Chương 46: Bảy con dê (16)

Cô kéo Lục Tật lên, tiếp đón Ứng Đồng cùng Ôn Tú Tú đi tắm.

Con quỷ trong phòng tắm đã bị ếch xanh nuốt, lúc bốn người tắm không gặp được chuyện ngoài ý muốn gì, thuận lợi tắm xong, liền làm các người chơi nam cũng đi tắm.

Có thể là đã chịu Cố Cửu ảnh hưởng, hoặc là biết trong phòng tắm bên kia không có quỷ sẽ tác loạn, cho nên đêm nay tất cả người chơi nam đều đi tắm.

Chờ bọn họ tắm rửa xong sau, nghe được tiếng chuông buổi tối vang lên, nhắc nhở người chơi phải về phòng nghỉ ngơi.

Thấy Cố Cửu cùng Lục Tật còn canh giữ ở trước cửa, Ứng Đồng hỏi: “Các cô không trở về phòng nghỉ ngơi sao?”

Cố Cửu: “Tôi phải đợi con quỷ kia bò ra, tôi không tin chờ không được quỷ!”

Mọi người: “……” Đại tiểu thư, trời tối lạp, cô cũng đừng quá cố chấp.

Trong thế giới trò chơi cấp D đều có một ước định, nếu NPC trong trò chơi riêng nhắc nhở qua, sau khi trời tối tốt nhất không cần dễ dàng rời khỏi phòng, nếu không dễ dàng kích phát cơ chế t·ử v·ong.

Người chơi khác không dám lấy mạng mình ra đùa, chạy nhanh trở về phòng.

Cuối cùng chỉ có hai anh em Anh Mập cực có nghĩa khí mà lưu lại bồi hai cô gái, bất quá Anh Mập cũng rất sợ hãi, thân thể siêu trọng lượng đè ép lên người em trai như cây gậy, bàn tay béo ú bóp lấy cánh tay người em trai.

Anh Gầy rất muốn đạp cho anh ta một đạp, “Chẳng lẽ anh không biết mình rất nặng à?”

Anh Mập nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Lại không phải anh muốn ăn thành như vậy, tại kí©h thí©ɧ tố trong thuốc quá nhiều, anh cũng không có biện pháp a.”

Cố Cửu đột nhiên hỏi: “Hai người là anh em, tại sao hình thể lại kém nhiều như vậy? Là do sinh bệnh sao?”

Anh Mập cùng anh Gầy là an hem cùng cha cùng mẹ, Anh Mập Lâm Bất Phàm là anh trai, anh Gầy Lâm Bất Tê là em trai, tuổi tác 2 người chỉ kém hai tuổi, nhưng hình thể hai anh em lại hoàn toàn tương phản, vừa thấy đã biết không bình thường.

“Đúng vậy.” Anh Mập cũng không cảm thấy loại chuyện này có cái gì không thể nói, “Hồi còn nhỏ bọn anh rất bình thường, có một lần xảy ra t·ai n·ạn xe cộ, cha mẹ bọn anh tử vong ngay tại chỗ, còn bọn anh thì sau khi trải qua trị liệu, bởi vì phản ứng thuốc, cho nên biến thành như vậy……”

Khi nói chuyện này, vẻ mặt hai anh em đều thực bình tĩnh.

“Xin lỗi.” trên mặt Cố Cửu lộ vẻ xin lỗi, cảm thấy chính mình không nên hỏi chuyện này.

Anh Mập không thèm để ý mà xua xua tay, cười ha hả mà nói: “Chuyện đều đã qua đi mười mấy năm, bọn anh đều đã quên đến không sai biệt lắm lạp. Vốn dĩ cho rằng hai anh em cả đời đều phải giống bánh bao trang bị chiếc đũa như vậy mà qua cả đời, nào biết đột nhiên bị kéo vào thế giới trò chơi, tuy rằng thế giới trò chơi rất nguy hiểm, bất quá nếu tương lai bọn anh có thể đi vào phó bản trò chơi cao cấp, chúng tôi thân thể cũng sẽ khôi phục bình thường, đây cũng coi như là một loại may mắn……”

Ở hiện thực, tình huống thân thể của bọn họ rất khó khôi phục bình thường, nhưng thật ra thế giới trò chơi có thể làm cho bọn họ khôi phục.

Cố Cửu thầm nghĩ, xem ra tình huống của hai anh em cùng cô giống nhau, chờ trở thành người chơi phó bản trò chơi cao cấp, sẽ có cơ hội khôi phục bình thường.

Trò chơi Chư Thiên đã làm người tuyệt vọng, lại cho người ta hy vọng.

Trong lúc Cố Cửu trầm tư suy nghĩ, thế giới trở nên an tĩnh.

Loại an tĩnh này không chỉ không có tiếng người, mà là một loại vô thanh vô tức bóng tối bao phủ mà đến, cưỡng bách toàn bộ thế giới im lặng.

Cố Cửu ngẩng đầu, phát hiện chung quanh chỉ còn lại có chính mình, anh mập Anh em cùng Lục Tật đều không thấy.

Lúc này cô vẫn ngồi trước căn phòng trống kia, ngoại trừ cái ghế dựa cô ngồi, bên cạnh chỉ còn một cái ghế dựa trống trơn không người, đường đi im ắng, rõ ràng đèn phòng khách còn sáng, lại có vẻ vô cùng xa xôi.

Cố Cửu bình tĩnh mà nhìn thoáng qua, vẫn như cũ trấn định mà ngồi ở chỗ kia, không hề có động tác khác.

Lộc cộc!

Một tiếng bước chân thanh thúy vang lên, tiếng bước chân này giống giày cao gót đạp lên trên mặt đất vang lên thanh âm, trong bóng đêm yên tĩnh không tiếng động, phá lệ rõ ràng.

Cố Cửu hướng cửa thang lầu bên kia nhìn qua, thanh âm là từ cửa thang lầu truyền đến.

Bất quá cô vẫn không đứng dậy, canh giữ ở trước cửa.

Tiếng bước chân vẫn luôn bồi hồi ở thang lầu, khi thì sắp rời đi, lúc thì tới gần, phảng phấ như có bóng hình đang bước đi quanh quẩn, tiếng bước chân như đang vang vọng bên tai.

Vẻ mặt Cố Cửu bình tĩnh, khóe môi hơi hơi gợi lê, vẫn không hề dao động.

*Mình sẽ đổi giờ đăng truyện từ 9 giờ tối sang 7 giờ tối để tránh việc xảy ra lỗi vào buổi tối mình không đăng truyện được ạ. Các bạn nhớ chú ý theo dõi nha.