyết áp
Minh Thảo : cậu bò ra đó à,nhanh chân lên nào
Tường Doanh: tôi mệt chóng mặt quá
Lại gần đỡ Tường Doanh
Minh Thảo ; cậu thấy thế nào?
Tường Doanh: Đói
Minh Thảo :uống tạm nước đi rồi tôi chở cậu đi ăn
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn