Chương 36: Chương Đặc Biệt 1 (H)

Lâm Hi thả Lý Huyền xuống sàn nhà, Lý Huyền vùng vẫy định bò lên giường, lại bị Lâm Hi đè lại, sau đó lấy chân đè lên.

“Đi lên giường!”

“Anh thích ở trên mặt đất.” Lâm Hi vừa nói vừa cúi người, hôn lên cổ của cô, từng nụ hôn nóng rực rơi xuống, tay cô đặt lên áo anh: “Trên mặt đất kí©h thí©ɧ hơn.” Trong lúc nói chuyện, tay của anh đã thăm dò vào trong áo cô, tháo thắt lưng, mò tới nơi mềm mại trước ngực, không lớn không nhỏ, vừa đủ một tay ôm, anh nhẹ nhàng xoa nắn một lát, bụng ngón tay thô ráp kí©h thí©ɧ ở giữa một chút.

Lý Huyền thở dồn dập, sắc mặt ửng hồng, cơ thể đã bị anh khuấy đảo thành nước, róc rách róc rách, trong nơi nào đó không ngừng tràn ra. . . . .

Anh mượn ánh trăng, nhìn rõ cơ thể của cô, bộ ngực đầy đặn, tựa như loại quả đẫy đà nhất thế gian, anh không hề do dự, cắn một cái.

“A~!” Lý Huyền không nhịn được rên lên thành tiếng, nhưng ngay sau đó lại vội vàng im lặng, cảm thấy hơi thẹn.

“Kêu ra đi.” Lâm Hi chậm rãi dời môi, đi tới bên môi của cô, hôn một cái: “Anh thích nghe âm thanh của em.”

Lý Huyền cắn răng, lắc đầu liên tục.

Lâm Hi cảm thấy cơ thể mình càng ngày càng căng cứng, người phụ nữ cấm dục hơn cả nữ tu sĩ này, quả thật làm anh muốn phát điên.

Anh tháo thắt lưng của mình ném sang một bên, sau đó lấy bαo ©αo sυ đã chuẩn bị ra, cắn mở túi giấy. Lý Huyền nhắm chặt hai mắt, căn bản không dám nhìn anh.

Mượn ánh trăng, ánh mắt của anh lưu luyến trên mặt cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, đan xen cảm xúc thẹn thùng mà khát vọng, sợ hãi mà vui sướиɠ, thật sự mê người.

Lâm Hi đột nhiên đặt bαo ©αo sυ vào tay Lý Huyền: “Này, cô ngốc, em đeo giúp anh.” Anh dụ dỗ.

Cái gì!

Tay Lý Huyền khẽ vuốt TT ướŧ áŧ lạnh như băng, để Lâm Hi nắm tay cô, dẫn dắt cô nhích dần từng chút từng chút một đến khu rừng cấm kỵ kia.

Đầu óc cô đã mơ mơ màng màng, may mà xung quanh tối đen, cô không nhìn rõ thứ gì, nếu không thật sự xấu hổ chết đi được.

Nhiệt độ thứ kia vượt xa tưởng tượng của cô, nóng rực mà khổng lồ, tay cô lành lạnh, vụng về đeo TT vào, ruột gan rối bời.

Nếu không phải Lâm Hi đã sớm bị cô làm cho tâm ngứa khó nhịn, anh thật sự muốn chơi một trò chơi với cô.

Nhưng hiện tại, anh chỉ muốn làm cô.

Lâm Hi thuận thế trực tiếp lật người Lý Huyền, để cô đưa lưng về phía anh.

Cái gì!

Đây là tư thế gì?!

Cô cũng không phải là Tây Bảo, không đúng không đúng, Tây Bảo cũng là bé trai. . .

Ôi! Rốt cuộc cô đang suy nghĩ gì vậy!

Đúng lúc cô còn chưa rõ tình huống, Lâm Hi đã tùy tiện đâm vào.

Chặt, thật chặt!

Lâm Hi không kìm lòng được rên lên một tiếng, vừa đâm vào, không được, không vào được. . . . .

Lý Huyền đau đến phát ngất.

“Anh đừng. . . . Đừng như vậy.”

Mặc dù Lâm Hi rất thích tư thế tiền vào từ phía sau, nhưng nghĩ đến việc có thể Lý Huyền sẽ không thoải mái, anh lại lật cô lại, sau đó nằm xuống, đỡ cô ngồi lên trên người mình.

Nữ trên nam dưới.

“Không được, đừng như vậy!”

“Vậy em thích tư thế nào?” Lâm Hi hỏi cô.

Cô đâu hiểu những thứ này, trước đây khi xem phim cũng chỉ xem thoáng qua một chút, kiểu phổ biến cũng chính là kiểu nam ở trên.

“Chính là. . . . Kiểu phổ biến.”

“Anh hiểu rồi.” Lâm Hi đứng dậy, đặt cô nằm bên dưới: “Suy nghĩ đến đây là lần đầu tiên của em, chúng mình sẽ làm bình thường nhất , sau này. . . Mấy trăm loại tư thế, chúng mình từ từ thử.”

Lời của anh khiến cho Lý Huyền xấu hổ đỏ mặt tới mang tai.

Lâm Hi đỡ một cái chân của cô, thử động thân, tay Lý Huyền đang bám vào cánh tay anh chợt căng chặt .

Bên trong rất ẩm ướt, Lâm Hi không do dự, động thân cắm vào, nhưng chưa vào hết.

“Á!” Sau cơn đau kịch kiệt, kɧoáı ©ảʍ bỗng cuồn cuộn ập đến khiến cho toàn thân cô muốn co rút!

Lâm Hi lập tức cúi người, lấp kín môi cô, trằn trọc mυ"ŧ mát cùng cô, cơ thể dừng lại bên trong, sít chặt, ấm áp, giây phút ấy không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà anh chợt xuất hiện một ý nghĩ, người phụ nữ này, anh muốn chơi cả đời với cô.

Lý Huyền ôm chặt cổ Lâm Hi, cùng anh va chạm, kɧoáı ©ảʍ kéo đến cuồn cuộn từng cơn từng cơn kí©h thí©ɧ thần kinh của cô, muốn ngừng mà không được.

“Lâm Hi.” Cô không nhịn được ghé vào lỗ tai anh gọi tên của anh.

“Lâm Hi.”

“Em rất thích anh.”

Giọng cô run rẩy, xen lẫn tiếng thở gấp.

“Rất thích.”

Khóe miệng Lâm Hi cong lên, lời của cô, càng dễ kí©h thí©ɧ anh hơn so với bất cứ đồ tình thú nào, ngay sau đó, một loại dự cảm xấu đánh thẳng lêи đỉиɦ đầu.

A~!

Anh ôm hông của cô, cả người co rút.

Một câu “Thích anh”, khiến cho người vẫn luôn ở thế chủ động là anh tước vũ khí đầu hàng.

Hình như. . . . Thời gian hơi ngắn.

Lý Huyền nghi ngờ ngẩng đầu nhìn. Ôi?

Ôi hình như vẫn chưa thỏa mãn lắm. . . .