Chương 6

Tưởng Yến vẫn còn phải đóng phim, cũng không muốn miễn cưỡng Giản Hàm vì thế nói với Miên Miên chờ hắn xong việc rồi nói sau, bây giờ nhóc vẫn nên ở cùng ba ba.

Tưởng Yến cần về bên biệt thự để lấy vài bộ quần áo đồ dùng sinh hoạt, mà Giản Thời Miên lúc này lại vẫn đang đi học, ở nhà chỉ còn một mình Giản Hàm.

Giản Hàm mở then cửa, đột nhiên có chút khẩn trương, theo bản năng giơ tay sờ sờ miếng dán ức chế trên tuyến thể, xác nhận vẫn còn hắn mới dám mở cửa.

Tưởng Yến đứng ở cửa cao lớn đĩnh đạt, hắn hôm nay mặc một thân tây trang đen mặt bị khẩu trang che đậy chỉ nhìn được đôi mắt đen nháy thâm thúy cùng cặp lông mày lộ ra bên ngoài, nghe thấy âm thanh mở cửa hắn lập tức nhìn về phía Giản Hàm.

Cả hai cùng nhìn vào ánh mắt của nhau. Giản Hàm trong lòng run lên.

Ngoài cửa chính là người đã từng là Alpha của mình,bọn họ có độ phù hợp tin tức tố tới gần 100% cũng đã từng triền miên cùng nhau tránh không được sự khẩn trương.

May mà, hôm nay cả hai đều dán miếng ức chế, Giản hàm từ trên người hắn không ngửi thấy mùi tin tức tố không khỏi trấn định lại.

Hai người cách không khí đối diện, một người thì biểu cảm vô tình, đôi mắt thâm trầm còn một người lại ôn hòa bình tĩnh, biểu tình tự nhiên.

Suốt ba năm không gặp, Giản Hàm phát hiện hắn trừ việc ngày càng thành thục hơn thì Tưởng Yến tựa như không có gì thay đổi.

“Vào đi.” Giản Hàm xoay người nói.

Tưởng Yến nhẹ nhàng mang đồ vào đi theo hắn phía sau.

Phòng khách vang lên tiếng bước chân, không khí yên tĩnh. Tưởng yến khóa chặt ánh mắt về bóng dáng của Giản Hàm. Phải tới lúc Giản Hàm xoay người lại, hắn theo bản năng đã bỏ Tưởng Yến qua một bên.

Chờ tới khi ngồi xuống sô pha thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng lại biến thành một câu: “Sống ở đây tốt chứ?” Sương mù mênh mông che khuất biểu cảm của Tưởng Yến, hắn giống một tòa núi lớn trầm ổn dù gương mặt vẫn vậy nhưng lại có cảm giác rất xa lạ.

Giản Hàm uống ngụm trà, nhàn nhạt trả lời: “Khá hơn nhiều.” nghĩ tới vấn đề muốn cùng con trai ở chung dừng một chút lại nói: “Khả năng vẫn còn thời gian thích ứng một chút.”

Cả hai cùng nhau im lặng uống trà, thời gian cứ dần dần trôi. Giản Hàm nhất thời không biết nói cái gì.

Chỉ là trước sau vẫn như vậy, giống như buổi tối ngày hắn muốn ly hôn ba năm trước, quay đầu lại chỉ thấy Tưởng Yến trầm mặc đi theo phía sau.

Kỳ thật hôn nhân của bọn họ cũng sẽ sớm kết thúc, nếu không phải hắn đột nhiên sinh bệnh nằm viện.

Kết thúc hồi tưởng Giản Hàm đang nghĩ nên làm thế nào nói việc ly hôn với Tưởng Yến, hắn không nghĩ sẽ làm giống như trước kia rối rắm suy nghĩ đủ cách vô nghĩa.

Không bằng liền nhân cơ hội này.

“Anh ngồi một chút lát nữa liền đi.”

“Chúng ta khi nào thì ly hôn.”

Hai người trăm miệng một lời nói.

Tưởng yến không thể tin được lỗ tai của chính mình, sắc mặt nháy mắt lạnh xuống, ngước mắt nhìn hỏi: “Em nói cái gì?”

“Ta nói, ly hôn.”Giản Hàm nắm chặt đôi tay, giảm bớt sự khẩn trương trong lòng gằn từng chữ.

Bốn chữ này hoàn toàn đánh vỡ sự bình tĩnh điềm đạm của Tưởng Yến, lông mày hắn nhăn lại, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Giản Hàm.

Hắn trong lòng có các loại khó hiểu, vốn nghĩ Giản Hàm bị bệnh nên mới ly hôn, chờ hắn bình thường lại mới lại đây hỏi, nhưng không nghĩ rằng chờ đợi bao lâu thời gian lại đổi lấy câu nói như vậy.

Tưởng Yến nhất thời không khắc chế được chính mình, đứng dậy ép hỏi: “Đây là lời nói đầu tiên em muốn nói với tôi nhất? Giản Hàm, em cảm thấy công bằng không? Năm đó em không nói một lời đi chữa trị một mình hiện tại em không nói một lời lại phán cho tôi một án tử hình, một chút cơ hội cũng không cho, rốt cuộc em có coi tôi là chồng của em không?”

Đối mặt với sự ép hỏi cùng với sự lạnh lùng trên gương mặt của hắn, Giản Hàm nhất thời im lặng, nửa ngày hắn mới quay đầu đi, tránh ánh mắt của hắn: “Không phải anh sai, là em.. Em là nguyên nhân, không thích hợp với anh.”

“A, chúng ta không thích hợp, nếu chúng không thích hợp làm gia đình, toàn thế giới liệu còn có ai thích hợp.” Tin tức tố của bọn họ có mức độ phù hợp là 99%, dù ở bất cứ đâu đều thuộc top đầu, Tưởng Yến không rõ vì sao Giản Hàm lại lấy cái cớ vụng về như vậy.

“Tin tức tố là tuyệt đối sao?”

“Cho nên? Em nói cho tôi đi em có người khác?” Tưởng Yến siết chặt nắm tay, lạnh lùng nói.

“........Không có.”

“Vậy em cho tôi một lý do thích hợp đi, bằng không ly hôn? Em nằm mơ đi.” Tưởng Yến hít sâu một hơi, sau lại ngồi xuống, sắc mặt khôi phục lại bình thường.

Giản hàm nhíu mày.

“Còn tầm nửa tôi đóng máy, trong lúc này Miên Miên sẽ ở chỗ em, còn việc này chờ lúc đó chúng ta cùng thương lượng sau.” Qua một lúc lâu không thấy Giản Hàm nói lời nào, Tưởng Yến lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc.

Hắn lúc này sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, trên sô pha thân thể cao lớn đen khí chất thành thục, nội liễm, ổn trọng của bộ vest phô ra hoàn toàn, dáng vẻ của hắn dù có là người không thích hắn cũng phải thừa nhận hắn trời sinh đã là người của giới giải trí.

Giản Hàm buông đôi mắt xuống, biết một chốc không thể xong việc, ánh mắt dừng trên hoa văn in trên sàn nhà, nhàn nhạt nói: “Đều được.”

-------

Mặc dù cố gắng quen đi cảm xúc mà Giản Hàm đem lại, nhưng mà-----

Tưởng Yến ngồi ở trong xe chậm chạp không xuất phát, lấy ra một điếu thuốc lá cùng bật lửa, một lát sau bên trong xe toàn hương vị thuốc lá, tràn ngập khói che đậy mắt hắn.

Hắn lẳng lặng hút hết một điếu, tay nắm chặt nổi cả gân xanh bại lộ tâm trạng không bình tĩnh của hắn, cuối cùng vẫn dùng sức đánh tay lái một cái, tức khắc hẻm nhỏ phát ra tiếng “Két” chói tai.

Tưởng yến mệt mỏi dựa vào ghế, một tay che mặt, một lát sau hắn thở dài mottj hơi.

Giản Hàm chắc chắn chính là kẻ thù kiếp trước ông trời phái xuống hành hạ hắn đây.

Tưởng Yến lần đầu tiên nghe nói tới Giản Hàm là thời cao trung, khi đó hắn mới từ huyện thành chuyển tới thành phố, bởi vì thân thể béo, cộng thêm hoàn cảnh khó khăn, hắn cũng ít nói chuyện, có vẻ rất khó gần.

Bởi vì, trường học phần lớn đều là các bạn ở thành phố, hồi đó Giản Hàm ở trường học rất nổi tiếng, dù cho ở hai ban khác nhau nhưng thời học sinh nhàm chán ngoại trừ việc học cũng không có việc gì để làm, lúc rảnh rỗi đề bài nói nhiều nhất chính là Giản Hàm.

Không giống Tưởng yến giảm béo mới đẹp, mà Giản Hàm từ nhỏ đã xinh đẹp nổi danh là thông minh, tính lại tốt, trên cơ bạn gọi hắn là tình nhân trong mộng giáo thảo cũng chẳng quá.

Tưởng Yến chỉ ở nơi xa nhìn hắn, hắn lần nào cũng như chúng tinh củng nguyệt, bên người lúc nào cũng vây quanh một đám người.

Cao trung năm đó, thời gian huấn luyện quân sự.

Quân huấn có một hoạt động phân chia các đội để chiến đấu với nhau, Tưởng Yến được phân đến đội của Giản Hàm.

Giản Hàm làm đội trưởng, hắn phụ trách cả việc lên kế hoạch và chỉ đạo kế hoạch bởi vì hắn có tính cách quyết đoán, toàn đội đều lựa chọn án binh bất động, trước hết thăm dò hoàn cảnh, Giản Hàm dẫn đầu mang theo một tiểu đội đi giải quyết từng người.

Tưởng Yến nhớ rõ bộ dáng hắn cười rộ lên, khuôn mặt cứng cỏi, giống như hạt chân châu, bất tri bất giác Giản Hàm đã đi vào trong lòng hắn.

Sau đó hắn lại theo gia đình sang nước ngoài du học, lần nữa trở về gặp mặt Giản Hàm, hắn không nghĩ tới hắn cùng Giản Hàm tin tức tố lại rất xứng đôi.

Hắn cùng Giản Hàm tỉ lệ phù hợp là 99%, theo chế độ pháp luật lúc đó bọn họ phải kết hôn với nhau.

Sau khi kết hôn, Giản hàm cũng không có những biểu hiện gì khác thường, Tưởng Yến biết hắn không yêu mình, nhưng cho rằng có thể chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, ai biết cuộc sống đang dần ổn định, Giản hàm lại đột nhiên không từ mà biệt một mình đi dưỡng bệnh.

Mà lần này trở về, suy xét tình huống của Giản Hàm, hắn chuẩn bị mưa dầm thấm lâu, nhưng Giản Hàm lại lần nữa ném xuống một quả bom, dù Tưởng Yến tính có tốt cũng không nhịn được.

Ở phim trường, Tưởng Yến đột nhiên hỏi Biên Lộ: “anh nói xem, một người nghĩ tới việc ly hôn là nguyên nhân gì?”

“Ân?” Biên Lộ không phản ứng kịp: “Kịch bản mới hả? Ai gửi tới vậy?” Hắn còn tưởng rằng Tưởng Yến đang nhắc tới tạo hình nhân vật.

Tưởng Yến không phủ nhận, chậm rãi nói: ”Đang tốt lành tự nhiên rời nhà trốn đi ba bốn năm đột nhiên trở về, trở về liền nói ly hôn.....”

Biên Lộ cà lơ phất lơ nghịch điện thoại, cảm thấy có chút không đúng a. Hắn phản ứng lại: “Như thế nào kịch bản lần này là tình yêu? Cậu khi nào nghĩ tới việc diễn loại phim này vậy? Trước kia không phải rất kháng cự sao?”

Đối với nguyên tắc chọn kịch bản của Tưởng Yến, Biên Lộ rất rõ ràng dù trước khi cưới Giản Hàm gia hỏa này cũng thủ thân như ngọc.

Biên Lộ hoài nghi nhìn về phía hắn: “Cậu bị làm sao vậy? Nếu không đi chùa thắp hương đi?”

Tưởng Yến nhàn nhạt nói: “Giản hàm đã trở lại.”

“Trở về thì trở về...A! Ai?” Biên Lộ kinh ngạc xoay người: “Chuyện khi nào?”

“Trước đây không lâu.”

“Vậy cậu vừa nói là...”

“Yến ca!”

Còn đang đóng phim không thể nói nhiều, Tưởng Yến đứng dậy đi trước để lại Biên Lộ tim gan cào.

Biên Lộ đi theo Tưởng yến được 8 năm ở trong lòng hắn Tưởng Yên vẫn là một thanh niên khí phách hăng hái kiêu ngạo tự phụ lấy cái tính cách này của hắn không độc thân suốt đời mới lạ.

Nhưng hắn không bao giờ nghĩ một ngày nọ Tưởng yến nói hắn đã kết hôn.

Ba năm trước Giản Hàm không từ mà biệt làm Tưởng Yến bị hiệp hội bảo vệ Omega mang đi điều tra một còn từng trách móc Tưởng Yến, cho rằng hắn là Trần Thế Mỹ hoặc là biếи ŧɦái bằng không sao có thể một người đang bình thường lại mắc chứng ghét âm thanh.

Tuy rằng một thời gian sau điều tra được Tưởng Yến không có lỗi, Biên Lộ nhìn hắn bình tĩnh điền đạm vẫn rất buồn bực, ai biết tiếp theo Tưởng Yến giống như người điên điên cuồng đóng phim, suốt ba năm không có một khắc nghỉ ngơi, chẳng qua dành chút thời gian đi bệnh viện thăm ai kia.

Trạng thái điên cuồng này cũng phải tới năm kia mới ổn định xuống. Làm cho mọi người nghĩ hắn là người cuồng công việc.

Biên Lộ nhìn Tưởng Yến bị Nữ Oa tỉ mỉ niết mặt, đây là một người tuấn mỹ nam nhân. Nhớ trước đây Tưởng Yến có thể nổi tiếng chỉ sau ba phút phát sóng hoàn toàn dựa vào gương mặt này.

[ tuy rằng fans đại chủ yếu nói là dựa vào kỹ thuật ]

Đây đích xác là hồng nhan họa thủy người người mê nhưng lại có người không dao động.

Thật là cường nhân.

Hắn đã chứng kiến đủ hai lần Tưởng Yến bị đá hai lần? Hắn sẽ không bị gϊếŧ người diệt khẩu đâu ha?