Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cưng Chiều Cả Đời

Chương 52: Anh có phản ứng

« Chương TrướcChương Tiếp »
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Weibo Kế Hạo Nhiên viết: My girls

Phía dưới có kèm hình ảnh, vừa vặn đủ 9 ô vuông.

(Trong Weibo đăng ảnh hiển thị 9 ô vuông cho 9 ảnh, giống như phần "Đáng chú ý" trên trang cá nhân của Facebook)

Nhấn mở hình ảnh, tất cả đều là ảnh chụp tự sướиɠ của Kế Hạo Nhiên và nữ minh tinh, Kế Hạo Nhiên chụp, cái kiểu chụp rất thân mật, thậm chí có một vài ảnh là chụp ở trên giường.

Mỗi tấm ảnh là một phụ nữ khác nhau, hơn nữa, vừa nhìn thấy đã biết là mối quan hệ gì.

Đường Tử Thiến kinh ngạc kéo xem, còn chưa đợi cô nhìn thấy rõ mỗi người trên ảnh chụp thì Weibo đã bị xóa bỏ.

"Đây không phải là bạn anh làm chứ?" Không đợi Cố Hoành trả lời, Đường Tử Thiến tự nói: "Nhất định đúng rồi, Kế Hạo Nhiên sẽ không ngốc đến mức đăng mấy thứ này lên."

Cố Hoành không có gì để nói, đúng lúc này, điện thoại vang lên, thêm dấu cộng mở đầu dãy số. Điện thoại kết nối, bên kia liền truyền đến giọng nói phấn khích, hỏi anh có kinh hỉ không.

Cố Hoành nói không kinh hỉ, đối phương nói, vậy tôi làm thêm một số vụ nổ nữa. Cố Hoành bất đắc dĩ ngăn lại.

Lúc bọn họ nói chuyện điện thoại, Đường Tử Thiến tiếp tục lướt Weibo. Tuy bài viết Weibo đó của Kế Hạo Nhiên mới đăng vài phút đã bị xóa bỏ, nhưng trong thời gian này cũng đủ để người khác lưu ảnh và chụp màn hình lại. Trên Weibo tìm kiếm từ ngữ mấu chốt "Hình ảnh riêng tư của Kế Hạo Nhiên", là có thể nhìn thấy. Những nữ minh tinh đó cũng đều bị nhận ra, Weibo của các cô lập tức thu hút một nhóm khách du lịch.

Sóng gió Kế Hạo Nhiên một chân đạp mấy thuyền lần trước mới lắng xuống không lâu, bây giờ lại tới vụ này, nhãn hiệu "Hoa tâm đại củ cải"(*) cố định trên người anh ta.

(*) Hoa tâm đại củ cải: Hoa tâm nghĩa là đào hoa; Đại củ cải là nói phần dưới của đàn ông. Ý chỉ những đàn ông đào hoa, lăng nhăng.

Kế Hạo Nhiên còn chưa lên tiếng giải thích, nhưng bên dưới Weibo của anh ta đã có rất nhiều fans hỏi anh ta sao lại thế này, còn có rất nhiều fans bị đả kích rất lớn, nói rằng fan biến thành antifan.

Hình tượng trước kia anh ta xây dựng đều là người đàn ông ấm áp đầy tình cảm, lần trước bị bùng nổ vụ một chân đạp mấy thuyền, sau đó giải thích nói sự thật không phải như vậy, nói mình là người trọng cảm tình, khi yêu đương đều là yêu sâu đậm, chỉ là không thể đi đến cuối cùng, v...v..., tóm lại, rất nhiều fans vẫn tha thứ cho Kế Hạo Nhiên.

Nhưng mà lần này thì không chắc.

Cố Hoành nói chuyện điện thoại xong, cùng xem Weibo với Đường Tử Thiến một chút.

"Thật không ngờ anh ta giao du nhiều người như vậy." Đường Tử Thiến cảm thán: "Em biết rất nhiều người rất thích anh ta, nói cảm giác anh ta là một người đàn ông tốt."

Hoa tâm như vậy, sao có thể là đàn ông tốt.

Cố Hoành ôm bả vai cô, nói cho cô biết sự thật tàn khốc hơn: "Gerry nói còn có rất nhiều ảnh chụp thế này, video cũng có, tóm lại, anh ta là một người lạm tình(*)." Trước kia Cố Hoành đối với Kế Hạo Nhiên cùng lắm là bất mãn, nhưng bây giờ là khinh thường.

(*) Lạm tình: lạm dụng tìиɧ ɖu͙©.

"Bạn anh không định phát ra ngoài nữa chứ?"

Cố Hoành lắc đầu: "Anh kêu anh ta tạm thời đừng làm gì hết, phát ra những ảnh chụp đó, đã đủ tàn nhẫn rồi."

Đường Tử Thiến gật đầu một cái, quả thật rất tàn nhẫn, nếu ảnh chụp không phải đăng từ Weibo của anh ta thì có lẽ còn dễ giải quyết một chút, có thể nói là photoshop. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nhưng bây giờ, cho dù Kế Hạo Nhiên nói không phải do anh ta đăng, nói ảnh chụp là photoshop, có lẽ không có bao nhiêu người tin tưởng.

"Đi ngủ đi, đừng cứ nghĩ những thứ này, sáng mai còn phải dậy sớm đến đoàn phim." Cố Hoành đứng lên: "Anh đưa em về phòng."

"Em tự về là được, anh nghỉ ngơi cho tốt đi, nếu không vết thương ở chân tái phát."

Cố Hoành dắt tay cô, kéo cô vào trong lòng: "Nghe lời, bây giờ đủ thứ chuyện, anh muốn bảo đảm sự an toàn của em."

"Được, vậy anh đưa em về đi." Đường Tử Thiến ngoan ngoãn nói.

Cố Hoành rất chu đáo đưa cô đến phòng, nhìn quanh bốn phía một cái, không phát hiện vấn đề gì.

"Buổi tối khóa cửa thật kỹ, ai gõ cửa cũng đừng mở." Cố Hoành dặn dò.

Đường Tử Thiến nhìn anh cười: "Biết rồi." Được người yêu quan tâm cảm giác thật tốt.

Cố Hoành thở phào một hơi, đi lên trước ôm cô vào trong lòng: "Hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, anh không thể loại bỏ những thứ đó, thật xin lỗi."

Đường Tử Thiến ôm lại anh, hai tay ôm eo anh, dựa vào khuôn ngực ấm áp rắn chắc của anh, giọng nói dịu dàng: "Chuyện này không liên quan đến anh, em không sao, tuy những người đó nói rất khó nghe, em không vui, nhưng mà em có anh mà. Nhìn thấy anh vì em đau lòng, quan tâm em, em đã rất thỏa mãn, những điều tội tệ đó trở nên không quan trọng. Anh phải luôn đối xử tốt với em nha, đừng chỉ là tạm thời."

Cố Hoành siết chặt hai tay: "Từ khi em còn nhỏ anh đã đối xử tốt với em, cho tới bây giờ, vẫn như vậy, vì vậy, nó vẫn sẽ tiếp tục trong thời gian rất dài sau này. Em phải tin tưởng anh."

Đường Tử Thiến trong lòng anh ngẩng đầu lên nhìn anh, trên mặt nở một nụ cười: "Em tin anh."

Cố Hoành cúi đầu nhìn cô, nói: "Thật ngoan."

Đường Tử Thiến trả lời: "Thật đẹp trai."

Cố Hoành nhịn không được bật cười: "Cho nên em muốn thế nào?"

Đường Tử Thiến không biết xấu hổ mà nói: "Đương nhiên là hôn một cái." Nói xong, cô giơ tay ôm cổ anh, kéo anh xuống, đồng thời nhón chân lên, cố gắng hôn lên môi anh.

Sau khi hôn một cái cô liền buông tay, lúc gót chân cách mặt đất còn chưa chạm đất thì cả người bị bế lên.

Cố Hoành bế cô ngồi lên cạnh bàn, độ cao như vậy vừa vặn, anh hơi cúi đầu xuống là có thể hôn cô: "Chỉ hôn một cái sao đủ."

Đôi môi ấm áp môi phủ lên môi cô, anh nhẹ nhàng hôn mυ"ŧ, như là đang thưởng thức một món điểm tâm ngon ngọt. Sự ôn nhu của anh làm Đường Tử Thiến trầm luân, mỗi một tế bào đều trở nên sinh động mẫn cảm dị thường. Cô ôm cổ anh, hôn lại anh, thậm chí đưa đầu lưỡi nhỏ ra, liếʍ lên môi anh một cái.

Chính là lần này, cả người Cố Hoành căng chặt lên. Hai người đồng thời khẽ mở mắt, nhìn đối phương lờ mờ trong mắt mình. Khóe miệng của Đường Tử Thiến khẽ nhếch lên: "Tiếp tục."

Đôi mắt của Cố Hoành hơi híp một chút, tiếp theo trong nháy mắt dùng sức mυ"ŧ cánh môi non mềm của cô, lúc cô "Ưm" ra tiếng thì nhẹ nhàng cạy mở hàm răng cô ra, tìm kiếm lưỡi cô, nhấm nháp hương vị ngọt ngào của cô.

Càng hôn càng nóng, trên người Đường Tử Thiến còn mặc áo lông vũ cảm giác cả người như bị lửa đốt một nửa, nóng từ trong ra ngoài. Cô đẩy Cố Hoành ra: "Nóng quá." Giọng nói của cô nũng nịu lạ thường, khuôn mặt ửng đỏ và đôi môi đỏ bừng đều vô cùng mềm mại.

"Anh cũng nóng." Giọng nói của Cố Hoành trầm thấp, mang theo từ tính, rất quyến rũ.

Ánh mắt của anh cực nóng, mang theo một tia hơi thở nguy hiểm. Đường Tử Thiến không dám nhìn thẳng anh, cúi đầu nhìn xuống. Sau đó, cô nhìn thấy thứ không nên nhìn.

Anh có phản ứng.

Đường Tử Thiến bị giật mình, trái tim nhỏ bé vốn dĩ đã đập quá nhanh, lúc này càng nhanh hơn.

Khẩn trương, cô vội vàng đẩy Cố Hoành, cái người nguy hiểm này ra, sau đó từ trên cạnh bàn nhảy xuống, kéo dài khoảng cách 2 mét với anh: "Được rồi được rồi, anh mau trở về ngủ đi, em cũng muốn ngủ."

Cố Hoành cúi đầu nhìn chỗ khó chịu của mình, chợt nhìn về phía Đường Tử Thiến lần nữa, ẩn nhẫn nói: "Vậy cũng phải chờ anh khôi phục lại chứ."

Khôi phục! Làm sao khôi phục! Đàn ông không phải muốn phát tiết mới...

Đường Tử Thiến che mặt lại, từ chối: "Không được, bây giờ không phải lúc, hiện tại thời buổi rối loạn, chờ sau khi mọi chuyện lắng xuống mới tới nhé!"

Cố Hoành sửng sốt một chút, bất đắc dĩ cười. "Tử Thiến, em... Được, vậy chờ sau khi mọi chuyện lắng xuống."

Nhận được sự hứa hẹn của anh, Đường Tử Thiến yên tâm một chút, lấy tay ra, sau đó nhìn thấy nụ cười thỏa mãn trên mặt Cố Hoành.

Cô không chỉ để tay lên ngực tự hỏi, có phải mình nói sai cái gì rồi không.

****

Sáng sớm hôm sau, Đường Tử Thiến bị đồng hồ báo thức đánh thức, sau khi thức dậy rửa mặt thay quần áo vừa vặn 7:00, cô đến cách vách gõ cửa phòng Cố Hoành.

Cố Hoành đã chuẩn bị xong: "Đi thôi, đi mua bữa sáng."

"Được."

Hai người vừa đi vừa nói chuyện.

"Tối nay Đinh Văn cũng sẽ đến phim trường, hai ngày này chị ấy đều sẽ ở đây."

"Ừm, chị ấy dẫn theo con trai, nói chị ấy chủ yếu chăm sóc Thành Thành đi, đoàn phim có em." Lúc biết chuyện cũ của Đinh Văn, Đường Tử Thiến rất đau lòng cho chị ta. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Một mình chăm sóc con thật không dễ dàng, công việc lại đặc thù như vậy, thường xuyên phải đi công tác, bản thân vất vả, con trai cũng đáng thương.

"Anh đã nói với chị ấy rồi."

Đường Tử Thiến cười với anh, cô càng ngày càng cảm thấy Cố Hoành thật tốt, vô cùng vô cùng tốt.

Cố Hoành ho nhẹ một tiếng, hạ giọng nói: "Em khiêm tốn một chút."

Đường Tử Thiến không rõ nguyên do: "Khiêm tốn cái gì?"

"Ánh mắt của em nhìn anh, giống như muốn ăn anh vậy."

Đường Tử Thiến: "... Nào có!"

"Anh thấy chính là như vậy."

"Em mới không phải, em mới không muốn ăn anh, anh có bánh kem bánh mì ngon không? Anh có sữa đậu nành, bánh quẩy ngon không? Anh không có." Đường Tử Thiến đỏ mặt phản bác.

Cố Hoành cưng chiều nói: "Ừm, không có."

Đường Tử Thiến lộ ra nụ cười hài lòng: "Cái này còn được."

"Nhưng em có." Cố Hoành bổ sung.

Đường Tử Thiến rất nhanh phản ứng lại, mặt nóng hơn, oán trách đẩy anh một cái: "Không nói những chuyện này với anh, lát nữa em muốn ăn sầu riêng ngàn lớp(1), còn muốn ăn bánh quẩy(2)."

"Còn gì không?"

"Những thứ này đã rất nhiều rồi."

"Anh sợ em ăn không đủ."

"Mặc dù xác thật em còn có thể một ít thứ khác, nhưng anh không thể dung túng em như vậy, sớm muộn em sẽ biến thành mập mạp."

Cố Hoành nhìn kỹ dáng người của cô một chút: "Cảm giác rất khó. Em vẫn phải thêm chút thịt mới may mắn."

Đường Tử Thiến quay người không cho anh nhìn, lên án nói: "Anh đang chê em à?"

"Không có."

"Hừ! Đàn ông đều thích ngực lớn."

Cố Hoành: "..."

Đường Tử Thiến thấy Cố Hoành không nói gì, nên lộ ra một biểu cảm "Bị em nói trúng rồi". Cố Hoành không biết làm sao, nói: "Anh thật sự không có."

"Giải thích chính là che giấu."

"Em cũng không nhỏ."

Đường Tử Thiến: "..." Cô trừng to đôi mắt: "Sao anh biết?"

"Lúc ôm em, cảm nhận được."

Mặt Đường Tử Thiến nhất thời đỏ bừng: "Sáng sớm tại sao em phải nói những thứ này với anh." Nói xong, cô bỏ lại Cố Hoành, bước nhanh đến thang máy.

Trong nhà ăn của khách sạn, bọn họ gặp những người khác của đoàn phim, mua bữa sáng rồi cùng nhau ngồi xe đến đoàn phim.

Bây giờ thành viên của đoàn phim đều giống như người một nhà, chuyện trên mạng hôm qua bọn họ cũng biết, cũng đã gọi điện thoại an ủi Đường Tử Thiến. Tối qua tin tức về Kế Hạo Nhiên, Đường Tử Thiến không chú ý nữa, trên xe mọi người đều đang bàn luận chuyện này.

"Không ngờ Kế Hạo Nhiên hoa tâm như vậy."

"Có cái gì không ngờ, không phải trước đó không lâu những bạn gái của anh ta cấu xé lẫn nhau sao?"

"Khi đó cũng chỉ có 2 3 người, lần này là 9 người, cộng thêm 3 người kia, là 12 người, hơn nữa đa số đều là đồng thời tới lui."

"Những thứ này cũng thôi đi, mấu chốt là ngày thường anh ta đều giả vờ làm một thanh niên tam hảo(*), chênh lệch thật sự quá lớn."

(*) Tam hảo: chính là sự hội tụ của ba điều tốt: làm việc tốt, nói lời tốt, tấm lòng tốt; Cũng là nhân vật Lưu Tam Hảo do Xa Thi Mạn đóng chính trong phim "Cung tâm kế" (Mọi người xem phim này chưa ạ?).

"Trước kia thì bỏ đi, lần trước muốn trù tính Cố Hoành và Tử Thiến, thì đã thấy rõ bộ mặt thật của anh ta."

"Ê, mọi người nói xem vì sao anh ta để những tấm ảnh đó phát tán ra."

"Không phải mất não thì chính là người khác làm."

"Tôi đoán là người phụ nữ nào đó của Kế Hạo Nhiên nhìn thấy di động của anh ta, phát hiện mình bị lừa, trong cơn tức giận nên phát tán ra."

"Ừ, cực kỳ có khả năng."

__________

(1) Bánh sầu riêng ngàn lớp:

(Thèm muốn chớt, mà chỗ Hi không thấy bán, huhuhu...)
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
(2) Bánh quẩy:
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
__________
« Chương TrướcChương Tiếp »