Chương 2

36 quan sát cục là trận pháp đặt 36 cục quan sát ở nơi được đặt sẵn trong tinh sát trận pháp, vị trí cực âm cực sát cũng là phong thủy bảo địa. Mục đích sử dụng trận pháp này tùy thuộc vào người bố trận, để xác định mục đích của người đó thì cần nhìn vào mắt trận. Mắt trận nằm ở trung tâm cục, bên trong 36 quan sát cục. Mà 36 quan sát cục đó chính là dùng để trấn mắt trận.

Mỗi quan sát trận dùng một mạng người. 36 quan sát cục ở đây oan khí oán khí sát khí nồng đậm. Đủ thấy đều là đẻ đại gian đại ác. Ở lâu dưới lòng đất, hấp thụ nhật nguyệt linh khí trời đất đã sớm từ thi quỷ biến thành mao cương. Chỉ cần thêm một bước, trở thành phi cương thì đất Thục Trung này sẽ thành đất dưỡng thi cực âm cực sát. Xác chết vừa vùi sẽ thành ấm thi. Dùng một chữ để hình dung thì chính là loạn.

Ông Thất đơ người nhìn 36 mao cương rục rịch trong quan tài đá muốn ra ngoài dưới ánh trăng. Mao cương thân thể cứng như sắt thép không sợ dao súng, móng tay chứa kịch độc. Muốn gϊếŧ chỉ có thể lập đàn phong ấn. Mà cái đàn ấy ông lập không nổi, ông cũng công phải cao tăng hay đại lão thiên sư gì. Cho dù là phải thì cũng cần 36 người ứng với trận pháp. Dù thắng cũng là đi mười còn ba.

Mải mê lo lắng thì ông giật nẩy mình. Đã sợ còn sợ hơn, trái tim chành thanh niên trẻ lúc ấy run lên từng hồi. Mắt trận bị trấn dưới oán khí sát khí trận pháp thì sẽ thành cái gì?

"PHI... CƯƠNG.."

Ý nghĩ đáng sợ vừa nhảy qua đầu ông thì âm phong thổi lên từng trận không ngớt, âm khí lạnh lẽo tràn vào xương tủy. Oán khí đè lên người khiến ông quỳ mọp xuống. Khó khăn mở lớn mắt nhìn về phía trước, đập vào mắt là hai con mắt xanh lè nhìn thẳng ông. Lạ là mỗi mắt lại có hai nhãn cầu. MẮT SONG TRÙNG MỆNG ĐẾ VƯƠNG!!!

Thi khí ập đến làm ông Thất trợn trắng mắt ngất đi. Phía trước đôi mắt màu xanh lục khẽ nghiêng qua nhìn một cái.

Ông Thất tỉnh dậy thì thấy mình ở nơi lạ. Trần nhà bằng đá, không khí ẩm ướt mùi ẩm mốc. Ông lồm cồm bò dậy nhìn xung quanh một lượt. Vàng bạc bày la liệt, còn có đỉnh đồng, lò luyện đan, trống bỏi. Trống bỏi???

Đang lúc ông ngây người thì có con chuột chạy ngang làm ông thọt cả tim. Đằng sau con chuột là đứa bé chạy đuổi theo. Tóc dài đen nhánh, mặc quần áo chắc là của thời Chiến Quốc, cổ đeo lục lạc. Nó chạy tới đâu là cái lục lạc đinh đinh đang đang tới đó. Nó bé xíu, chắc tầm bốn năm tuổi thôi.

Mà bé thì bé chứ ông Thất vẫn sợ, nó là con phi cương phá trận chạy ra đấy. Chạy mãi không bắt được con chuột nó mới giận lẫy ngồi phịch xuống đất, đoạn thì nó bắt đầu ngó nhìn ông Thất. Ông nín cả thở. Nó nhìn ông mãi, từ trên xuống dưới từ trái qua phải. Như là nó trông lạ lắm, có vẻ nó tò mò. Nhìn ông một hồi nó lại tự nhìn nó. Lúc này ông mới dám thở hắt ra. Chả hiểu sao khi này lại thấy bớt sợ hơn, ông cũng đánh bạo nhìn nó. Cứ thế yên lặng mãi, cuối cùng là kết thúc bằng tiếng khóc đinh tai nhức óc của thằng bé kia. Càng khóc càng dữ làm ông Thất cũng chả biết làm sao. Cuống cả lên ông mới mò cái trống bỏi qua dỗ nó. Một hồi mới chịu yên, nó cầm cái trống lắc qua lắc lại. Ông mới đánh bạo là hỏi nó:

- Con tên gì? Nhà ở đâu?

Cái giọng con nít lại lanh lảnh vang lên làm ông Thất hú hồn theo:

- Tiết Ngọc Ly. Không biết nhà ở đâu nữa.

Ngó bộ cũng ngoan đáo để. Ông Thất như chập mạch mà ngồi nhỏ nhẹ tỉ tê với nó hồi lâu. Thằng bé sinh ra cuối thời nhà Tấn, cũng là người trong vương thất. Sinh ra đã đặc biệt, mắt hai con ngươi nên bố mẹ giấu trong nhà không cho đi đâu. Nhà Tấn chiến loạn bắt đầu sụp đổ. Vương hầu nước Tấn lo ngược lo xuôi lại lo đến trên đầu tâm linh. Quốc sư tính một quẻ, nói trong vương thất có mệnh đế vương. Kẻ này sinh ra để thay thế đại vương, hút cạn vận khí quốc gia. Vương hầu ngu muội u mê lùng sục khắp nơi, cuối cùng lùng đến Tiết Ngọc Ly. Sinh ra đặc biệt, mang mệnh đế vương đại phú đại quý.

Lão quốc sư mới bày trò lấy nó làm mắt trận trả lại vận khí quốc gia. Vậy nên mới có cái quan sát trận âm độc đó.

Mắt trận phải là người mệnh cách thân phận cao quý, cộng thêm Tiết Ngọc Ly sinh vào tháng trung nguyên cô hồn. Việc cứ vậy mà thành.

Tàn nhẫn để đứa trẻ bốn tuổi tận mắt nhìn bố mẹ bị gϊếŧ, trái tim bị khoét vào rồi chôn vào quan tài đồng khi còn hấp hối. Ngàn năm chịu đau đớn từ trận pháp, chịu oán khí ngợp trời của 36 quan sát trận. Nay vì đứt một sợi xích mới có thể thoát ra.

Mà kẻ lập trận vì muốn trấn áp Tiết Ngọc Ly không biến thành quỷ trở về báo thù nên càng âm hiểm. Dùng người gian ác, thậm chí là người tu đạo để làm quan sát cục. Cả cục cả mắt bị chôn vùi ngàn năm được nhật nguyệt chiếu rọi, linh khí nuôi dưỡng đã sớm thành xác chết không phân hủy. Hồn phách vì vậy cũng không rời cơ thể, sớm hoà làm một không sống không chết. Nhưng cũng là đau đớn không ngừng, không thể siêu sinh. Tất cả đều bị tháng năm lãng quên, mà kẻ thủ ác thì đã sớm vào luân hồi.

Ông Thất bồi hồi nước mắt ngắn dài. Ông muốn cứu thằng bé lắm, để nó không bị hành hạ nữa. Nhưng mang nó ra ngoài thì coi sao được. So với mao cương thì phi cương càng nguy hiểm, càng độc. Toàn thân đều là độc. Móng tay, da thịt xương máu. Đặc biệt là máu trong tim có thể trực tiếp biến mao cương thành phi cương biến người thường, xác chết thành cương thi. Tuy cơ thể đã chết nhưng máu ứ trong người vẫn còn đó đấy thây. Cả mấy con mao cương bên ngoài kia nữa, phải làm sao để nó không bật dậy ra ngoài hại người đây.

- A Thất làm sao thế? Nói chuyện tiếp đi mà.

Đang trầm ngâm thì thằng bé lên tiếng tiếp. Ông thở dài nói hết ra, mà ai biết thằng bé nghe hiểu không chứ. Mới bốn tuổi chứ nhiêu. Ai dè nó hiểu thật.

- Người xấu không được hại người, bọn họ toàn là người xấu bắt nạt A Ly không á. A Thất giúp A Ly bắt nạt lại bọn họ đi.

Hình như không hiểu thật. Cơ mà nó nói đúng. Áp chế lại cái đám ngoài kia để bọn nó không chạy ra làm việc ác được, còn giúp Tiết Ngọc Ly cởi bỏ xiềng xích đau đớn.

Đạo pháp ông chưa cao, cần tỉ mỉ nghiên cứu. Trận pháp tuy yếu đi nhưng mà không phải ai muốn trấn là trấn. Càng đừng nói đến đạo pháp của người xưa. Ông mới bảo:

- Thế bọn mình đánh lại bọn họ đi. Nhưng để anh nghĩ cách đã. Đem bọn họ vào đây được không. Để ngoài đó nguy hiểm lắm.

Xưng anh với cái xác ngàn năm cũng ngượng mồm lắm. Nhưng gọi nó là cụ thì cũng không hay mà. Thằng bé nó cứ lưỡng lự:

- Nhưng bọn họ dữ lắm. Lỡ đánh em thì sao.

- Không sao, bọn mình dán cái này lên, tạm thời bọn họ không động đậy được đâu.

Vừa nói ông vừa phe phẩy xấp bùa vàng mực đỏ chu sa. Để cho chắc còn lấy dây chỉ đỏ với đồng tiền cổ âm dương ra nữa.

Thằng bé hí hửng túm áo ông chạy thẳng ra ngoài, bấy giờ ông mới biết mình ở trong địa mộ rất sâu trong lòng đất. Đến nơi, quan tài đã vẫn còn động đậy. Uy áp phi cương đè xuống chúng mới yên. Ông Thất nhanh chóng dán bùa, dăng chỉ đỏ khắp 36 quan tài. Kết nút bằng đồng xu cổ.

Tiết Ngọc Ly nhanh thoăn thoắt kéo lần lượt 36 quan tài xuống mộ. Quan tài không còn động đậy, sát khí cũng không còn thoát ra. Nhưng cũng chỉ là tạm thời, phải nhanh chóng nghĩ cách trấn chúng lại.

Tiết Ngọc Ly lại dựng tính trẻ con lên, bật nắp quan tài lên. Ông Thất ngăn không kịp. Bên trong toàn là nam cũng mặc quần áo xưa, còn có đồ bồi táng. Da thịt nguyên vẹn, chỉ là trắng bệch cứng đờ. Thằng bé con trèo hẳn vô trong moi móc đồng đồ vật đó. Ông Thất giật giật khoé môi, sao hồi nãy mới bảo sợ kia mà. Nó phá tan tành từng cái quan tài một. Một vài quan tài còn có thêm sách làm bằng thẻ gỗ thẻ tre, có giương bát quái. Kẻ tuẫn táng có lẽ là đạo sĩ. Một ý nghĩ nảy chợt. Ông xông vào xem mấy cuộn sách đó, chắc hẳn có kiến thức đạo thuật để lại từ người xưa.

Tìm một hồi thì tìm thấy trong quan tài một kẻ theo đạo. Tên này khi xưa chắc tu luyện tà thuật. Trong quan tài toàn sách luyện quỷ.

"Quỷ thuật cổ xưa trên đất Ba Thục"

Quỷ thuật hay quỷ đạo lấy luyện quỷ, ngự quỷ làm chính. Người luyện đến tầng cao nhất còn có thể sai khiến quỷ thần, trường sinh bất tử. Ngự quỷ, trừ diệt ác quỷ. Tu quỷ đạo không phải ai cũng tu được, phải là người có mắt âm dương, tâm thuật ngay thẳng. Vì ngự quỷ là giao tiếp với quỷ, tâm không vững sẽ bị quỷ mình luyện cắn nuốt, địa ngục truy đuổi đánh vào đạo súc sinh.

Nhưng xưa nay vẫn luôn có kẻ lợi dụng đạo thuật làm điều xấu. Quỷ đạo không xấu, còn tốt là đằng khác. Nhưng những kẻ kia vì truy cầu pháp lực, sức mạnh du͙© vọиɠ cá nhân mà làm biến chất quỷ đạo. Khiến người ta khi nhắc về quỷ đạo chỉ nghĩ đến một chữ tà. Mà kẻ nằm trong này chính là chữ tà đó. Vì những kẻ như vậy mà quỷ thuật thất truyền, đến ngày nay chỉ còn lại truyền thuyết.

Nếu dùng thuật luyện quỷ bổ khuyết hồn phách cho A Ly để nó trấn áp lại trận pháp không phải là tốt nhất hay sao.

Suy nghĩ bất chợt như vậy thế mà xoay chuyển cuộc sống của ông sau này.

Để tu quỷ đạo không phải ngày một ngày hai. Lần chết giả năm ấy mở mắt âm dương cho ông, bây giờ chính là vì thời khắc này.

...

Trong chương này có một vài thông tin mình cần lưu ý như sau :

*) Thứ nhất là chuyện 36 quan sát cục. Mình lấy ý tưởng trong cờ tướng sau đó chém gió mà ra. Có thật hay không mình cũng không biết. Tại mình tra Google rồi mà không thấy.

*) Thứ hai là đôi mắt hai con ngươi của bé A Ly là mình lấy nguyên mẫu từ phim hoạt hình hồi nhỏ mình coi. Phim có con rắn gì mà chuyên đi bắt mấy động vật nhỏ ý.

*) Thứ ba là quỷ thuật ba thục xưa. Ba Thục thì có thật nhưng có quỷ đạo hay không thì mình chịu nốt. Quỷ thuật là mình chém gió. Nhưng mà nó có thật á, do không biết rõ ràng nên chém đại thôi.

*) Thứ tư, trong này mình sử dụng khá nhiều từ Hán Việt do sử dụng bối cảnh đạo thuật của anh hàng xóm không thân thiện.

Bye bye và cảm ơn cả nhà vì đã đón nhận. Moa moa