Quyển 5 - Chương 6: Linh Nguyệt chi tâm



Nhìn bốn người, Âm Mộc không khỏi cười hắc hắc, nói: “Các ngươi cũng đừng phản kháng, u long tứ tướng đại nhân, cũng không phải các ngươi có khả năng đối kháng, hai Huyền Giới Giả, hai U Hư Giả, thực không biết các ngươi như thế nào lại đi cùng nhau, các ngươi không biết giữa mâu thuẫn Hư Giả cùng Giới Giả đã có từ lâu hay sao?” Sau đó ánh mắt âm trầm nhìn bốn người Tần Vũ.

Thân hình u long tứ tướng cấp tốc hướng tới bốn người, nhanh chóng bay tới, Tần Vũ quát to một tiếng, “Không tốt!” Toàn lực thúc dục giới ấn, một đạo năng lượng nhu hòa trải rộng toàn thân, trong nháy mắt thương thế tự thân đã hồi phục đến tám phần, tay Tần Vũ không ngừng vũ động, trong phút chốc trước người bốn người bố trí mấy chục đạo giới quang thuẫn.

U long tứ tướng rất nhanh đến, đồng thời ra tay, chỉ thấy bốn thủ chưởng trắng nõn đánh ra, lòng chưởng có một tầng lam quang nhàn nhạt, mấy chục tấm giới quang thuẫn kia trong nháy mắt đã bị đột phá. Hắc Vũ cùng Hầu Phí hai người nhanh chóng đều giơ vũ khí lên, chặn chưởng kia lại, hai người đều hộc máu, trong nháy mắt bị đánh lui mấy chục vạn dặm, mà Linh Nguyệt cũng không tốt hơn mấy, một trong u long tứ tướng công hướng Linh Nguyệt kia, sau khi đột phá giới quang thuẫn Tần Vũ bố trí, chưởng kình không giảm chút nào, cấp tốc đánh về phía Linh Nguyệt, Linh Nguyệt tâm ý vừa động, một đạo lam sắc quang mang từ giới ảnh phía sau bắn ra, trùng trùng kích lên bàn tay người nọ, chưởng lực yếu bớt, sau đó vừa lại đánh lên trên người Linh Nguyệt, Linh Nguyệt liền phun ra mấy ngụm máu tươi, đã bị đánh bay mấy chục vạn dặm.

Tần Vũ thầm nghĩ không tốt, người trước mắt, tu vi Động Hư Giả không thể đùa giỡn như vậy, Tần Vũ nâng tay trùng trùng nghênh đón, hai chưởng chạm nhau, một đạo năng lượng thực lớn từ hai bàn tay bắn ra, quét ngang trời, kình khí của hai người, trong nháy mắt khiến cho mặt đất xung quanh sụp đổ, Tần Vũ liên tiếp thụt lùi vài bước, cánh tay phải huyết nhục mơ hồ, đầu khớp xương bên trong sớm đã từng khúc nứt ra. Mà một trong u long tứ tướng đối diện, cũng không có bất cứ việc gì.

Âm Mộc nhìn Tần Vũ cùng một trong u long tứ tướng đối chưởng, chỉ khiến cho Tần Vũ hơi lui lại mấy bước, trong lòng rất là kinh ngạc, Âm Mộc phất phất tay, ý bảo u long tứ tướng lui ra, nói: “Tần Vũ, thực lực của ngươi thực chính là thực làm cho ta bội phục a, lần đầu tiên thấy ngươi bất quá mới là Tâm Giới Giả, hiện giờ đã là Huyền Giới Giả, nếu ngươi không bị thương, phỏng chừng mới rồi chưởng kia cũng không có thể uy hϊếp được ngươi, thực lực quả nhiên rất mạnh, bất quá hiện giờ bằng hữu của ngươi đều bị trọng thương, ngươi nên làm thế nào, ngươi tự nghĩ đi!”

Tần Vũ nhìn tình trạng trước mắt, trong lòng biết vậy nên đau đầu, Hắc Vũ cùng Hầu Phí hai người lúc trước giữa không gian mấy lần đại chấn đãng, Linh Hồn Chi Tâm đã bị thương, mới rồi vừa lại ngạnh tiếp công kích của hai người, hiện tại hai người đã lâm vào hôn mê, Linh Hồn Chi Tâm tưởng như sắp hỏng đến nơi, Tần Vũ hét to một tiếng: “Tiểu Hắc, Phí Phí!”, sau đó nhanh chóng vọt tới năng lượng của giới ấn cuồn cuộn không ngừng truyền vào hai người, linh hồn của hai người cũng dần dần trầm ổn xuống, Tần Vũ thầm nghĩ: “Linh Hồn Chi Tâm của Tiểu Hắc cùng Phí Phí đã bị thương nặng, dù là ta, hiện tại cũng chỉ có thể trợ giúp các đệ ấy ngưng thực linh hồn, về phần linh hồn bị thương lại cần nhờ chính các đệ ấy.”

Sau đó Tần Vũ vừa lại nhìn Linh Nguyệt, tình huống của Linh Nguyệt so với Hắc Vũ cùng Hầu Phí hai người mà nói, cũng không tốt hơn nhiều, linh hồn dù không bị thương, chỉ là thân thể cánh tay trái hóa thành hư vô, Linh Nguyệt giờ phút này sắc mặt tái nhợt vô cùng, giới ấn trên trán có vẻ ảm đạm vô quang, cũng khó trách, mới rồi chấn động kịch liệt, Linh Nguyệt cũng bị thương không nhẹ, mà mới rồi thương thế chưa phục hồi, liền lại bị một chưởng của u long tứ tướng, thương thế nặng càng thêm nặng. Hiện giờ, Linh Nguyệt toàn lực chữa trị vết thương trên thân thể, một cánh tay mới tinh ngưng tụ, chốc lát trở về bộ dáng khởi điểm.

Linh Nguyệt chậm rãi bay lại, sắc mặt vẫn có vẻ tái nhợt vô cùng, Linh Nguyệt lộ vẻ sầu thảm cười nói: “Ngươi thế nào, lực lượng còn lại của ta đã không còn nhiều, bốn vị này rõ ràng chính là Động Hư Giả, chúng ta căn bản không cách nào chống cự a.”

Tần Vũ cũng cười khổ nói: “Đúng vậy! Lúc đầu sẽ không hẳn là bỏ qua Âm Mộc, hiện giờ lực lượng của ta cũng không còn lại nhiều, giới tinh toa ngay lúc đầu, quang lộ thực lớn kia, đến mới rồi trong nháy mắt chữa trị thân thể tiêu hao lực lượng cực lớn, tiếp theo lại cùng người nọ chạm nhau một chưởng, năng lượng của ta đã không còn mấy.”

Âm Mộc hứng thú nhìn một màn này, không khỏi cảm thán nói: “Giới Giả a, quả nhiên không phải Hư Giả có thể so đo, linh hồn của Giới Giả đã rất khó thương tổn, Linh Hồn Chi Tâm của Hư Giả lại rất dễ dàng bị thương, thậm chí tiêu tán.” Âm Mộc đối với Tần Vũ giương giọng nói: “Tần Vũ, cho tới bây giờ ngươi còn không chịu giao ra Tàn Viêm sao, hắc hắc, hôm nay vô luận ngươi giao ra hay không, đều khó có khả năng còn sống rời khỏi nơi này, không bằng cùng ta hợp tác sao, ta sẽ cho các ngươi chết thống khoái…”

Tần Vũ cả giận nói: “Do ngươi, lúc đầu lẽ ra không nên thả ngươi, hiện giờ muốn ta giao ra Tàn Viêm, nằm mơ đi, dù chết ta cũng sẽ không cho các ngươi được toại nguyện.”

“Nga! Có đúng không?” Âm Mộc thần sắc quỷ dị, nói, sau đó con mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai người Hắc Vũ và Hầu Phí, trong ánh mắt lóe ra quang mang tham lam, Âm Mộc âm hiểm cười nói: “Hắc hắc, xem ra hôm nay thu hoạch không nhỏ a, ngươi không giao ra, vậy tùy ngươi thôi, dù sao sau khi các ngươi chết, ta tự nhiên cũng có thể lấy được đồ của hắn.” Tần Vũ nhìn vẻ mặt tham lam của Âm Mộc, thầm nghĩ: “Không tốt! Cư nhiên lại để ý đến vũ khí của Tiểu Hắc và Phí Phí, không được, hôm nay vô luận thế nào, ta đều phải nghĩ biện pháp đem Tiểu Hắc và Phí Phí còn có Linh Nguyệt ba người cứu ra.” Tần Vũ ánh mắt không ngừng di động trên người u long tứ tướng, trước mắt uy hϊếp lớn nhất chính là, hiện giờ bốn người đã tác động đến thiên chi gian này, muốn đi ra ngoài, cũng không có biện pháp.

Đột nhiên Tần Vũ phát hiện thần sắc bốn người u long tứ tướng dĩ nhiên giống nhau như đúc, sắc mặt ngây ra, ánh mắt mê mang trống rỗng, Tần Vũ lẩm bẩm: “Chẳng lẽ, chẳng lẽ bọn họ chính là bị người khống chế, vậy nhất định là người sau lưng Âm Mộc kia?” Tần Vũ ngẫm lại hẳn là như thế, chỉ là Tần Vũ cũng không có bất cứ biện pháp gì.

Tần Vũ trong lòng vừa động, hướng về phía Âm Mộc nói: “Âm Mộc, dù các ngươi gϊếŧ chúng ta, cũng không phải không cách nào từ nơi này ra ngoài sao? Trận pháp nơi này đã bị tác động, giữa trận pháp vận chuyển, các ngươi không thể rời khỏi thiên chi gian, ta không tin các ngươi có năng lực có thể ổn định hư không loạn lưu nơi này.”

Âm Mộc mỉm cười nói: “Cái này không phiền ngươi lo lắng, chúng ta tự nhiên có biện pháp rời khỏi phiến không gian này, vì lúc đầu ngươi coi trọng hứa hẹn thả ta đi, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi đến cùng giao ra Tàn Viêm hay không, vật kia đối với Giới Giả các ngươi cũng vô dụng, nếu như ngươi nguyện ý nói, ta còn có thể để hai người phía sau ngươi một mạng, dù sao bọn họ cũng là Hư Giả.”

Tần Vũ nhìn Âm Mộc lạnh nhạt nói: “Vậy bất tất ngươi phải phí tâm, bằng hữu của ta ta khó có khả năng buông tha không quản được, nếu như ngươi đáp ứng thả cả ba người bọn họ ra, có lẽ ta sẽ đem Tàn Viêm giao cho ngươi, bất quá, ta rất tò mò, Tàn Viêm không phải nhị lưu giáng hồng huyền khí sao? Các ngươi sao quan tâm đến thế?”

Âm Mộc điềm nhiên nói:“Ba người vậy khó có khả năng, chúng ta nhận mệnh lệnh chính là muốn gϊếŧ các ngươi, về phần Tàn Viêm, cái này, ngươi không biết huyền khí rất trân quý sao? Hắc hắc, ta lại cho ngươi thời gian mười lần hít thở để suy nghĩ, đáp ứng trong các ngươi ít nhất còn có thể có người còn sống, không đáp ứng các ngươi hôm nay đều được táng thân ở chỗ này, mười…”

Tần Vũ khẽ nhíu mày, nhìn Linh Nguyệt nói: “Xin lỗi, đều là ta liên lụy ngươi, nếu lúc đầu chúng ta đàng hoàng tìm kiếm đại ca của ta, cũng sẽ không tạo ra nhiều phiền toái như vậy.” Linh Nguyệt lắc đầu, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lúc này mây mù che phủ, đối với Tần Vũ nói: “Tần Vũ, đừng nói lời ủ rũ này, chúng ta không phải còn thời gian sao, mau nghĩ biện pháp a!”

“Chín!”

“Không có biện pháp, chúng ta không thoát được nơi này, Tiểu Hắc và Phí Phí hai người trước mắt lại hôn mê bất tỉnh, chỉ bằng hai người bị thương chúng ta, có thể ngăn cản bốn Động Hư Giả sao?”

“Tám!”

Linh Nguyệt giờ phút này cũng không có cách nào, giờ phút này trong lòng bình tĩnh dị thường, nhìn Tần Vũ lạnh nhạt nói: “Nếu không, nếu không, vậy làm theo lời hắn đi, ít nhất hai huynh đệ của ngươi có thể được sống, ta có thể cảm giác được, tình cảm giữa ba huynh đệ các ngươi, rất sâu rất sâu.”

“Bảy!”

“Vậy còn ngươi? Ta không thể để ngươi không công chịu chết a, ta đáp ứng Cổ Lôi, đáp ứng Giang Vũ, ta không thể để ngươi chết ở chỗ này a!...” Tần Vũ nói. Lời còn chưa nói xong, đột nhiên một ngón tay trắng nõn đè lên môi Tần Vũ, Linh Nguyệt mỉm cười nói: “Đủ rồi, thực sự đủ rồi, rất nhiều người theo đuổi thiên đạo hư vô mờ ảo kia, nhưng cuối cùng vẫn chết dưới thiên phạt, nhưng muội từ trước đến giờ đều chưa từng nghĩ sẽ theo đuổi thiên đạo kia, huynh biết không? Muội sinh ra trong một thế giới hỗn độn trong vạn giới thứ nguyên, vô tận năm tháng, muội sáng tạo thế giới của muội, đến khi phi thăng, muội vẫn là một người cô độc, huynh biết không? Sau này, muội gặp đại ca, nhị ca, muội cảm nhận được thân tình trước nay chưa từng có, đoạn thời gian đó muội rất vui vẻ, thực sự rất vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy sinh mệnh vẫn khuyết thiếu điểm gì đó, cho nên muội cảm thấy bàng hoàng, huynh biết không?”

Tần Vũ không rõ Linh Nguyệt đến cùng muốn nói gì, chỉ nghe Linh Nguyệt nói: “Một ngày kia, muội lần đầu nhìn thấy huynh, liền sinh ra hiếu kỳ đối với huynh, lần nọ khi huynh và Hỏa Việt tranh đấu, muội ở một bên yên lặng nhìn, lúc đó trong lòng muội đã có hình bóng của huynh; một ngày khác, hai ta tản bộ tại Phong Thanh thành, cảm thụ được thế giới phàm nhân ấm áp và mộc mạc, mấy chục năm ở chung, nhất cử nhất động của huynh muội đều chú ý, chỉ đến một ngày kia, trong u nhiên hỏa toàn đó, huynh lựa chọn cứu muội, mà đưa muội ra khỏi khu vực đó, chính mình lại ở trong đó chờ chết, huynh biết không, từ một khắc này trở đi, muội rốt cuộc đã biết muội khuyết thiếu cái gì, chúng ta sáng tạo tính mạng, tính mạng cũng có thất tình lục dục, càng huống chi chúng ta đây? Từ một khắc này trở đi, muội liền biết, trong trái tim muội từ nay về sau chỉ còn hình ảnh của huynh.”

Linh Nguyệt nói xong trong lòng một trận thư sướиɠ, trên mặt tràn ngập ánh mắt ôn nhu, trong ánh mắt cũng tràn ngập nhu tình vô hạn. Tần Vũ nghe đến đó, trong lòng động mạnh, trong sát na, đủ loại tâm tình nổi lên trong lòng, kinh ngạc, cảm thương, vui mừng, ưu thương, mê mang, Tần Vũ hiển nhiên không biết nên đối mặt thế nào với cảm tình này. Tần Vũ hơi cười khổ, thầm nghĩ: “Linh Nguyệt a Linh Nguyệt, ta thực sự không nghĩ với cô như vậy, cảm tình của cô ta không gánh vác được a, trong trái tim ta sớm đã bị một người khác chiếm cứ, cô bảo ta thế nào cho phải a?”

Tần Vũ không có mở miệng chỉ như vậy lẳng lặng nhìn nàng, Linh Nguyệt nhìn vẻ mặt Tần Vũ, trong lòng có chút thất vọng, lạnh nhạt cười nói: “Ta, ta là không phải dọa ngươi, có lẽ, có lẽ là ta quá liều lĩnh,…” Tần Vũ lắc đầu, mỉm cười nói: “Không, ta, cô… Ân, cám ơn cô để mắt tới ta như vậy, có lẽ ta sẽ nói xin lỗi với cô, ta, trong tâm ta sớm đã có người khác, thực sự xin lỗi, có lẽ ta không nên xuất hiện tại trước mặt của cô.”

Linh Nguyệt trong lòng rung mạnh, đáy lòng không ngừng lẩm bẩm: “Người khác, người khác, đây là trả lời thuyết phục huynh cho ta sao?” Linh Nguyệt thần sắc hiện lên một tia ưu thương, một dòng thanh lệ dần dần chảy xuống, Tần Vũ không biết tại sao, rất muốn khẽ vuốt cạnh mặt Linh Nguyệt, muốn cứ như vậy lau đi nước mắt trên mặt nàng, tay hơi giơ lên, nhưng thủy chung không tiến thêm một bước. Linh Nguyệt nhìn chăm chú vào ánh mắt Tần Vũ, một đôi con ngươi màu đen bên trong thâm thúy vô cùng, Linh Nguyệt cũng không thể nhìn ra một tia tình cảm nào từ nơi đó.

Linh Nguyệt lạnh nhạt cười, quay đầu đi, thủy chung không nói thêm một câu nào, ngoại giới lờ mờ truyền đến thanh âm của Âm Mộc, “Hai!” Linh Nguyệt phảng phất không nghe thấy, Tần Vũ trong lòng chấn động, quay đầu nhìn Âm Mộc, lại quay đầu nhìn bóng lưng thanh gầy mảnh khảnh trước mắt kia, lẩm bẩm: “Tần Vũ a, Tần Vũ, chẳng lẽ ngươi thực sự muốn để tất cả đều chết ở chỗ này sao?” Tần Vũ lại quay đầu nhìn qua Hắc Vũ và Hầu Phí, sau đó hung hăng gõ vào đầu mình.

“Một!”

Thời gian càng ngày càng dồn dập, Tần Vũ trong nháy mắt trong lòng có quyết định, cùng với để tất cả đều chết ở chỗ này, tốt hơn hết là để Hắc Vũ và Hầu Phí ra ngoài, chính mình lưu lại cùng Linh Nguyệt đi, một mảnh thâm tình của Linh Nguyệt, Tần Vũ kiếp này không cách nào đáp lại, kiếp sau có lẽ có thể đi. Tần Vũ lắc đầu, nhìn bầu trời vô tận lẩm bẩm: “Lập nhi, xin lỗi, đáp ứng hứa hẹn của muội, ta không thể hoàn thành.”

“Hừ, không biết tốt xấu, u long tứ tướng, lên cho ta, ta muốn bọn họ chết hết!” Âm Mộc giận dữ hét, thần sắc vô cùng dữ tợn, u long tứ tướng trong nháy mắt hóa làm bốn đạo hồng mang hướng tới Tần Vũ cấp tốc vọt lại.

Đột nhiên, trong não hải Tần Vũ hiện lên một đạo linh quang, trong trí nhớ một đạo thanh âm vang lên trong đầu, “… Dạng đồ vật này, thời điểm mấu chốt có thể trợ giúp đệ…” Tần Vũ trong lòng vui vẻ, “Là Thiên Thương đại ca, được rồi, còn có vật Thiên Thương đại ca cho này”, Tần Vũ quay đầu hướng về phía Linh Nguyệt nói: “Linh Nguyệt, chúng ta được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi, cô giúp ta chiếu cố tốt Tiểu Hắc và Phí Phí.”

Linh Nguyệt nghe được Tần Vũ quát to, trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại, trong lòng cũng kinh hỉ không thôi, gật đầu nói: “Thực sao? Được, ta giúp ngươi chiếu cố Hắc Vũ và Hầu Phí!”

Tần Vũ gật đầu, nói một tiếng cám ơn, sau đó xoay người lại nhìn bốn đạo thân ảnh cấp tốc mà đến kia, Tần Vũ lật bàn tay, một lam sắc tinh toản xuất hiện trong tay Tần Vũ, Tần Vũ nói với lam sắc tinh toản: “Trông cậy vào ngươi đó!” Vừa nói liền ném đi, đem tinh toản ném về phía bốn đạo thân ảnh kia, sau đó Tần Vũ không ngừng kết động thủ ấn…

Trong sát na tinh toản lam quang đại phóng, lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, lam sắc quang mang không ngừng tuôn ra, thân hình u long tứ tướng dừng lại cách đám người Tần Vũ ba thước…

Giữa trời một đạo thanh âm quen thuộc vang lên, “Nhị đệ a, xem ra đệ thực chính là gặp phiền toái rồi, nói đi, có chuyện gì muốn ta hỗ trợ.” Chính là Thiên Thương.