Minh Thảo : không có gì
Việt Trinh : Tại sao cậu lại mua hoa Bách Hợp tặng tôi?
Minh Thảo : Vì tôi mong mọi thứ đều hợp với cậu,còn gì hỏi không nếu không tôi lên phòng đây
Ôm lấy Cố Minh Thảo từ phía sau
Việt Trinh : Hình như tôi đang yêu thì phải
Cố Minh Thảo : cái đó ai không biết cậu thay người yêu như thay áo
Việt Trinh : không lần này là khác
Minh Thảo : khác cái gì?
Việt Trinh : Là tôi thích cậu
Minh Thảo gạt phắt tay Việt Trinh ra: Điên à ,cậu say rồi đi ngủ đi,không phải hôm nay sinh nhật thì cậu không yên đâu
Việt Trinh : Tôi không say là tôi nói thật
Minh Thảo: Điên,về phòng đi
Nửa đêm có tiếng gõ cửa
Cố Minh Thảo : Ai đấy
Việt Trinh : là tôi đây
Minh Thảo : có gì mai nói nửa đêm nửa hôm như ma xó vậy
Việt Trinh : mở cửa ra cho tôi mở cửa ra
Minh Thảo : như điên ấy về phòng ngay không tôi ra tôi đập cho bây giờ,không phải chủ nhật thì tôi ném cậu ra ngoài
Việt Trinh : Tôi đói quá mà 2 chị giúp việc ngủ tôi không dám gọi
Minh Thảo : Vậy sao cậu dám gọi tôi?
Việt Trinh : nể tôi đi tôi mới sinh nhật xong mà nấu mì cho tôi đi
Minh Thảo : cậu không có tay nấu à?
Việt Trinh :từ bé tới giờ tôi chưa phải nấu ăn
Minh Thảo : xuống bếp bật điện đi rồi tôi nấu cho,cậu phiền phức lắm
5p thấy Minh Thảo xuống mặt ngái ngủ
Cố Minh Thảo: ăn mì cho nhanh nhé
Việt Trinh ngồi bàn ăn chờ sẵn đó chống cằm nhìn Minh Thảo nấu ăn
Nấu xong Minh Thảo mang mì ra cho Việt Trinh
Minh Thảo : ăn đi rồi tắt điện đi ngủ,tôi ngủ trước đây
Việt Trinh: cậu không ăn à?
Minh Thảo: tôi không ăn đêm tôi không thích
Việt Trinh : Cậu có thể ngồi đó chờ tôi ăn xong không,tôi không ăn 1 mình bao giờ
Minh Thảo : lần này thôi nha
Việt Trinh ăn xong lại ôm tay Cố Minh Thảo: đi ngủ thôi
Minh Thảo : gì gì đấy không động người tôi nha
Việt Trinh : Tại sao Tường Doanh được thân cậu mà tôi cậu lại xa lánh
Minh Thảo: Vậy cậu là Tường Doanh đi
Việt Trinh: đồ quá đáng
Minh Thảo : hôm nay tôi không thèm chấp cậu,ngủ đi
9h Sáng chủ nhật Minh Thảo vẫn còn nằm lăn lóc ở giường thì có cuộc gọi đến
Minh Thảo : alo
Tường Doanh: cậu chưa dậy hả ?dậy đi sắp trưa rồi đấy
- Minh Thảo : Có chuyện gì nói đi tôi còn ngủ tôi mệt quá
- Tường Doanh : Tôi muốn đi ăn mì trộn cậu đưa tôi đ được không?
- Minh Thảo : Hãy tha cho cái thân tôi được không tôi bị Việt Trinh hành mất ngủ cả đêm qua rồi đấy lại còn cậu nữa
- Tường Doanh : Vậy là đêm qua cậu và Việt Trinh ngủ cùng nhau ?
- Minh Thảo : điên à ngủ gì chứ
Tường Doanh : vậy cậu với Việt Trinh thức cùng nhau làm gì?
Minh Thảo : cậu nghĩ cái gì vậy?cậu điên à,cậu ta bắt tôi nấu mì cho cậu ta đấy vì sinh nhật cậu ta nên tôi đành chiều cậu ta
Tường Doanh: Vậy cậu dậy đi lát đi ăn mì trộn cùng tôi
Minh Thảo : thôi tôi dậy lát nữa nói chuyện,cậu ăn tạm gì đi
30p sau Tường Doanh gọi lại
Minh Thảo : Tôi mắc nợ gì cậu à mà cứ gọi tôi ồi ồi như đòi nợ vậy?
Tường Doanh : Tôi tưởng cậu quên gọi tôi chứ,nói là lát gọi mà không thấy đâu
Minh Thảo : Ờ ờ tôi đây rồi
Tường Doanh : cậu đang làm gì đó?
Minh Thảo: Tôi đang ngồi phòng chơi thôi
Tường Doanh : á cậu đàn tôi nghe đi cậu hứa đàn cho tôi nghe mà
Minh Thảo : cậu zai hoi như đỉa đói vậy mà cậu muốn nghe gì?
Tường Doanh : cậu hát bài gì liên quan tới tình yêu đi
Minh Thảo : hát 1 đoạn cho cậu nghe thôi nhé hôm nay tôi mệt
Tường Doanh: được rồi cho cậu nợ
Minh Thảo : tôi hát 1 đoạn bài Đếm ngày xa em
Tường Doanh : Đàn hát luôn đấy nhé
Minh Thảo: nghe này
.
.
.
.
"Chỉ là đôi môi chỉ là vài câu yêu thương thôi mà
Em đã khiến anh yêu em mãi không thể phai phôi
Anh mong em đừng thay đổi
Vì anh đã quá yêu em mất rồi
Vì yêu em ,xa em quanh anh chỉ còn lại bóng tối
Chờ đợi ngày mai chờ
Ngày 2 ta được sánh đôi vai được bên nhau mãi mãi
DẪu anh có làm gì sai
Cũng sẽ không một ai có thể chia 2 ta chung bước mãi trên 1 con đường dài"
Minh Thảo : hết rồi
Tường Doanh kho nghe xong Minh Thảo hát thì trả lời: chung bước được lại tốt
Minh Thảo : Hả,cậu bảo gì?
.
.
- Tường Doanh : à tôi muốn hỏi cậu cái này
- Minh Thảo : ừ cậu nói đi
Tường Doanh : Cậu đã từng quen ai chưa?
Minh Thảo : Có rồi rất nhiều là đằng khác
Tường Doanh : Tôi biết ngay mà
Minh Thảo : biết gì?
Tường Doanh : Nhìn mặt cậu là tôi biết cậu đào hoa rồi
Minh Thảo : liên quan gì à?
Tường Doanh : vậy cậu quen nam hay nữ nhiều tuổi hay ít tuổi
- Minh Thảo : có cả nam cả nữa ít nhiều quen tất
Tường Doanh : Cậu như động vật ăn tạp vậy
Minh Thảo : tôi còn ăn cả cậu luôn đấy
Tường Doanh : Vậy tôi và cậu quen nhau đi
Minh Thảo : cậu bị ấm đầu à?tôi quen cậu gần 2 năm rồi đấy
Tường Doanh ngại ngùng khi Cố Minh Thảo không hiểu ý của mình đành lảng chuyện : cậu hát hay lắm lúc khác hát tôi nghe nữa nha
Minh Thảo : Tôi không hứa
Ở ngoài cửa Việt Trinh nghe Minh Thảo hát và nghe hết cuộc nói chuyện vừa rồi của Minh Thảo và Tường Doanh
Gõ của phòng Minh Thảo
Việt Trinh : cậu ra tôi nói chuyện
Minh Thảo đi ra nhưng lần này không đóng cửa
Minh Thảo : chuyện gì?
Việt Trinh : Chuyện hôm qua lúc tôi say tôi có nói gì bậy bạ( thật ra lúc đó cô không say nhưng bị Minh Thảo từ chối nên cô cố giải thích để khỏi mất giá )
Minh Thảo giả ngây ngô: ôi tôi cũng không nhớ hôm qua tôi hơi mệt lại hơi say nên không biết gì?cậu nói gì ?
Việt Trinh : may quá không sao được rồi không còn gì nữa
Cả ngày không đi học không thấy Minh Thảo Tường Doanh khó chịu trong người,Cô nhớ Minh Thảo nhớ khuôn mặt lạnh lùng đầy nam tính nhớ giọng nói tỏ ra không quan tâm tới ai nhưng lại là người giàu tình cảm.Cô cả ngày ôm điện thoại gọi cho Minh Thảo khiến Việt Trinh cũng phải khó chịu
Việt Trinh : Tôi thấy cậu và Tường Doanh có vấn đề đấy
Minh Thảo: vấn đề gì?
Việt Trinh : không có gì mà tối muộn bố và dì mới về nên cậu ăn cơm cùng tôi nhé?
Minh Thảo : Tôi đã nói tôi không ăn cơm nhà họ Kiều
6h tối chị giúp việc lên gõ cửa phòng Minh Thảo
Chị giúp việc : Minh Thảo xuống ăn cơm
Minh Thảo : chị bị làm sao à? Tôi không bao giờ ăn cơm nhà họ Kiều
Chị giúp việc : em xuống ăn cơm cho Việt Trinh ăn,cô ấy không ăn cơm nếu như ăn 1 mình
Minh Thảo : không ăn thì nhịn đi,tiểu thư quê các gì chứ,tôi cũng ăn 1 mình suốt có chết đâu
Chị giúp việc thấy Minh Thảo phản ứng gắt nên chỉ nhẹ nhàng : Cô Việt Trinh nếu không ăn cơm là hay bị ngất nên nhờ em bảo giúp chị
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn