Chương 11: Quý nhân

Chỉ không nghĩ tới, nữ nhân này ngược lại rất may mắn, hắn cố gắng cày cấy như vậy mà hậu cung không có lấy một phi tần nào mang thai, đến phiên nàng thì một lần hoan ái đã có.

Nể tình nàng có hài tử hắn cũng không muốn tiếp tục làm khó nàng.

Quan trọng nhất với đứa trẻ này cũng là lý do để hắn có thể chặn miệng của các quan đại thần trong triều.

Tần Phong không có nói gì, Lăng Hoan cũng không có mở miệng, nhất thời không khí xung quanh trở nên yên tĩnh.

Trong lòng Lăng Hoan thật ra có chút thấp thỏm, tuy rằng có mười phần nắm chắc mình mang thai nhưng dù sao cũng chưa chân chính được thái y chuẩn mạch qua, một ngày không xác định được trong lòng cô đều lo âu.

Thái y rất nhanh đã tới, người tới chính là Lâm Viện Chính của thái y viện, Tần Phong cũng không có nói gì thêm, chỉ để hắn bắt mạch cho Lăng Hoan.

Lâm thái y nghiêm túc bắt mạch một lát, lúc sau mới thu tay lại vẻ mặt vui mừng nói với Tần Phong: “Thần chúc mừng Hoàng Thượng, Lăng cô nương đã mang thai hơn một tháng, mạch tượng cho thấy thai nhi vô cùng khỏe mạnh."

"Tốt! Tốt! Tốt! " Tần Phong mạnh mẽ đứng lên nói: “Lăng thị thân mang long tự có công, sắc phong làm Quý Nhân, ban thưởng Như Lan Cung!" Đến lúc này trái tim Lăng Hoan treo giữa không trung mới chậm rãi hạ xuống, trên khuôn mặt nhỏ như ngọc lộ ra một tia mỉm cười.

Từ sau Huệ Phi sinh hạ Nhị công chúa, phi tần trong cung không có một người mang thai, mấy năm nay bởi vì chuyện con nối dõi, Tần Phong ở trên triều nhận không ít áp lực, gần đây thậm chí có đại thần đề nghị hắn lập con thừa tự, hiện giờ Lăng Hoan thành công mang thai Long tự quả thực là làm cho Tần Phong thở phào nhẹ nhõm.

Tần Phong trong lòng cao hứng, hắn cầm tay Lăng Hoan ánh mắt ôn nhu nói: “Mấy ngày nay làm khổ nàng là Trẫm không phải, ngày sau ngươi cứ yên tâm dưỡng thai, đợi sinh hạ Hoàng tử Trẫm tự sẽ bồi thường cho ngươi."

"Nô tỳ tạ ơn Hoàng Thượng!" Lăng Hoan có chút ngượng ngùng cúi đầu.

Nhìn mỹ nhân ở cự ly gần như thế, Tần Phong trong nháy mắt ngạc nhiên, Lăng thị này dáng vẻ thực sự rất đẹp, nếu đem chúng phi tần ở hậu cung ra so sánh cũng không bằng nàng, sợ là Uyển Phi dung mạo xuất sắc nhất cũng kém nàng 3 phần, luận tướng mạo Lăng thị này có thể xem như đệ nhất mỹ nhân trong hậu cung.

Tần Phong cũng không phải là người ham mê sắc đẹp, nhưng đối mặt với tuyệt sắc khuynh thành như vậy thái độ cũng không khỏi ôn hòa hơn vài phần, mỹ nhân lại còn mang con nối dõi của hắn, trong lòng đối với Lăng Hoan một chút khúc mắc trước kia cũng không còn.

Tần Phong còn có triều sự cần xử lý, sau khi thái y chuẩn đoán mạch xong Lăng Hoan nhanh chóng bị Dương Cửu đưa ra ngoài.

Dương Cửu tự mình đưa Lăng Hoan đến Như Lan Cung, đi theo còn có Hà Châu Nhi.

Cũng không biết Tần Phong là cố ý hay vô ý, Như Lan Cung cũng không có phi tần khác ở, Lăng Hoan chỉ là Quý Nhân cũng không có tư cách ở chính điện, bởi vậy đem thiên điện dọn sạch, thu thập gọn gàng để cho Lăng Hoan ở.

Đối với việc này Lăng Hoan đương nhiên vô cùng hài lòng, tính nàng vốn ít nói, không cần giao tiếp với người khác như thế này thật hợp ý nàng.

"Quý Nhân, chủ tử nhìn xem có chỗ nào không hài lòng không? Nếu có bảo cung nhân an bài lại là được." Thái độ của Dương Cửu đối với Lăng Hoan đã thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

"Làm phiền Dương công công rồi, thần thϊếp rất hài lòng." Lăng Hoan cười ý bảo Hà Châu Nhi đưa một hà bao qua.

Dương Cửu tất nhiên không chối từ, thấy thái độ của Lăng Hoan khách khí, cũng không bởi vì nàng mang thai mà tỏ vẻ cao cao tại thượng, trong lòng đối với nàng lại tăng hảo cảm hơn vài phần.

"Lăng chủ tử còn có chuyện gì dặn dò? Nếu không có việc gì thì chúng ta trở về bẩm báo Hoàng Thượng." Lăng Hoan trầm ngâm một lát cuối cùng vẫn mở miệng nói:" Thần thϊếp quả thật có chuyện muốn làm phiền công công, thần thϊếp lúc trước cùng cung nữ quét dọn Diệp Lan ở Thúy Ly Cung giao tiếp rất tốt, không biết công công có thể điều Diệp Lan tới làm bạn với thần thϊếp được không?"

“Lăng chủ tử không cần khách khí, đây là chuyện nhỏ, sau này ta sai người đi nói một tiếng là được."

“Như thế thϊếp xin đa tạ công công." Bất quá điều động một tiểu cung nữ ở trong mắt Dương Cửu cũng không tính là cái gì, quay đầu hắn dặn dò một câu là được, chuyện nhỏ như vậy có thể làm cho Lăng Hoan nợ hắn một cái nhân tình quả là đã cho hắn mặt mũi