Chương 515: C515: Biết nhiều cũng vô dụng

Lý Quân lạnh lùng nhìn bốn bóng người đứng trên nóc nhà.

Thực lực của bốn người này có thể nói là rất mạnh, hơn nữa Lý Quân còn cảm nhận được hơi thở chân khí trên người bọn họ, điều này chứng tỏ bốn người này không phải là võ giả bình thường mà là tu tiên giả, không trách được dám ra tay với mình.

Đặc biệt là tên đàn ông vừa dùng tên lửa tấn công mình, hơi thở trên người vô cùng kh ủng bố.

"Mấy người là do ai phái tới?"

Lý Quân lạnh lùng hỏi.

Phải biết rằng ngay cả gia tộc đứng đầu Thủ Đô. là nhà họ Vạn cũng không có tu tiên giả.

Vạn Tử Khang cũng chỉ mới tiếp xúc được một chút, mà bây giờ lại xuất hiện một lúc bốn người, quả là chơi lớn đó.

Theo như Lý Quân thấy, chỉ có Chiến bộ Trung Vực mới có tiềm lực này.

"Là người của ai không quan trọng, người chết biết nhiều cũng vô dụng."

Người đàn ông cầm đầu lạnh lùng nói: "Cậu tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy, đáng tiếc là không biết che giấu tài năng, thiên tài không lớn lên được thì không thể coi là thiên tài.”

“Thật sao? Nhưng làm sao mấy người biết được, người đến chịu chết không phải là mấy người!"

Khóe miệng Lý Quân nở một nụ cười lạnh.

"Xem ra cậu vẫn chưa biết mình đang đối mặt với sự tồn tại như thế nào." Người đàn ông căm đầu khinh thường nói: "Lão Tam, đi thử sức cậu ta một chút”

Lời vừa dứt, người đàn ông đứng bên tay trái đạp. mạnh lên mái nhà, cả người giống như một con chim lớn bay về phía Lý Quân.

"Vυ"t vυ"t!"

Tiếng xé gió truyền đến, đạp không mà đi, trong nháy mắt đã xông đến trước mặt Lý Quân.

"Ầm."

Năm ngón tay người đàn ông co lại thành trảo, chụp thẳng về phía Lý Quân.

Chân khí trên các ngón tay của hẳn bùng nổ, xung quanh vang lên tiếng gầm rú.

Từng luồng linh khí trời đất theo lòng bàn tay hắn mà điên cuồng trào dâng.

Trên đường phố, Lý Quân đứng sừng sững.

Đối mặt với một chưởng không gì cản được này, khuôn mặt lạnh lùng của anh vẫn vô cùng thản nhiên.

"Chẳng ra gì”

Một tiếng quát lớn.

Toàn thân khí thế ngưng tụ, giơ cánh tay lên, đấm ra một quyền.

"Ầm ầm”

Khí kình kh ủng bố bùng phát, ép chặt không khí trước người.

Ngay sau đó theo một tiếng nổ lớn, đột nhiên phát tán ra xung quanh!

Công kích của người đàn ông trong nháy mắt tan rã, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngang ra ngoài.

"Chết đi!"

Lý Quân thừa thẳng xông lên, bước một bước, hóa thành tàn ảnh.

Bước chân rơi xuống đất, mặt đường đều nổ tung, tạo thành những vết nứt giống như mạng nhện.

Khoảnh khắc tiếp theo, Lý Quân xông đến trước mặt người đàn ông, năm ngón tay chụp xuống, hơi thở kh ủng bố gầm rú, chụp lên ngực người đàn ông.

Ngực người đàn ông kia lập tức lõm xuống, da thịt nứt ra, trong miệng phun ra một lưỡng máu.

Lý Quân ra tay quả thực quá nhanh, nhanh đến mức ba người đồng bọn còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã bị Lý Quân giải quyết.

Ba người còn lại thấy vậy thì mí mắt giật giật, trong lòng tràn đầy ý lạnh.

Trước khi đến đối phó với Lý Quân, bọn họ đã biết Lý Quân rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này.

Nhưng cho dù Lý Quân là tu tiên giả, làm sao ở độ tuổi hơn hai mươi, lại có thể sở hữu năng lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy?

Nghĩ không ra, cũng chẳng có ai giải thích cho bọn họ.

Khi nhìn thấy Lão Tam bị Lý Quân đánh trọng thương, ba người còn lại không hẹn mà cùng nháy xuống khỏi mái nhà, không xông về phía Lý Quân, mà lại rút lui.