Quyển 4 - Chương 10: HUYNH ĐỆ TỤ THỦ



Trên bầu trời hai đạo thân ảnh cấp tốc bay tới, Tần Vũ nhìn hai người trong lòng tràn ngập cảm khái vô hạn, ba người cùng nhau phi thăng, Tần Vũ có vẻ may mắn nhiều lắm, mà Hồng Mông hai người lại gặp bao khó khăn. Tần Vũ nghĩ đến đây, trong lòng cảm giác xấu hổ, nhìn hai người, thẹn nói: “Hai vị ca ca, đệ đến chậm, để các huynh phải chịu khổ a.”

Hồng Mông hai người thân thể đã hết trở ngại, chỉ là sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt, Hồng Mông mỉm cười nói: “Thiên ý như thế, tam đệ không cần quá để ý, hai ta cũng bất quá bị mệt nhọc mấy trăm ức năm mà thôi, còn may tam đệ tới cứu a.” Lâm Mông ở một bên gật đầu nói: “Ân! Tam đệ không cần quá lưu tâm, hiện giờ ba huynh đệ chúng ta lần nữa gặp lại đáng lẽ phải ăn mừng mới phải a!”

Tần Vũ gật đầu, sau đó ba người nhìn nhau, đều đều cười ha hả. Hồng Mông chú ý tới Linh Nguyệt ở một bên, mở miệng nói: “Tam đệ, còn không giới thiệu cho chúng ta, vị này là?” Tần Vũ mỉm cười nói: “Vị này là bằng hữu của đệ Linh Nguyệt cô nương, lần này chính là phải cảm ơn nàng, nếu không có hỗ trợ của nàng, tiểu đệ không nhất định có thể cứu hai vị ca ca.”

Hồng Mông và Lâm Mông hai người trong lòng kinh ngạc, nữ tử trước mắt tu vi không cách nào nhìn thấu, mà tu vi của Tần Vũ tựa hồ so với nữ tử trước mắt còn muốn cao hơn, Hồng Mông và Lâm Mông lúc này nghiêm mặt khom người nói: “Đa tạ ân cô nương cứu giúp, ngày khác nếu việc gì, chúng ta nhất định nghĩa bất dung từ.” Linh Nguyệt hiếu kỳ nhìn hai người, mỉm cười nói: “Hai vị không cần khách khí, các vị là ca ca của Tần Vũ, tự nhiên cũng là đại ca nhị ca của ta, cứu các vị cũng là việc lên làm, cái gì mà ân tình cứu giúp.”

Hồng Mông Lâm Mông hai người nhìn thoáng qua nhau, gật đầu, Hồng Mông mở miệng nói: “Nếu cô nương nói thế, ngày sau ta cũng sẽ không đề cập tới nữa.” Tần Vũ ở một bên mỉm cười nhìn ba người, nói: “Đi thôi! Đại ca nhị ca, chúng ta rời khỏi nơi này rồi hãy nói, bên ngoài còn hai vị huynh đệ đang đợi.”

“Y! Ngươi còn có hai huynh đệ, thế nào chưa từng nghe ngươi nói tới?” Linh Nguyệt ngạc nhiên. Hồng Mông Lâm Mông hai người cũng rất hiếu kỳ nhìn Tần Vũ. Tần Vũ mỉm cười nói: “Bọn họ cũng là tới tìm ta, chỉ không nghĩ tới sẽ gặp lại trong u nhiên hỏa toàn, hai người hiện tại bị trọng thương, ta đưa bọn họ đến một nơi an toàn, đi thôi, ra ngoài tự nhiên sẽ gặp.”

Hồng Mông, Lâm Mông còn có Linh Nguyệt ba người gật đầu, Tần Vũ lúc này chuẩn bị rời đi, Linh Nguyệt đột nhiên mở miệng: “Chờ đã!” Đám người Tần Vũ quay lại nhìn nàng, chỉ thấy nàng tới gần thi thể Lý Can, khom người nhặt lấy Tàn Viêm, sau đó đưa cho Tần Vũ, Linh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Chuôi Tàn Viêm này tốt xấu gì cũng là nhị lưu giáng hồng huyền khí, vũ khí của Hư Giả rất ít, chỉ có một bộ phận người mới có, cái này ngươi hay là giữ đi, ngày sau có lẽ sẽ có chỗ cần dùng đến.”

Tần Vũ tiếp nhận Tàn Viêm, cẩn thận quan sát, không khỏi cảm thán vũ khí này hoàn mỹ, chỉ xét độ cứng của tài liệu đã vượt xa Thiên Tôn linh bảo, Tần Vũ tay cầm Tàn Viêm, cảm thụ trên mặt truyền tới nhiệt lượng nhè nhẹ, Tần Vũ lạnh nhạt nói: “Thứ này đối Giới Giả chúng ta cũng không cần thiết, bất quá giữ lại cũng tốt. Chúng ta đi thôi.” Tần Vũ vung tay, một l*иg hồng sắc năng lượng bọc bốn người lại, hướng tới phía ngoài toàn nhãn bay đi.

※※※

Một tòa nui nhỏ cách phía ngoài u nhiên hỏa toàn mấy trăm vạn dặm, Hầu Phí và Hắc Vũ hai người đang ngồi xếp bằng, một luồng hắc sắc năng lượng từ trong cơ thể toát ra, không ngừng tu bổ Linh Hồn Chi Tâm của hai người. Hai người trong lòng vừa động, đều mở mắt ra, phía trước bốn đạo thân ảnh gấp rút bay đến.

Hầu Phí cười lớn: “Cạp cạp! Đại ca tới, vậy, vậy phía sau hai người kia là Hồng Mông và Lâm Mông, còn vị cô nương là ai?” Hắc Vũ cũng tự nhiên thấy được thân ảnh bốn người, hai người từng gặp qua Hồng Mông và Lâm Mông hai người, chỉ là đối với nữ tử bên cạnh Tần Vũ cảm thấy xa lạ thôi.

Bốn đạo thân ảnh từ trên trời hạ xuống, Tần Vũ mỉm cười nhìn Hắc Vũ và Hầu Phí hai người, giờ phút này trong lòng cảm khái vạn phần, trong vòng một ngày tất cả huynh đệ đều ở giờ khắc này tụ tập, Hồng Mông và Lâm Mông hai người tự nhiên chú ý tới Hắc Vũ và Hầu Phí, Hồng Mông kinh ngạc: “Hầu Phí, Hắc Vũ, ngươi, các ngươi như thế nào xuất hiện ở chỗ này?” Lâm Mông cũng kinh ngạc: “Đúng vậy! Nơi này không phải chỉ có sau khi sáng tạo vũ trụ mới có thể phi thăng sao?”

Tần Vũ ở một bên nói: “Bọn họ hoa phá không gian, phá vũ trụ mà đến, cũng là theo như nơi này được gọi là Hư Giả, mà chúng ta ở chỗ này được gọi là Giới Giả.” Tần Vũ từ cái nhìn đầu tiên tới hai người, đã biết hai người là U Hư Giả, về phần thực lực chân thực của hai người thế nào cũng chưa ai biết, dù sao hai người đều là dĩ chiến ngộ đạo, nói không chừng so với Linh Hư Giả cũng không kém là bao nhiêu. Về phần hai người đến nơi này thế nào, Tần Vũ cũng không chuẩn bị nói rõ cho mọi người, dù sao lúc đầu hai người quỷ dị biến mất, vấn đề này quá mức kì lạ, Tần Vũ muốn giải quyết xong những việc ở đây tình, mới hỏi kỹ.

Hắc Vũ và Hầu Phí thấy đại ca nói như vậy, cũng gật đầu. Hồng Mông, Lâm Mông hai người ngạc nhiên: “Hư Giả? Giới Giả? Đó là gì?” Việc này cũng khó trách hai người, mới phi thăng đến đây, tìm kiếm mấy ngàn năm cũng không gặp một người, mà người duy nhất gặp gỡ chính là Hư Giả Lý Can, hai người từ đó về sau bị nhốt gần mấy trăm ức năm, rất nhiều thứ còn chưa biết.

Linh Nguyệt mỉm cười: “Các huynh có thể đi Sáng Giới thánh thành tìm hiểu, tuy nói Giới Giả phi thăng bình thường đều xuất hiện trong trong phạm vi thế lực của chúng ta, mà phi thăng đến nơi khác cũng không phải không có, chỉ là ít được thương cảm, nhưng liên tục đưa các huynh lên, thiên ý như thế a. Nơi này là tận cùng phía nam nam bộ thiên cực mà hư giả chưởng khống, nếu như các huynh muốn đi Sáng Giới thánh thành, hãy bay dọc theo hướng này, đại lục trôi nổi lớn nhất ở đó, huyền giới đại lục, chính là trung tâm của Giới Giả chúng ta.” Vừa nói linh nguyệt vừa chỉ về một hướng.

Hầu Phí nghe Linh Nguyệt lên tiếng, có chút lỗ mãng, hét lớn: “Cạp cạp! Ngươi lại là người nào.” Tần Vũ liền quát: “Phí Phí, không được vô lễ, vị này chính là bằng hữu của ta Linh Nguyệt cô nương.” Hầu Phí gãi gãi đầu, rồi cười nói: “Thì ra là bằng hữu của đại ca, ra mắt Linh Nguyệt cô nương, vừa rồi lỗ mãng mong cô bỏ qua.” Hắc Vũ ở một bên gật đầu với Linh Nguyệt, xem như ra mắt. Linh Nguyệt cũng không để ý, điềm nhiên cười với hai người.

Hồng Mông và Lâm Mông nghe nói, hơi thở dài, Tần Vũ ở một bên khuyên: “Đại ca, nhị ca, việc này cũng không tính là gì, đối với Giới Giả mà nói, chính là mấy trăm ức năm cũng chỉ là nháy mắt thôi, mấy vị Tôn Giới Giả ở nơi này đã tồn tại mấy ngàn vạn diễn kỉ rồi a.”

“Mấy ngàn vạn diễn kỉ?” Hồng Mông kinh hãi. Hồng Mông và Lâm Mông trong lòng không khỏi gợn sóng, Hồng Mông lẩm bẩm: “Nguyên bản tưởng rằng một ngàn diễn kỉ của mình đã thực lâu, hiện tại mới biết được, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân a, vũ trụ, chúng ta tính làm gì, này vũ trụ rất lớn rất lớn a.” Lâm Mông cũng có cảm thán, nhưng không mở miệng nói chuyện.

Linh Nguyệt mỉm cười nói: “Tần Vũ nói đúng, đối với chúng ta mà nói, thời gian cũng không phải vấn đề gì, mấu chốt vẫn là nằm ở thiên, các huynh mới phi thăng không lâu, có thể đi Sáng Giới thánh thành học tập một phen, hảo hảo hiểu rõ một chút nơi này đi.”

Hồng Mông và Lâm Mông hai người gật đầu, Lâm Mông lạnh nhạt nói: “Vậy tam đệ các người thì sao? Các đệ tính đi đâu?” Linh Nguyệt ở một bên mở miệng: “Chúng ta còn có chút chuyện cần làm, chỉ là…” Linh Nguyệt nhìn về phía Tần Vũ, thấy Tần Vũ gật đầu, nói tiếp: “Chỉ là nơi đó hung hiểm vạn phần, ngay cả chúng ta cũng không nắm chắc.”

Hầu Phí huy động cây gậy trong tay, hét lớn: “Cạp cạp! Đại ca, chúng đệ cũng đi theo huynh, đệ cùng tạp mao điểu thực vất vả mới gặp được đại ca, chúng đệ không thể cứ như vậy mà đi.” Hắc Vũ cũng gật đầu. Hồng Mông và Lâm Mông hai người cũng mở miệng: “Đúng vậy, tam đệ, có chuyện gì, chúng ta cùng nhau gánh chịu, chúng ta cũng phải cùng các đệ cùng nhau đi.”

Tần Vũ lắc đầu, nói: “Không được, các người tưởng rằng nơi đó là cái gì, lấy tu vị hiện tại của các người, đi cũng chẳng khác là chịu chết, đại ca, nhị ca, còn có Tiểu Hắc và Phí Phí, các người yên tâm, ta cùng Linh Nguyệt hai người hay có cũng lòng tin có thể từ bên trong rời đi.” Tần Vũ ngoài miệng nói như vậy, kì thực chính mình trong lòng cũng không có gì nắm chắc, nhưng chỉ có thể khuyên bảo bọn họ như thế.

Hắc Vũ lắc đầu, trong ánh mắt hiện ra một tia kiên định, Hầu Phí càng lại khiển trách nói: “Đại ca, lần này vô luận các người nói gì, chúng đệ cũng sẽ không nghe, đệ cùng tạp mao điểu sẽ đi theo huynh.” Tần Vũ không khỏi cả giận nói: “Đệ, các đệ…” Chợt cười khổ nói: “Các đệ còn cần gì đây? Nơi đó nguy hiểm đến cực điểm, nếu như các đệ có gì không hay xảy ra, bảo ta như thế nào cho phải.”

Hắc Vũ gật đầu nói: “Phàm nhân giới, tiên ma yêu giới, thần giới, chúng ta đều xông qua, còn có gì có thể làm khó được ba huynh đệ ta sao?” Hầu Phí cũng la lên: “Đại ca! Cạp cạp! Chúng đệ mấy năm nay không ngừng nỗ lực, chiến đấu chính là nghĩ tới sẽ có một ngày có thể cùng huynh cùng một chỗ sóng vai tác chiến, hôm nay chúng đệ thực hiện lời hứa ngày đó, đã tới nơi này, cho nên chúng đệ sẽ không rời đi.”

Lâm Mông cũng đồng dạng mở miệng: “Đúng! Tam đệ, ngày đó lúc chúng ta lựa chọn đến nơi đây, đã quyết định phải không, vô luận là gì, chúng ta đều cùng nhau đối mặt.” Hồng Mông cũng thoáng vuốt cằm, tỏ vẻ đồng ý.

Tần Vũ cười khổ, nhưng trong lòng cảm kích vạn phần, có những huynh đệ này, kiếp này Tần Vũ hắn còn cầu gì nữa? Tần Vũ nhìn quanh bốn người, nhưng không mở miệng nói chuyện. Linh Nguyệt ở một bên mà nhìn, hơi lắc đầu, nói: “Các người hay là nghe ta nói đi, Tần Vũ lần này đi vào là giúp ta, về phần quyết định người nào đi, còn phải do ta quyết định.” Chợt tất cả mọi người nhìn về phía Tần Vũ, Tần Vũ trong lòng cảm kích, hơi cúi đầu, sau đó mọi người lại nhìn về phía Linh Nguyệt.

Chỉ nghe Linh Nguyệt nói: “Hồng Mông và Lâm Mông, hai người mới từ trong u nhiên hỏa toàn đi ra, thế giới này không phải đơn giản như các người suy nghĩ, được rồi, ta đề nghị các huynh hay là đi trước tìm hiểu thế giới này đã, còn nữa, các huynh tu vi mới là Sơ Giới Giả, cho nên đi cũng chỉ hy sinh mà thôi. Về phần Hắc Vũ và Hầu Phí, hai người các ngươi vốn là Hư Giả, thực lực lại là U Hư Giả, mặc dù tu vi vẫn là không đủ, nhưng cùng chúng ta đi cũng không ảnh hưởng lắm, nhưng có cái điều kiện tiên quyết, đó chính là các ngươi chỉ có thể đứng ở bên ngoài, về phần bên trong phải do ta và Tần Vũ hai người đi làm.”

Linh Nguyệt kì thực cũng có ý nghĩ của mình, Hắc Vũ và Hầu Phí hai người vốn là Hư Giả, hai người bọn họ cùng Hư Giả ở cùng một chỗ, có thể giảm đi không ít phiền toái, thứ hai hai người thực lực cũng không tệ, U Hư Giả thế lực, ít nhất đã không ít nơi đã có thể đi được, có bọn họ hỗ trợ, Linh Nguyệt và Tần Vũ hai người cũng có thể lưu lại càng nhiều lực lượng để xông về phía sau.

Hắc Vũ và Hầu Phí hai người mừng rỡ không thôi, Tần Vũ tự nhiên cũng cao hứng, quay đầu nhìn về phía Hồng Mông và Lâm Mông hai người nói: “Đại ca, nhị ca, Linh Nguyệt nói đúng, ta không muốn các huynh đi theo chịu chết, các huynh hay là đi Sáng Giới thành tìm hiểu việc ở nơi này đi, hơn nữa cũng tự gia tăng tu vi của mình.” Hồng Mông và Lâm Mông hai người trong lòng cũng rõ ràng, biết trước mắt mọi người tu vi đều cao hơn bọn họ, bọn họ dù đi cũng chỉ cản trở, Hồng Mông gật đầu, cười lớn nói: “Ha ha, vậy cũng tốt, chúng ta đi cũng không giúp được gì, tam đệ, các người phải cẩn thận đó.”

Lâm Mông cũng mở miệng nói: “Đúng vậy! Chúng ta ở Sáng Giới thành chờ mọi người.”

Còn lại bốn người nhìn nhau, đều gật đầu, không hẹn mà cùng nở nụ cười. Tần Vũ mở miệng nói: “Vậy cũng tốt, đại ca nhị ca, Tiểu Hắc Phí Phí, hôm nay huynh đệ năm người chúng ta lần nữa gặp lại, phía trước có Phong Thanh thành, rượu của Thanh Phong cư ở nơi đó cũng không tệ lắm, chúng ta hôm nay sẽ uống thực thống khoái, thế nào.”

“Cạp cạp! Đại ca, vậy cũng tốt, hôm nay chúng ta uống thực thống khoái.” Hầu Phí hét lớn. Hắc Vũ cũng gật đầu.

Hồng Mông cười ha ha nói: “Được, như thế rất tốt, hôm nay huynh đệ chúng ta gặp lại, nhất định phải uống thực thống khoái! Tam đệ dẫn đường đi.” Tần Vũ mỉm cười nói: “Được! Mấy người theo ta!” Vừa nói liền hướng Phong Thanh thành bay đi, Hồng Mông, Lâm Mông, Hắc Vũ, Hầu Phí bốn người theo sát phía sau.

Linh Nguyệt liếc nhìn năm đạo thân ảnh trên bầu trời, mỉm cười, cũng đi theo.