Cưa Đổ Con Gái Bố Dượng

5.88/10 trên tổng số 40 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Giới thiệu nhân vật Cố Minh Thảo đứa con độc nhất trong dòng họ Cố có vẻ đẹp phi giới tính khác hoàn toàn với anh chị em họ,thông minh dễ gần,thương người và rất giỏi thể thao Cố Thừa Ân : Bố của Cố M …
Xem Thêm

Kiều Việt Trinh : Có sao không có đau không Tường Doanh?

Tường Doanh: Không sao

Kiều Việt Trinh: vẫn nói được là vẫn còn chưa chết( nói rồi cười hả hê bỏ đi)

Cố Minh Thảo bị xát mặt còn tay chân thì không mấy vấn đề,đi lại chìa tay đỡ lấy Thẩm Tường Doanh

Cố Minh Thảo : Đau ở đâu?có cần đi kiểm tra không?

Lần đầu tiên Tường Doanh thấy Minh Thảo chủ động cho cô chạm vào và ân cần quan tâm cô tới vậy

Tường Doanh: Tôi không sao tôi bị đau chút thôi,mặt cậu kìa

Minh Thảo : mặt tôi làm sao?

Tường Doanh lấy tay áo chấm vết thương cho Cố Minh Thảo,đây cũng là lần đầu tiên Cố Minh Thảo cho người khác chạm vào mặt mình

Cố Minh Thảo : về thôi,xin lỗi đã không cẩn thận làm cậu bị thương

Về nhà Cố Minh Thảo lao lên phòng gõ cửa phòng Kiều Việt Trinh

Việt Trinh: ủa ủa nay lại muốn quan tâm gì tôi đây?

Minh Thảo : chuyện ban nãy là cậu cố tình đúng không?

Việt Trinh : Đúng thì sao mà không đúng thì sao?

Minh Thảo : tại sao cậu làm như vậy?

Việt Trinh : Vì tôi ghét cậu cả bà ta nữa(ý nói bà Lâm Việt Anh).Kể từ ngày mẹ tôi mất bố tôi luôn yêu thương tôi nhưng từ khi xuất hiện bà ta tôi không còn được yêu thương nữa. Còn cậu từ khi cậu xuất hiện bạn bè xung quanh tôi đều yêu mến cậu không còn thân thiết với tôi nữa.Tại sao tại sao tôi phải san sẻ tình cảm với mẹ con nhà cậu?Mẹ con nhà cậu tới đây với mục đích gì muốn cướp bố của tôi muốn chiếm lấy tài sản nhà tôi sao?

Cố Minh Thảo : không những thế,thứ tôi muốn chiếm là cậu nữa đấy

Việt Trinh: đồ độc ác không còn tính người,biếи ŧɦái

Minh Thảo : Tôi nói cậu nghe,ai làm người đó chịu,cậu muốn nhắm vào tôi thì chỉ tôi thôi đừng động tới bạn bè tôi

Việt Trinh: Để tôi chống mắt lên xem cậu ngạo mạn được bao lâu

Minh Thảo : Chống vừa nếu không chống quá nó trượt lại không còn mắt mà thấy tôi còn làm những gì đâu

Việt Trinh : Cậu cậu

Minh Thảo : tôi về phòng cậu có muốn gác cửa trông nhà thì cứ đứng đó,chào nhé

Hôm nay Cố Minh Thảo chủ động gọi cho Thẩm Tường Doanh

Cố Minh Thảo : là tôi đây chân cậu sao rồi?

Tường Doanh: Không sao đâu tôi thấy sưng nhưng không đau lắm

Cố Minh Thảo ngọt ngào : nhớ sát trùng nhé,ngủ thì gác chân đau lên không lại mất ngủ,mai sẽ đau hơn đấy

Tường Doanh cười không nói gì

Minh Thảo : Cậu có còn đó không đấy?

Tường Doanh : Có mà

Minh Thảo : Mai tôi đón nên cậu dậy sớm nhé

.

.

.

.

6h Thẩm Tường Doanh đã đứng chờ Cố Minh Thảo vì Thẩm Tường Doanh sợ Cố Minh Thảo phát hiện ra nhà ở thật sự của Cô

6h30 Cố Minh Thảo tới

Cố Minh Thảo : Tôi tưởng phải chờ cậu nhưng cậu lại ở đây rồi,cậu chờ lâu chưa?

Tường Doanh : sợ cậu chờ nên tôi ra lúc 6h

Minh Thảo : trời lạnh đấy ra sớm ốm đấy, cậu chưa ăn sáng đúng không?

Tường Doanh: hì hì tớ chưa

Minh Thảo : đồ ngốc vậy đi ăn cùng tôi

Tới quán phở bay gần trường Cố Minh Thảo gọi 1 bát

Thẩm Tường Doanh : sao cậu gọi có 1,cậu không ăn à?

Cố Minh Thảo lau đũa và thìa cho Tường Doanh : Tôi không ăn,tôi không quen ăn ở đây cậu ăn đi

Tường Doanh: vậy là tôi ăn mình hả?tôi cũng không quen ăn mình

Cố Minh Thảo : tôi ngồi cùng cậu đây mà,ngồi nhìn cậu ăn là được chứ gì,ăn nhanh không trễ giờ

Tường Doanh: Ngày nào cũng có người đưa đón rồi cho tôi đi ăn vậy thì tốt

Minh Thảo: Vậy tôi sẽ đưa đón cậu và đưa cậu đi ăn khi nào cậu khỏi đau chân thì thôi

Tường Doanh: Hứa đi,ngoắc tay

Cố Minh Thảo xua tay ra hiệu không cần vì Cô không muốn ai động vào người mình

Tới lớp Kiều Việt Trinh lao lại phía Thẩm Tường Doanh và Cố Minh Thảo

Kiều Việt Trinh kiêu ngạo : giờ nhà họ Thẩm cậu rớt rồi tính bám lấy Cố Minh Thảo à?để tôi nói cho cậu biết Cố Minh Thảo còn ở nhờ nhà tôi đấy không có tiền mà cho cậu bám lấy đâu

Tường Doanh : dù sao đó cũng là việc của tôi không liên quan tới cậu

Việt Trinh : Liên quan chứ sao tôi là bạn cậu tôi nhắc nhở cậu vậy thôi

Minh Thảo kéo tay Tường Doanh ra ngoài

Tường Doanh Lẽo đẽo theo Minh Thảo chưa hiểu ra chuyện gì

Minh Thảo: Cậu nên tránh xa tôi để khỏi bị liên luỵ

Tường Doanh : tại sao?tôi chẳng thấy có gì liên luỵ cả,tôi vui khi cậu tin tưởng và chơi với tôi.Cậu cho tôi biết lý do là gì đi

Minh Thảo : chuyện kể ra dài lắm và cậu cũng không nên biết

Nói xong Cố Minh Thảo bỏ đi mặc kệ Tường Doanh ở đó

Tường Doanh gọi với theo : Tôi sẽ không vì sợ Kiều Việt Trinh mà làm theo ý cậu đâu

Tan học Cố Minh Thảo thấy Tường Doanh chờ mình nhưng cố tình bỏ về mặc Tường Doanh gọi

Đi 1 đoạn Cố Minh Thảo vòng lại đón Thẩm Tường Doanh

Thẩm Tường Doanh: Thì ra cậu cũng đâu có lạnh lùng vô tâm đâu nhể

Minh Thảo : Nói nữa tôi cho cậu đi bộ bây giờ,tôi thương cái chân cậu nếu đi bộ sẽ đau lâu hơn và tôi phải đưa đón cậu lâu hơn thôi

Tường Doanh : không bao giờ chịu nhận,cậu đúng là

Cố Minh Thảo :là gì kệ tôi,cấm động vào người tôi đấy

Đưa Tường Doanh về nhà

Cố Minh Thảo : Từ mai tôi sẽ không đưa đón cậu nữa,tránh ảnh hưởng tới cậu

Tường Doanh: Đồ nói lời không giữ lời,tôi tưởng cậu sao chứ hoá ra cũng giống Kiều Việt Trinh nói lời không giữ lời

Cố Minh Thảo nghe thấy mình bị so sánh với Kiều Việt Trinh thì xuống xe kéo tay Tường Doanh lại phân bua

Minh Thảo : Tôi không phải,tôi không giống cậu ta,chỉ là nếu chơi cùng tôi cậu sẽ còn phải chịu nhiều trò mà Kiều Việt Trinh gây ra

Tường Doanh : Tôi không lo thì cậu lo làm gì chứ,tôi không sợ

Minh Thảo : Kệ cậu từ mai tôi sẽ không đón cậu đâu

Tường Doanh : Ừ thì tôi đi bộ tôi không ép cậu đón nhưng tóm lại cậu ở cùng Việt Trinh thì giống cậu ta thôi

Cố Minh Thảo bỏ về trong bực tức

Sáng hôm sau đúng là nói là làm Cố Minh Thảo không đón Tường Doanh nữa

Tường Doanh cũng đâu có kém gì tự hành bạn thân đi bộ cho cái chân đau thêm

Trên đường tới trường Minh Thảo thấy Tường Doanh đi bộ dừng xe lại

Cố Minh Thảo : này

Tường Doanh giận mà không thèm đáp lời Minh Thảo

Minh Thảo : này lên tôi chở

Tường Doanh : cậu nói không chở tôi thì cứ đi đi không cần để ý tới tôi làm gì.

Minh Thảo : giận tôi chuyện hôm qua à,chả là tôi

Tường Doanh : chả là cậu sợ tôi bám cậu như Kiều Việt Trinh nói đúng không?không phải cậu sợ tôi bị liên luỵ mà cậu sợ liên luỵ chính cậu

Minh Thảo xuống xe kéo tay Tường Doanh:lên xe mau cậu nói nhiều quá đấy

Tường Doanh mắt đỏ hoe: cậu đi đi không cần quan tâm tôi

Minh Thảo hạ giọng xin lỗi : Tôi sai rồi,đi cùng tôi nha nha,đừng giận tôi nha

Tường Doanh nghe Minh Thảo nhẹ nhàng xin lỗi lại càng tủi thân chảy nước mắt

Cố Minh Thảo : cậu không đi là tôi đi bộ cùng cậu đấy,tôi sai rồi nên cậu đi cùng tôi đi mà

Tường Doanh: Lạnh lắm tôi đi bộ cho ấm

Vẫn cái giọng ngang bướng giận hờn ấy khiến Cố Minh Thảo bật cười

Cố Minh Thảo :Tôi cho cậu đúc tay vô áo tôi là được chứ gì

Tường Doanh : Thôi tôi không dám lại làm bẩn người cậu,cậu luôn không cho tôi động vào cậu là gì

Minh Thảo ghé sát mặt Tường Doanh: Đi không

Tường Doanh: Không đi

Minh Thảo : Vậy nhớ đấy từ sau đừng có nhìn mặt tôi,tôi đi

Bình Luận (1)

  1. user
    dnt saki mochii :)) (3 năm trước) Trả Lời

    Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn

Thêm Bình Luận