Chương 25: Thân Mật

Bữa tối được ăn trong vui vẻ , rượu vang đỏ không uống hết , với đồ ngọt trong tủ lạnh được Lận Hạ đem đến bàn trà nhỏ trước cửa sổ sát đất .

Hai người ngồi song song trên sô pha lùn nhìn cảnh đêm.

Hứa Gia Niên có chút hơi say, ánh mắt dần dần mê ly, không một lát liền như người không xương dựa lên trên người Lận Hạ.

Lận Hạ ôm lấy eo, sờ sờ gương mặt ửng đỏ của cậu , giọng nói hết sức nhỏ nhẹ: “Say?”

Hứa Gia Niên lắc đầu, thanh âm hơi mềm : “Có chút buồn ngủ .”

Lận Hạ nghiêng đầu nhìn , tầm mắt dừng ở trên mặt cậu thật lâu không có dời đi, qua một hồi lâu mới trầm giọng hỏi cậu : “Muốn đi tắm hay không ?”

Hứa Gia Niên lông mi run rẩy, bỗng nhiên ngồi thẳng thân mình chỉ hướng ngoài cửa sổ, đông cứng mà nói sang chuyện khác: “Bên kia có đèn.”

Lận Hạ: “……”

“Ân.” Y nhấp một ngụm rượu vang đỏ, áp xuống ý tưởng phiền nhiễu vừa rồi, bình tĩnh nói, “Hẳn là đoàn phim đang quay đêm .”

Hứa Gia Niên “Nga” một tiếng, bắt đầu trầm mặc.

Lận Hạ ý thức được Hứa Gia Niên có khả năng còn không có chuẩn bị tốt, tuy rằng trong khoảng thời gian này bọn họ ở bên nhau thật sự vui vẻ , hai ngày này cũng kéo gần lại không ít khoảng cách, nhưng vẫn là có chút quá nhanh.

Y thừa nhận, bộ dạng của Hứa Gia Niên hiện tại với y mà nói có lực hấp dẫn rất lớn , hình dáng bên ngoài đối phương khiến cho ánh mắt đầu tiên của y liền cảm thấy kinh diễm, càng miễn bàn là ánh mắt mê mang giờ phút này , gương mặt ửng đỏ, còn không muốn xa rời mà dựa vào vai y .

Nhưng y không thể giậu đổ bìm leo.

Y hẳn là khuyên đối phương đi ngủ, sau đó ở một bên chăm sóc cậu .

Cái gì đều không làm, chỉ đơn thuần mà chăm sóc cậu.



“ Anh đi tắm rửa trước đi.” Hứa Gia Niên đánh gãy suy nghĩ của Lận Hạ , làm anh trở tay không kịp.

“Gia Niên ——”

“ Anh đi đi.” Hứa Gia Niên nhìn ngoài cửa sổ, nhỏ giọng nói, “ Em, em lại ngồi trong chốc lát.”

“Được .” Giằng co đi xuống như vậy cũng không phải biện pháp, Lận Hạ đứng dậy đi vào phòng tắm.

Y tắm rất nhanh, năm sáu phút tắm xong đi ra , tóc chưa kịp sấy , đã đi tới nhìn Hứa Gia Niên trước.

Đối phương tựa hồ có chút say, y không yên tâm để cậu ngồi một mình.

“Gia Niên?” Y nửa ngồi xổm trước mặt Hứa Gia Niên , nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.

Hứa Gia Niên sắc mặt càng hồng, nhìn anh cười cười, nói: “ Em giống như thật sự có chút say.”

Lận Hạ quay đầu lại, phát hiện cậu thế nhưng đem một phần ba bình rượu vang đỏ dư lại đều uống hết , tức khắc nhíu nhíu mày.

Y đem người bế ngang lên, “Vậy không tắm , anh giúp em lau người , đi ngủ sớm một chút.”

Hứa Gia Niên lại câu lấy cổ anh, đôi mắt phát sáng mà nhìn anh: “Nhưng em muốn thử xem cái bồn tắm kia.”

Lận Hạ dừng lại bước chân, kiên nhẫn nói: “ Sau khi uống rượu không thể ngâm mình ”

Hứa Gia Niên: “ Em không ngâm , chỉ thử xem.”

Lận Hạ: “……” Y hoài nghi Hứa Gia Niên không có say, bình thường người uống say logic sẽ không rõ ràng như vậy .



Quả nhiên, giây tiếp theo, Hứa Gia Niên liền tiến đến bên tai anh, thấp giọng nói: " Muốn cùng anh cùng nhau thử .”

Lận Hạ yết hầu căng thẳng, ánh mắt hơi ám, ôm Hứa Gia Niên đi vào phòng tắm.

Trong phòng tắm nhanh chóng truyền đến tiếng nước, cùng với tiếng nói rõ ràng của người nào đó giả say .

“ Anh sẽ sao?”

Một vị đương sự khác thanh âm mất tiếng: “Sẽ.”

“Con ma men” nào đó tức khắc ủy khuất lên án: “ Anh không phải không yêu qua sao? Anh tình một đêm ?”

“Không có.” Lận Hạ dán gần gương mặt nhẹ nhàng hôn cậu , “Ngày đó sau khi hẹn em , chuyên môn đi tìm hiểu một chút.”

Lận Hạ hôn khóe môi cậu, nói giọng khàn khàn: “Muốn cho em thoải mái, không muốn làm đau em .”

Hứa Gia Niên trong lòng ấm áp, ôm cổ, dán chóp mũi mình lên chóp mũi anh, thanh âm mang theo giọng mũi nhẹ kêu tên anh.

“Lận Hạ.”

“Ân?”

“ Anh có phải hay không đã có chút thích em?”

Lận Hạ hơi ngẩn ra, ôn nhu mà hôn môi cậu: “Ân.”

Có lẽ, đã không ngừng là một chút .

****************