Chương 13: .

- Cái gì chứ ! từ khi nào anh lại thoải mái nói chữ vợ chồng với tôi vậy hả ? không phải anh chán ghét tôi lắm sao ?.- Mặt Di Linh lạnh dần đi .

- Và ...tôi với anh cũng ly thân rồi !

Di Linh thì đang cọc hết lên còn Nhất Long lại vô cùng thoải mái . Vì hôm qua anh tận hưởng được cô mà không hề bị khó chịu , còn muốn làm lần nữa .

- Tức giận cái gì chứ ! cô nhớ xem hôm qua ai mới là người ăn sạch tôi !.

Hôm qua có làm cái quái gì quá giới hạn đâu !! .

Nói rồi anh bước xuống giường thản nhiên rông tới chỗ cô mà không một mảnh vải che thân .

Hành động của anh làm cô nóng mặt ngay lập tức đưa ánh mắt đi chỗ khác .

- Sao chứ ! hôm qua cái gì cô cũng nhìn rồi ! bây giờ ngại cái gì !.

Nhất Long càng nói càng tiến lại cúi sát gần mặt cô . Hơi thở của anh phả vào mặt cô làm cô nổi từng đợt da gà .

- Tránh xa tôi ra .!

Cô dùng một ngón tay ấn vào ngực anh ủi ra xa .

Hành động của cô làm anh thấy vui vui trong lòng . Nhưng sợ cô phát hiện ra lên nghiêng mặt rông qua cô để vào phòng tắm .

Khi anh rông vào phòng tắm đóng cửa lại thì Di Linh mới sực nhớ ra .

- Khoan đã ! đây là phòng tắm của tôi mà !

- Thì tôi tắm có gì đâu !.

- Anh cút về phòng anh mà tắm !.

- Thế cô định để tôi khỏa thân rông lung tung trong nhà hả ?.

Giọng của anh ra từ trong phòng tắm .

- Không phải anh thích sạch sẽ lắm sao.Không phải anh nói những thứ tôi động vào đều giơ bẩn hết à !

Không thấy anh trả lời cô tức giận đá một cái vào cửa nhà tắm .

- Bình tĩnh ! mình phải bình tĩnh ! bực quá mất khôn .!

Cô hít một hơi lấy lại bình tĩnh .

" Rốt cuộc hôm qua mình làm cái quái gì vậy không biết ! Sao lại mất khôn mà cùng anh ta như vậy chứ ?".

Cô rông tới rông lui khoanh tay suy nghĩ .

" Mình nhớ hôm qua uống rượu anh ta có mặt ở trong bếp ...! rồi .....chết tiệt !.

Trí nhớ của cô như đứt đoạn rồi mất sạch chẳng nhớ gì nữa .

Cô cứ ngồi nhớ nhớ rồi quên quên đến khi Nhất Long tắm xong ra ngoài thì cô mới thôi suy nghĩ .

- Đang đợi tắm sao ?.

Anh thản nhiên lau tóc .

- Cút đi cho khuất mắt tôi.

Cô đứng phắt dậy không thèm để ý đến anh mà đi qua . Nhưng rồi cô đứng lại quay phắt người nhìn anh từ trên xuống dưới .

- Anh ...bị bệnh hả ?.

Nhất Long không hiểu quay lại nhìn cô .

- Sao ?.

- Tên bệnh hoạn này ! tại sao anh lại mặc đồ của tôi chứ !.

- đồ của cô !.

- Khăn tắm anh đang lau là của tôi ! Áo khoác tắm là của tôi ! dép đi làm là của tôi ! còn nếu tôi không nhầm anh dùng cả sữa tắm nữa đúng không hả ?.

- Thì sao chứ ? chẳng nhẽ cô thích nhìn tôi khỏa thân hả ? vậy tôi khỏa thân nhá .

Di Linh cứng họng không nói lên lời . Rồi cô chép miệng nói :

- Mặc luôn đi !.- Rồi cô lướt qua anh đi vào phòng tắm

Tự rưng thấy cô nói vậy anh tưởng cô bỏ qua .

- Cầm cả mấy cái này vứt luôn đi ! Tất cả những thứ anh chạm vào đều bẩn hết rồi !.

Nhất Long đang hí hửng thì cô cầm trai sữa tắm vứt cho anh . Rồi lạnh nhạt kéo cửa nhà tắm .

Rầm

Nhất Long đứng đờ người một lúc rồi mới nhận ra điều gì đó .

- Nên như cũ thì tốt hơn !.

Anh nói rất nhỏ chỉ mình anh nghe thấy . Rồi quay lưng mở cửa đi về phòng mình , trong lòng nặng nhọc biết bao .

Sau khi tắm rửa xong cô mất một chút thời gian để chọn được bộ đồ có thể che đi dấu hôn trên người . Cô chọn một áo len bó body cổ cao . Quần vải dài tới mắt cá chân và một áo vest kaki tà dài ở ngoài . Vì gu ăn mặc cứng rắn lên cô đeo thêm gọng kính phù thủy và tô son màu lạnh .

Sau khi ổn thỏa rồi cô mang bộ mặt lạnh lùng hàng đi xuống dưới lầu .