Chương 42: Hơi say (H)

"Kẹp anh hả?" Âm thanh vừa mới vận động tràn đầy từ tính.

"Di Di rất mạnh mẽ." Chiếu Dã cười nói, cúi người ngậm lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cạy môi Di Di ra, đưa tất cả vào trong.

Nhàn nhạt, hương vị của Chiếu Dã.

Di Di ngoài ý muốn cũng không thấy phản cảm, theo hầu kết nuốt tất cả xuống dưới nói:"Không phải anh dạy sao?"

Chiếu Dã vuốt ve cần cổ, nhìn đến động tâm.

Ngón giữa và ngón trở kẹp lấy một chiếc bao chưa dùng, bế Di Di lên đi vào phòng bếp, mở miệng trả lời:"Ừm, Di Di học rất giỏi".

Chiếu Dã nhặt chiếc áo lên trải lên bàn, nhẹ nhàng thả Di Di xuống. Vẫn bật đèn như cũ, ánh sáng chói mắt làm cô cảm giác mình như đang nằm trên bàn phẫu thuật. Không khí lạnh thổi qua thân thể trần trụi, Di Di nổi lên một tầng da gà.

"Chiếu Dã, em lạnh..."

Chiếu Dã đến gần Di Di, phía sau biến ra một chiếc đuôi màu xám trắng, chiếc đuôi xõa tung lông tóc. Đuôi to quét qua Di Di, giống như một cánh tay hình người sưởi ấm cho cô, tỏa ra hơi ấm không ngừng.

"Oa ——" Di Di khen thưởng, ngồi dậy ôm lấy chiếc đuôi nhung mềm mại ấm áp:"Thật ấm".

Đạt được sự khích lệ của Di Di, Chiếu Dã đắc ý cong môi, một mở lon bia cho Di Di, chất lỏng theo âm thanh "Xuy" bắn tung tóe.

Di Di hỏi: "Không phải anh không uống bia rượu à ?"

"Ừm, anh không uống". Anh không uống cũng say vì cô rồi:"Cho em uống".

Chiếu Dã nhấp một ngụm, nâng cằm Di Di mớm cho cô.

"À ặc...."

Chất lỏng theo khóe môi cô chảy xuống cằm, Chiếu Dã tinh tế giúp cô liếʍ sạch sẽ. Liếʍ xong còn liếʍ lên tai thỏ, cắn một bên, một bên yêu thích vuốt ve không buông, dùng lòng bàn tay miết nhẹ.

"Anh..." Di Di bị miết đến cả người run rẩy, một bên tai mẫn cảm muốn cuộn tròn.

Chiếu Dã hôn lên một bên lông xù trắng như tuyết, buông tha lỗ tai, lại một lần nữa uống bia. Di Di uống chất lỏng lạnh lẽo từ trong miệng anh, vừa chua chua lại ngòn ngọt.

Uống một ngụm, hôn một ngụm, hôn một ngụm, uống một ngụm.

Dần dần nửa lon bia xuống bụng, rõ ràng tửu lượng của cô còn có thể, nhưng vì bị anh hôn lại thấy như si như say. Di Di ngẩng gương mặt đỏ ửng, chủ động đưa môi lên, liếʍ hầu kết của Chiếu Dã, câu anh hôn mình.

Anh hôn so với cồn còn say hơn.

Nhắm mắt lại, cô cùng anh yên tĩnh sa vào giây phút này. Cô nghe thấy tiếng bọt bia lách tách tan vỡ, cô thấy một ánh cầu vồng. Chiếu Dã không có kiểu thưởng thức lãng mạn như thế này, chỉ có thể hôn cô, sờ cô, làm cô.

Bên ngoài bỗng nhiên mưa rơi tí tách, đánh vào cửa kính, theo ánh đèn chiếu rọi xuống cửa sổ loang lổ. Chiếu Dã lắc lắc lon bia, tách chân Di Di ra, chưa một ngụm chất lỏng lành lạnh, cúi người hôn xuống hoa huyệt.

Đưa vào bên trong đường đi, môi dán lên âʍ ɦộ, Di Di cảm giác dưới thân lành lạnh, chất lỏng thi nhau tràn ra, buồn buồn, ngứa ngứa.

Chiếc đuôi to của Chiếu Dã hưng phấn lay động, quét qua dưới thân, nhẹ nhàng gãi gãi.

"Uống được không?" Chiếu Dã hỏi phía dưới đang há miệng.

Di Di ngứa đến muốn chết, lắc đầu nói: "Không biết."

Chiếu Dã nói: "Để anh nếm thử"

Nhắm ngay hoa hạch mυ"ŧ một chút, Di Di chống tay dịch về phía sau.

"Anh còn chưa nếm được, em trốn cái gì?".

Lần thứ hai hút, đầu lưỡi khıêυ khí©h khảy, lại tham lam thâm nhập huyệt khẩu,đảo qua đảo lại.

Đuôi anh cọ phía trên, vòng đi vòng lại, chốc lát sau đuôi đã ướt nhẹp, cuốn lại như bím tóc nhỏ.

"Đừng..."

Ngoài cửa sổ mưa lớn hơn, bùm bụp gõ vang vào cửa sổ pha lê, mưa không lại được với nước dưới chân cô tí tách...

Di Di nghe tiếng nước trong ngoài muốn đi WC.

Chiếu Dã mang bao, đem số bia còn lại rót lên trên cự vật.

Chiếc bàn với độ cao vừa vặn thích hợp, anh đỉnh eo tiến vào, dươиɠ ѵậŧ bên trong ở thể Di Di trơn tuột bóng bẩy. Giống như mới bật lên khói lửa, trong đầu Di Di bắn ra một tiếng pháo hoa rực rỡ. Ngay sau đó Chiếu Dã hung hăng xỏ xuyên qua người, cánh hoa bị nghiền nát thành bùn, cồn làm cho xúc cảm tăng vọt, một chút đau đớn kí©h thí©ɧ làm cô khóc thút thít.

"Ô ô... Đau..." Di Di trốn kɧoáı ©ảʍ mà Chiếu Dã đang khoan khoái va chạm: "Ô ô ô thật thật hung giữ... không muốn làm nữa..."

"Không muốn làm?" Ba chữ này kẹt ở kẽ răng Chiếu Dã, mở một lon bia, rót cô uống xong. Di Di uống được nửa lon, nóng tới nuốt không trôi, ợ một cái, đã quên đêm nay là đêm nào.

Chiếu Dã uống nốt nửa còn lại, tùy tay véo, rượu nóng như muốn biến hình.

"Bây giờ còn không muốn làm không?" Anh áp cơ thể dính lấy Di Di, ôm cô đến sô pha, giống sắc lang đang cháy nhà đi hôi của.

Di Di nắm lấy cổ tay anh: "Ngứa..."

"Ngứa phải làm sao bây giờ?"

Di Di choáng váng rả lời: "Anh gãi giúp em."

"Được"

Chiếu Dã thả Di Di, vững vàng dưới thân đảo loạn thành bùn.

Sô pha mềm mại vây hãm, hai chân Di Di bị nâng lên cao, anh gãi ngứa đến long trời lở đất, kɧoáı ©ảʍ ngứa ngáy khó mà miêu tả. Cô phảng phất như trôi trên đại dương mênh mông, sóng biển dập dềnh đưa đến nơi xa xôi. Chiếu Dã bắt đầu động, một nhát một nhát nói:"Nhét đầy vào Di Di có được không?"

Anh nói được làm được, phần thân thô cứng mỗi một lần đâm vào đều làm miệng huyệt của Di Di không còn đường sống.

"Được không?" Anh lại hỏi lần nữa.

Di Di bị đỉnh đến đau đầu, mang theo men say mê ly: "... được."

Chiếu Dã cúi người hôn Di Di, "Dùng tư thế em thích nhất làm đi."

Đôi mắt Di Di sáng lấp lánh, lỗ tai hưng phấn mà dựng thẳng, tự giác bò dậy rời khỏi sô pha, tay vịn vách tường, mông nhỏ cao cao nhếch lên.

Chiếu Dã bật cười: "Em thật sự thích tư thế này?..."

Di Di nửa tỉnh nửa say, cái gì cũng dám nói, chuyện gì đều dám làm, vừa thành thật to gan.

Cô lắc mông, cấp thiết mời gọi, giống như em bé đói khóc đòi ăn. Một bên tai vểnh, một bên tai hạ, như đôi cánh khıêυ khí©h với Chiếu Dã.

Chiếu Dã bóp éo cùng cô kết hợp, lúc này hai người đều thở dài ra tiếng.

"Hửm, thích anh từ phía sau?" Chiếu Dã sờ dọc theo cột sống đi xuống dưới, sờ nơi giao hợp đang chọc vào rút ra.

"Thích..." Di Di nhỏ nhẹ nỉ non.

Chiếu Dã theo lời dẫn dụ: "Vì sao lại thích?"

Đỉnh đến càng nhanh, không muốn cô nói được thuận lợi.

"A... Bởi vì trong mơ... là anh từ phía sau..."

"Mơ cái gì?" Chiếu Dã thả chậm tốc độ, đuôi to càn quét ở bắp đùi.

Di Di như đang nghĩ lại ký ức, thật lâu sau mới nói: "Suối nước nóng... Ở trong nước, từ phía sau... thật sung sướиɠ..."

Chiếu Dã giật mình, cười trầm thấp, nảy sinh tà ác cắm đến mức Di Di thét chói tai.

"Vậy hiện tại có thoái mái không?"

Di Di thở phì phò, "Thoải mái...".

Bộ dáng Chiếu Dã động tình không thôi, ngực dán vào phía sau cô, tay vớt cầm lấy nơi đẫy đà xoa bóp, hưởng thụ than thở.

"Gọi tên anh."

"Anh Chiếu Dã..."

"Miệng Di Di thật là ngọt." Gò má bất động như núi của anh nổi lên tầng mây đỏ, vỗ về lỗ tai của cô, vật cứng thô to nghiền nát miệng huyệt: "Muốn anh đi vào không?"

Di Di lỗ tai giật giật, hạ thân bị cọ đến không dễ chịu, mông chủ động hướng về sau. Chiếu Dã không muốn cô được toại nguyện, lấy đuôi cọ cọ nơi nổi lên.

"Ô ô ô..." cô bị trêu chọc phe phẩy:" Vào đi mà...".

Vừa ngoan ngoãn lại dính người, Chiếu Dã làm sao chịu nổi, day huyệt nhỏ ướt đẫm: "Giữ chắc."

Chiếu Dã chụp mạnh mông cô, mông thịt cựa quậy, miệng huyệt càng mẫn cảm chảy ra nước.

Lỗ tai cô và cái đuôi của anh đồng thời lay động.

Anh gần như mất khống chế mà đánh bành bạch mấy trăm lần, sung sướиɠ không thể kiềm chế.

Di Di "ưm ưm a a" hừ hừ kêu, run rẩy bắn ra nướ© ŧıểυ.

///

Sau bộ này đang muốn làm một bộ không phải H văn, không biết có nên không =))

Vì bây giờ tui thích đọc có thịt, không thịt không vui =))