Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phùng Anh Anh như thấy được cứu tinh, người ác tố cáo trước, nói: “Báo cáo giáo quan, Nhϊếp Nhiên bị điên, đang huấn luyện lại ra tay đánh người!” Giáo quan ư? Cô chỉ có trưởng quan, không có giáo quan gì cả!

Đột nhiên, đầu óc cô như có sóng cuộn biển gầm, một loạt hình ảnh xuất hiện trong đầu có giống như một thước phim, cuối cùng dừng lại ở cảnh cô ngã xuống, máu tươi trào ra từ vết thương trên ngực, nhuộm4đỏ quần áo.

Đúng rồi, cô đã chết rồi! Trong lúc làm nhiệm vụ ám sát, cô đã bị gián điệp trong tổ chức bắn chết!

Thể thì chuyện hiện tại là thế nào, sao cô lại sống lại rồi? Chẳng lẽ thực ra đây là một nhiệm vụ bí mật gì sao?

Sĩ quan huấn luyện Phương Lượng đã đi tới, nhìn lướt qua vài người bọn họ, cuối cùng dừng lại trên người thiếu nữ nhếch nhác đang ngồi bệt dưới đất, “Ở trong đại đội tân binh đã hơn một tháng rồi mà vẫn còn có sức cãi nhau và đánh lộn, xem ra các cô còn chưa luyện tập đủ nhiều đúng không? Tốt lắm! Chạy 3km cho tôi, không chạy xong thì không được ăn cơm!”

Phùng Anh Anh nhìn Nhϊếp Nhiên vẫn đang ngồi đó không nhúc nhích như thể bị choáng váng, tức tối quát: “Nhϊếp Nhiên, cậu đã nghe thấy giáo quan nói gì chưa?”

Nhϊếp Nhiên? Từ ngày bắt đầu huấn luyện, cô chỉ có biệt hiệu, thế nên Nhϊếp Nhiên là cái quỷ gì vậy?

Nhưng khi cô nhìn thấy bóng người in ngược dưới mặt nước sông thì lập tức nhíu mày lại, người này là ai?

Cô híp mắt nhìn cảnh và người lạ lẫm trước mắt, cùng với cảm giác khó chịu ở bên người, bên tai vẫn còn đang vang vọng mấy tiếng Nhϊếp Nhiên, đại đội tân binh.

Đột nhiên, đáp án hiện lên trong đầu cô.

Có phải..

cô đã sống lại ở trên người người khác rồi không?

Hơn nữa, còn máu chó hơn là, hình như cô đã sống lại vào một người tham gia quân ngũ! Sát thủ biến thành tân binh ư?

Đột nhiên cô cảm thấy hơi đau đầu

Mà Phương Lượng ở bên kia lại chỉ tay vào Phùng Anh Anh và Trần Lạc, tức giận nói: “Mệnh lệnh của tôi bao gồm cả hai người các em!” Anh ta thuận thể quét mắt nhìn Nhϊếp Nhiên vẫn còn đần mặt ngồi bệt dưới đất

Đối với cô, Phương Lượng chỉ biết âm thầm lắc đầu, cho dù là về thể chất, năng lực hay là lòng gan dạ, Nhϊếp Nhiên đều là người kém cỏi nhất

Anh ta có lẽ nên suy nghĩ xem có nên nhân dịp đánh giá thể chất và năng lực vào cuối tháng này,3trục xuất cô ra khỏi đại đội tân binh không nữa

“Em còn định ngồi dưới đất bao lâu nữa hả?”
« Chương TrướcChương Tiếp »