Chương 101: Lời tác giả

Xin chào mọi người, mình là Mây, tác giả của bộ tiểu thuyết này.

Hôm nay, mình ngoi lên đây là có vài lời muốn nói. Nếu ai muốn biết vì sao mình lại không cho vợ chồng Ninh Diệp có con thì nhất định phải đọc tiếp nhé!

-Truyện này mình viết trong vòng hơn 2 tháng, có những lúc mình nản, bận, mệt hoặc bị bí từ nên không viết được, viết không hay. Có những lúc mình muốn từ bỏ nhưng mình vẫn thường động viên bản thân phải cố gắng. Một vài lỗi lặt vặt trong truyện, mong các bạn có thể bỏ qua, góp ý nhẹ nhàng, mình sẽ tiếp thu…

-Và mình biết, cái kết vợ chồng Ninh Diệp KHÔNG CÓ CON, mọi người rất buồn, rất bất mãn. Thế nhưng mình vẫn quyết định viết như vậy, bởi vì mình có dụng ý riêng. Trên thực tế, có rất nhiều phụ nữ bị vô sinh, có thể do sự cố hoặc bẩm sinh. Chính nó đã khiến cho cuộc sống của nhiều phụ nữ trở nên lận đận, bị chồng hắt hủi, ghét bỏ. Trong truyện này, mình viết Trì Ngưng bị vô sinh, mình xin NHẤN MẠNH đây là do di chứng của thuốc, thuốc đấy đã khiến cô ấy bị hôn mê, cho nên di chứng này chắc chắn không dễ chữa, cũng khó mà thụ tinh nhân tạo,… Trì Ngưng bị vô sinh, đây là bất đắc dĩ, cô ấy hoàn toàn không muốn, buồn là điều tất nhiên. Lúc này, cô ấy cần một người quan tâm mình, Ninh Diệp với tư cách là chồng của cô, hắn yêu cô thật lòng, cho nên sẽ không vì cô vô sinh mà ghét cô, hay thậm chí là ly hôn. Ngược lại, hắn sẽ vì thế mà càng yêu thương cô hơn, dành mọi điều tốt nhất cho cô.

-Ninh Thiếu Tường tuy là con nuôi, nhưng cậu bé rất ngoan, cả Ninh Diệp lẫn Trì Ngưng đều cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người làm cha làm mẹ. Tình mẫu tử, tình phụ tử thật sự sẽ không bao giờ phân biệt con ruột hay con nuôi. Nếu vì chuyện mình không cho vợ chồng Ninh Diệp có con mà các bạn kêu rằng mình không nhân hậu, không có tâm, v.v.v… thì tùy các bạn muốn nghĩ thế nào cũng được, mình vẫn lựa chọn viết như vậy. Quan trọng là mình biết ngoài đời sẽ không có mấy người đàn ông nào tốt như Ninh Diệp (không ghét vợ vì vợ bị vô sinh), cũng chẳng có mấy người mẹ tốt như Trì Ngưng (hết lòng săn sóc đứa con dù không phải do mình dứt ruột sinh ra), cho nên mình cũng gửi gắm một phần hi vọng vào câu chuyện này. Hi vọng trên đời này sẽ có nhiều người giống như Ninh Diệp và Trì Ngưng, sở hữu phần nào phẩm chất tốt của họ.

-Cuộc sống không hoàn hảo, đau có, buồn có, vui có, dũng cảm đối mặt mới là quyết định sáng suốt nhất. Được cái này thì mất cái kia, mình viết theo cảm nhận của cá nhân mình, tất nhiên sẽ có nhiều ý kiến trái chiều. Tuy nhiên, mình nghĩ cái kết này cũng rất viên mãn rồi, tuy nó còn thiếu sót một số điều, nhưng sự thiếu sót này không minh chứng rằng vợ chồng Ninh Diệp không hạnh phúc…

-Đây là cuốn truyện DUY NHẤT mình viết như này thôi, còn những truyện về sau chắc chắn nữ chính sẽ không bị vô sinh nữa.

-Thực ra, mình khá thích đưa những nỗi bất hạnh của cuộc sống vào truyện, sau đó biến nó trở nên tươi sáng hơn, xua tan một chút những suy nghĩ tiêu cực. Mình biết mình còn non tay, khâu xử lý tình huống của mình nhiều khi không được gọn gàng, khéo léo, song, mình vẫn đang nỗ lực rất nhiều để đem đến cho các độc giả những câu chuyện hay, ý nghĩa. Không có thành công nào tự dưng đến cả!

-Cảm ơn các bạn đã đọc, theo dõi, ủng hộ truyện cùng với tác giả. Tương lai, hi vọng chúng ta có thể gắn bó lâu dài, hi vọng mọi thứ sẽ ngày càng tốt lên, hi vọng dịch covid sẽ mau chóng hết!