Quyển 5 - Chương 9: Tự nhiên chi trận



Lời của Tiểu Long chính là, nhắc nhở Tần Vũ, Tần Vũ giờ phút này đã hoàn toàn tin Tiểu Long nói, thiên bi nếu như thực có hai công năng này, như vậy người bị thiên bi vây khốn, hoàn toàn không hề có sức phản kháng, tùy ý để uy lực của trận pháp oanh kích thiên bi, người bị thiên bi vây tự nhiên cũng thừa nhận toàn bộ công kích của ngoại giới đánh vào thiên bi.

Đám người Hắc Vũ, Hầu Phí, Long Nhất cũng bay lại đây, cảm thụ được khí tức phả vào mặt, Tiểu Long lẳng lặng nói: “Nơi này dù sao chỉ là tàn trận, uy lực đã không được như xưa, chúng ta chỉ cần hảo hảo phòng thủ công kích của vũ trụ chi gian, không cho nó đánh trúng thiên bi, Linh Nguyệt cô nương tự nhiên cũng không có chuyện gì.” Tần Vũ gật đầu, sau đó quay đầu, nhìn về phía vòng xoáy thực lớn phía trên, dĩ nhiên không sợ hãi, từ từ nói: “Thiên bi này mất đi chủ nhân, hiện giờ hễ là tiếp xúc nó hẳn là đều đã bị trói buộc, không biết chúng ta nên nhận lấy thiên bi thế nào đây, bất quá, không biết đến cùng là người phương nào đem nửa thiên bi này để ở đây, chiêu này thực chính là độc a, đem người chế trụ, sau đó lại lợi dụng trận pháp để gϊếŧ. Chỉ không biết hắn tại sao làm vậy, mà không lợi dụng thiên bi đầy đủ chứ?”

Tiểu Long lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Cái này, ta cũng không hiểu, hư không cổ trận vì không trọn vẹn, cho nên cũng dần dần bị người đời lãng quên, mà ngay cả chúng ta cũng không biết trấn giới thiên bi tại sao xuất hiện ở chỗ này? Bất quá thiên bi này dù sao cũng là vật của Giới Giả các ngươi, có lẽ, dùng biện pháp của Giới Giả các ngươi có thể nhận lấy cũng không chừng a, bất quá lúc này trọng yếu nhất vẫn là ngăn cản trụ công kích của trận pháp đi.”

Tần Vũ gật đầu, một nhóm bảy người trôi nổi giữa không trung, cứ như vậy nhìn vòng xoáy thực lớn trên bầu trời, đột nhiên vòng xoáy liên tục phóng xuất vô số đạo tia chớp, chính là thiên cương cức lôi, Tần Vũ kinh hô: “Thiên cương cức lôi, nơi này cư nhiên cũng có?” Tần Vũ tâm ý vừa động, một đạo hắc sắc quang thuẫn thực lớn nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người, chính là cửu diễn tinh thuẫn.

Trên bầu trời vô số đạo tia chớp trong phút chốc hội tụ, hình thành một đạo bạch sắc thiểm điện cực lớn, trùng trùng đánh lên cửu diễn tinh thuẫn của Tần Vũ, thân hình Tần Vũ trầm xuống, sắc mặt trong nháy mắt có chút tái nhợt, bất quá đạo bạch sắc thiểm điện kia đã bị ngăn lại, đám người Long Nhất hứng thú nhìn Tần Vũ, Long Nhất nói khẽ với các huynh đệ bên người nói: “Tần Vũ này, thực cổ quái a, hắc sắc giới ấn kia của hắn, nghĩ không ra a, hắn cư nhiên bằng vào tu vi Huyền Giới Giả có thể ngăn cản ở thiên cương cức lôi, cũng không biết hắn có thể ngăn cản bao lâu.”

Long Nhị ở một bên cũng cười nhạt nói: “Đích xác, bất quá hai huynh đệ kia của hắn cũng không đơn giản a, hai người mặc dù là U Hư Giả, nhưng phỏng chừng thực lực của bọn họ sợ rằng so với Linh Hư Giả bình thường cũng không kém a!”

Đám người Long Nhất gật đầu, sau đó hướng tới bạch sắc thiểm điện trên bầu trời kia, Long Nhất lạnh nhạt nói: “Chúng ta chuẩn bị một chút đi, nếu như chỉ là một tia chớp, ta nghĩ Tần Vũ hoàn toàn ngăn cản cũng không vấn đề gì, chỉ là năng lượng nhiều như vậy thì Tần Vũ cũng không thể ngăn cản, đợi tấm thuẫn kỳ quái kia vừa vỡ, chúng ta liền tiếp nhận, thay bọn họ ngăn cản ở lôi đình chi uy!” Ba người còn lại đều gật đầu, đem thực lực tự thân tăng lên tới cực hạn.

Trên bầu trời đạo thiên cương cức lôi cực lớn kia đang không ngừng nhỏ đi, vô số điện hoa đều bắn ngược ra, bắn về phía không gian xung quanh, không gian xung quanh nhất thời điện mang hỗn loạn, chỉ có không gian phía dưới Tần Vũ bình yên vô sự. Hắc Vũ nhìn Tần Vũ, lo lắng nói: “Đại ca, huynh ấy không có chuyện gì chứ?” Hầu Phí hét lớn: “Nha, đại ca có thể có chuyện gì, bất quá ta cảm giác được uy lực của lôi tương đối lớn a, còn nhớ lần chúng ta gặp phải hỏa diễm không? Uy lực của lôi này cùng hỏa diễm kia tựa hồ không sai biệt lắm a!”

Hắc Vũ gật đầu, nói: “Đích xác a, cũng không biết đó đến cùng là hỏa diễm gì, cư nhiên lợi hại như thế, đại ca huynh ấy, không tốt…” Hắc Vũ hét to một tiếng, sau đó chỉ thấy trên quang thuẫn thực lớn của Tần Vũ xuất hiện một khe nhỏ, “Thuẫn của đại ca sắp hỏng, chúng ta có hay không…”

“Các ngươi đừng đi, yên tâm, có chúng ta ở đây, đại ca các ngươi hắn không việc gì đâu, uy lực của thiên cương cực lôi kia cũng không phải các ngươi có khả năng thừa nhận.” Long Nhất ở một bên nói xen vào. Hắc Vũ và Hầu Phí hai người gật đầu, hơi chút lui lại, lẳng lặng quan sát Tần Vũ giữa không trung.

Chỉ thấy Tần Vũ há mồm phun ra một ngụm máu tươi, cửu diễn quang thuẫn trên đầu trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh nhỏ biến mất giữa không gian, chín giới ảnh kia đều trở lại phía sau Tần Vũ, thiên cương cức lôi cũng không tráng kiện như trước, một đạo bạch sắc thiểm điện thực nhỏ nhanh chóng xạ đến. Tần Vũ có chút vô lực, lẳng lặng nhìn bạch sắc thiểm điện kia cấp tốc oanh kích đến.

Đột nhiên một đôi tay trắng nõn phủ lam mang từ một bên duỗi ra, giữ lấy đạo thiểm điện vừa dài vừa mảnh kia, thiểm điện trong bàn tay giãy dụa không ngớt, bàn tay không ngừng toát ra khói trắng nhè nhẹ, Tần Vũ nhìn người đến, chính là Long Nhất, hơi gật đầu, nói: “Đa tạ tương trợ!” Long Nhất khoát tay, nói: “Không cần khách khí, lúc trước khi ở thiên chi gian, ta đã nói qua muốn giúp các ngươi một tay, các ngươi lui xuống trước đi, nơi này cứ giao cho bốn người huynh đệ chúng ta.” Tần Vũ gật đầu, sau đó lui xuống.

Một bên, Tiểu Long mở miệng nói: “Tần Vũ, huynh đi xem qua thiên bi kia đi, nghĩ biện pháp thu về, vật kia dù sao cũng là thứ của Giới Giả các huynh, có lẽ chỉ có Giới Giả các huynh có thể nhận lấy. Hiện giờ nơi này chỉ còn mình huynh, huynh nghìn vạn phải cẩn thận, nếu bị vây vào trong đó, chúng ta cũng lực bất tòng tâm, có lẽ đại ca thần bí kia của huynh có thể giúp huynh.”

Tần Vũ gật đầu, nói: “Ân, ta biết, bất quá, trận pháp này rất kì quái, không biết một lúc nữa còn có thể xuất hiện gì nữa, các ngươi cẩn thận một chút là hơn.”

Long Nhị mỉm cười nói: “Yên tâm đi, nơi này chỉ là tàn trận, hẳn là không có nhiều thứ lắm, thiên cương cức lôi, huynh đệ bốn người chúng ta còn không để vào mắt, mặc dù có chút phiền toái, nhưng ứng phó cũng không thành vấn đề.”

Bạch sắc thiểm điện trong tay Long Nhất cấp tốc tiêu hao, hóa thành trận trận sương khói từ bàn tay Long Nhất xông ra, Long Nhất tâm ý vừa động, dấu vết do bạch sắc thiểm điện kia gây ra, trong nháy mắt biến mất. Bốn người ngưng thần nhìn vòng xoáy thực lớn trên bầu trời kia, vẫn đang không có dấu hiệu biến mất.

Đột nhiên từ trong vòng xoáy toát ra mãn thiên hỏa vũ, hung hăng đánh xuống, Hầu Phí kinh ngạc nói: “Tạp mao điểu, đây… Đây không phải loại hỏa diễm ngày đó chúng ta gặp sao?” Hắc Vũ mặt không chút thay đổi nhìn hỏa vũ kia gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Vũ nói: “Đại ca, đó đến cùng là hỏa diễm gì, cư nhiên có thể mãnh liệt như thế.” Tần Vũ mỉm cười nói: “Đó là cức linh cương hỏa, một loại hỏa thuộc về phiến thiên gian này, so với hư vô nghiệp hỏa của chúng ta ở còn muốn lợi hại gấp mấy lần. Đối linh hồn có lực sát thương cực lớn.”

Hắc Vũ gật đầu, Hầu Phí đã ở một bên khiển trách: “Trách không được, chúng đệ lúc đầu ở nơi đó kiên trì không được chốc lát, linh hồn đã bị tổn thương cực lớn, nếu không vừa vặn gặp đại ca, chúng ta đã xong rồi, cạp cạp!” Tần Vũ mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn về phía bốn người Long Nhất. Chỉ thấy bốn người tự do xuyên qua giữa hỏa vũ đầy trời, trực tiếp huy động nắm tay tự thân, đánh về phía những điểm hỏa vũ rơi phía trên thiên bi, bốn người hình thành một vòng phòng hộ, hễ là hỏa vũ rơi xuống xung quanh bốn người không hề lọt lưới, đều bị nắm tay của bốn người trực tiếp đánh tan.

Tần Vũ trong lòng kinh ngạc, thực lực bốn người Động Hư Giả quả nhiên mạnh mẽ, ít nhất Tần Vũ cũng không thể thong dong đến thế, dù mỗi phần mưa lửa tuy ít, nhưng không phải tu vi của Tần Vũ có thể trong nháy mắt phá hủy. Long Nhị mở miệng cười nói: “Đại ca, trận pháp này thực sự không trọn vẹn a, uy lực như vậy quả thực đáng cười, một mình đệ cũng có thể ngăn cản.”

Long Nhất mỉm cười: “Hảo a, vậy giao cho đệ là được, ta muốn xem xem, hỏa vũ đầy trời này một mình đệ thực có thể ứng phó được, công lực cũng sẽ cấp tốc tiêu hao a.” Long Nhị khẽ cười nói: “Không vấn đề gì, ha ha, xem đệ đây!”

Đột nhiên Tiểu Long ở một bên mở miệng: “Đại ca, nhị ca, không thể đùa được, đây không phải trận pháp bình thường, đây là tự nhiên chi trận.”

“Tự nhiên chi trận?” Long Nhất kinh ngạc nói: “Thế nào mà thấy được a?” Tiểu Long thần sắc ngưng trọng, trầm ngâm nói: “Các huynh phát hiện không, trận pháp từ hư không hình thành, đầu tiên là thiên cương cức lôi, sau đó là cức linh cương hỏa, đây rõ ràng chính là biểu hiện của lôi hỏa vân thiên, lôi hỏa vân thiên, chính là trận pháp thiên tự nhiên hình thành, dẫn động thiên lôi hỏa chi lực, đây chính là uy lực vô cùng a, nếu như là lôi đạo cực hạn cùng hỏa đạo cực hạn tương hợp, đây chính là so được với tự nhiên chi uy của thiên phạt a, bất quá đệ xem mới rồi liên tục xuất hiện thiên cương cức lôi, rồi sau đó lại xuất hiện cức linh cương hỏa, hiển nhiên kế tiếp hẳn là hai thứ kết hợp, trận pháp này cũng không trọn vẹn, cho nên không cách nào phát ra hư vô giới lôi cùng cức thiên huyền hỏa, bất quá hai thứ kết hợp uy lực cũng có thể so với hư vô giới lôi, chúng ta phải cẩn thận a.”

“Lôi hỏa vân thiên, thực là lôi hỏa vân thiên, đại ca, xem ra đơn giản thì chúng ta chịu được, nhưng đến uy lực của hư vô giới lôi không phải chúng ta có khả năng thừa nhận a, có lẽ chúng ta bốn người liên thủ, may ra mới co thể ngăn cản.” Long Nhị kinh ngạc nói. Long Nhất khoát tay, trầm ngâm nói: “Hiện giờ chúng ta đã vào thế cưỡi hổ, toàn lực ứng phó đi! May mà tự nhiên chi trận này mỗi mười vạn năm mới tự động phát khởi một vòng công kích, chúng ta chỉ cần phối hợp qua được một tầng công kích cuối cùng, sẽ không sao nữa.”

Hỏa vũ trên bầu trời dần biến mất, Tần Vũ ba người kinh ngạc nhìn vòng xoáy thực lớn trên bầu trời kia, xung quanh tràn ngập một loại khí tức đầy áp lực, tâm tình của mọi người đều trầm trọng, Tần Vũ trầm ngâm nói: “Có lẽ có thứ gì muốn bạo phát, không biết Long Nhất bọn họ có thể ứng phó được không.”

Trong phút chốc, giữa vòng xoáy đen nhánh kia điện quang đại tác, không ngừng xuyên qua vòng xoáy, ngay sau đó, lại là vô số hỏa xà lan tràn trong vòng xoáy, hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng va chạm lẫn nhau, không gian phía dưới vòng xoáy đều chịu áp lực cực lớn. Long Nhất ngưng thần nói: “Chúng ta kết u long tứ tượng trận đi, uy lực như vậy đã không còn như trò trẻ con vừa rồi, trước mắt xem ra còn đang mau chóng tăng lên. Nếu như còn chần chừ, ta sợ tiếp không được.” Long Nhị, Long Tam và Tiểu Long đều gật đầu, sau đó bốn người đều thối lui, phân biệt đứng thẳng ở tứ phương.

Bốn người hai tay không ngừng biến hóa, kết ra các loại thủ ấn kì quái, bốn người kết động thủ ấn nhất trí, tốc độ nhất trí, trong nháy mắt, bốn cỗ khí thế mãnh liệt từ trên mình bốn người toát ra, bốn đạo quang mang màu lam sẫm phóng lên cao, cả không gian đều bị chiếu rọi thành một mảnh màu lam. Tần Vũ kinh hãi nhìn bốn người, lẩm bẩm: “Khí thế thực mạnh liệt!” Tần Vũ ba huynh đệ không thể không tăng năng lượng của mình để chống lại khí thế vô cùng cường đại này.

Bốn người không hề để ý tới áp lực ngoại giới, toàn lực thúc dục năng lượng tự thân không ngừng phóng ra, bốn đạo năng lượng phóng lên cao, sau đó dần dần giao hội cùng một chỗ, cách đỉnh đầu bốn người vài dặm, hình thành một đạo đồ án quỷ dị, chính là một lam sắc quang trận thực lớn. Bốn người thân hình vừa động, đều xuất hiện tại bốn góc quang trận, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

Lúc này, giữa vòng xoáy đột nhiên hoa quang đại tác, một đạo bạch sắc thiểm điện cực lớn ầm ầm áp xuống, quanh đạo thiểm điện, từng vòng hỏa quấn quanh, hơn nữa đang không ngừng khế hợp cùng một chỗ, xung quanh vẫn nương theo vô số thiểm điện cùng hỏa xà, cấp tốc xuống.

Long Nhất hét lớn một tiếng: “U long tứ tượng trận, u long phá.” Chỉ thấy lam sắc năng lượng của bốn người cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, dọc theo đồ án quỷ dị phía dưới lưu động, trong phút chốc, cả lam sắc quang trận lam quang tràn ra, “Oanh!” Một tiếng vang thực lớn, một đạo lam sắc quang mang cực lớn bắn ra, nghênh hướng về phía điện xà thực lớn kia.

Hai bên đυ.ng nhau, “Oanh!” Một tiếng vang thực lớn, một đạo quang mang lam bạch giao nhau trong nháy mắt hướng tới bốn phía khuếch tán, đảo qua bốn phía, khối năng lượng ở bốn phía cũng không chống đỡ được uy lực tuyệt cường này, chốc lát liền tiêu tán ở phiến không gian này.

Tần Vũ quát to một tiếng, “Không tốt! Linh Nguyệt…” Sau đó trong nháy mắt vọt tới bên cạnh khối vuông nhốt Linh Nguyệt, gắt gao thủ hộ. May mà quang mang cũng bị có lan đến gần khối vuông vây Linh Nguyệt, nhưng khí thế sinh ra kia cũng làm cho người ta khó chịu, Hầu Phí và Hắc Vũ hai người há mồm phun ra một ngụm máu tươi, mà Tần Vũ cũng cảm giác được trong cơ thể một trận khí huyết nhộn nhạo, vội vàng điều động toàn bộ lực lượng còn sót lại, toàn lực ngăn cản xung kích tuyệt cường này.

Bốn người Long Nhất đứng mũi chịu sào, thiểm điện hồng bạch giao nhau kia cùng lam sắc quang mang vừa tiếp xúc, thân hình bốn người kịch liệt run rẩy, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bốn phía vô số bạch sắc thiểm điện thực nhỏ còn cả hỏa vũ đều đánh trên mình bốn người, trên mình bốn người nhất thời xuất hiện vô số vết thương.

Hồng bạch điện xà cùng lam sắc quang mang không ngừng giằng co, tiêu hao lẫn nhau, từ từ nhỏ đi. Lam sắc quang mang dần ngăn không được, hồng bạch thiểm điện trực tiếp xuyên qua lam sắc quang mang kia, hướng tới trận pháp bốn người Long Nhất tạo thành mãnh liệt đánh đến, công lực của bốn người cấp tốc tiêu hao.

Long Nhất hét lớn một tiếng: “U long biến!” Trong nháy mắt bốn người đều hóa thành bản thể, một cỗ khí thế tuyệt cường lần nữa từ trên thân bốn người toát ra, bốn người đồng thời hét lớn một tiếng, hướng tới hồng bạch thiểm điện thực nhỏ kia nghênh đón…

Tần Vũ nhìn bản thể của bốn người, trong lòng hơi kinh ngạc, lại nhìn đạo thiểm điện kia, lẩm bẩm: “Uy lực kia, chẳng lẽ hai thứ kết hợp là có thể tăng gấp bội?” Tần Vũ nghĩ tới đây, trong lòng mỉm cười, sau đó toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn bốn người Long Nhất…