Chương 38: Biệt thự Barbie trong mơ

Khương Minh Chi cũng nhìn theo, thấy ở cửa có hai người.

Một cao một thấp, xứng đôi đẹp mắt, là Lộ Lê và người chồng hào môn của cô.

Khương Minh Chi biết Lộ Lê sẽ đến, nhưng cô cho rằng, từ lúc cô trả lời tin nhắn đến khi Lộ Lê đến hiện trường, cũng phải mất một hai tiếng.

Hiện tại xem ra so với thời gian cô dự tính ngắn hơn nhiều.

Khương Minh Chi thấy Lộ Lê vì kinh ngạc mà há hốc miệng, ngón tay nắm chặt áo sơ mi của Lộ Khiêm, trong nháy mắt chỉ nghĩ đem mặt vùi vào người Lộ Khiêm không muốn nhấc lên nữa.

Lộ Khiêm trước tiên cúi đầu nhìn Khương Minh Chi đem mặt chôn trước ngực anh, sau đó ôm eo Khương Minh Chi ngồi dậy.

Thật ra Trì Thầm Yến tuy nói vừa rồi ở hành lang nhìn thấy Trần Trung đã sớm đoán trước được, nhưng hiện tại nhìn cảnh tượng sau cánh cửa so với anh tưởng tượng còn nhiệt tình hơn nhiều, cong môi cười.

...............

Lộ Lê đời này không nghĩ đến anh trai kiêu căng, lạnh nhạt, cấm dục, Herbert hunters nỗ lực nhiều năm như vậy đều không một ai thượng vị thành công hái xuống đóa hoa cao lãnh này, có một ngày sẽ trực tiếp đè một người dưới thân hôn.

Hơn nữa người này trong mắt anh ấy xưa nay vẫn xem thường nhất, nữ minh tinh giới giải trí.

Qủa nhiên, mặt nam nhân đều dùng để đánh (ý là vả mặt đó). Trước khi chân chính gặp được người kia thì không cần nói chắc chắn.

Lộ Lê chắp tay ngồi trên sô pha, nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy ở cửa kia cơ hồ có thể ghi vào sử sách, lại lặng lẽ liếc mắt thấy Lộ Khiêm bên phía đối diện đã khôi phục thần sắc lãnh đạm thường ngày.

Lộ Khiêm thấy Lộ Lê trộm nhìn anh.

Ánh mắt Lộ Lê trộm nhìn bị Lộ Khiêm phát hiện, lập tức hoang mang quay qua chỗ khác, hướng Trì Thầm Yến dựa vào, không thể không tiêu hóa lại tin tức chấn động tâm sinh này một lần nữa.

Lộ Khiêm không độc thân, anh và Khương Minh Chi có quan hệ. Lộ Khiêm thích một nữ minh tinh, anh ấy lúc nãy đã đè nữ minh tinh lên sô pha để hôn.

Ánh mắt Lộ Lê lại nhịn không được dừng trên người Khương Minh Chi mới lúc nãy bị đè trên sô pha hôn.

Cô nhìn gương mặt của Khương Minh Chi hai má bánh bao ửng đỏ bất thường, tức khắc bỗng có một loại cảm giác hạnh phúc, ý cười trên mặt giấu cũng không được.

Là một người hâm mộ, lần đầu tiên cô sụp phòng mà vui như vậy, căn phòng nhỏ mới sụp, sau đó trực tiếp xây lên một căn nhà hai tầng xa hoa trước mặt.

Trì Thầm Yến phát hiện cánh tay Lộ Lê nắm cánh tay anh ngày càng chặt, biết bây giờ cô rất hưng phấn, nhịn không được nhẹ nhàng nhắc nhở.

Thế nên Lộ Lê cuối cùng mới hoàn hồn từ hạnh phúc trong căn nhà xa hoa bước ra, nhớ lại hôm nay mình tới đây là để thăm người bệnh, nhìn về phía Khương Minh Chi, trong lòng ngọt ngào xem xét xưng hô, sau đó mở miệng: “Minh Chi tỷ, nghe nói chị bị thương, đã khá hơn chút nào chưa?”

Khương Minh Chi nghe Lộ Lê nói chuyện với cô, ngẩng đầu, kéo khóe môi cười một chút: “Không có chuyện gì, đã khá hơn nhiều.”

Lộ Lê: “Vậy là tốt rồi.”

Lộ Khiêm nghe cuộc đối thoại của hai người, nhìn về phía Lộ Lê, đột nhiên nhàn nhạt mở miệng sửa lại xưng hô của cô cho đúng: “Gọi là chị dâu.”

Lộ Lê: “.......?”

Ánh mắt Lộ Lê dừng lần nữa trên người Khương Minh Chi.

Khương Minh Chi tuy xấu hổ nhưng cũng không lên tiếng sửa lại, thậm chí nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng.

Lộ Lê nhìn Khương Minh Chi, trong đầu đều là hai chữ Lộ Khiêm sửa lại cho cô, nếu cô nghĩ không sai hai chữ “chị dâu” này có nghĩa là, căn nhà xa hoa mới vừa xây lên lại sụp, sau đó thành lâu đài mộng mơ của Barbie.

Lộ Lê nhớ... sau khi cô mới sinh con không lâu còn phun tào một câu “Tôi đã sinh con, anh trai tôi vẫn còn độc thân.”

A a a a a a!!!

Cánh tay Trì Thầm Yến bị Lộ Lê niết đến đau, Lộ Khiêm vậy mà thẳng thắng thừa nhận quan hệ của anh ấy và Khương Minh Chi còn sâu hơn một tầng, anh cũng ngạc nhiên không kém.

...............

“Lộ Khiêm không phải độc thân, anh ấy vậy mà ẩn hôn! Anh ấy vậy mà ẩn hôn!!!”

“Khương Minh Chi là chị dâu của em a a a!”

“Ô ô ô ô vì sao trước giờ em không biết.”

Mãi cho tới khi thăm hỏi xong ra khỏi phòng bệnh, Lộ Lê cuối cùng mới có cơ hội lên tiếng cùng Trì Thầm Yến phun tào.

Lượng tin tức sáng nay thực sự quá lớn, thế giới quan của cô thiếu chút nữa điên đảo, vốn tưởng Lộ Lê thích một nữ minh tinh đã trên cả tưởng tượng, cuối cùng sự thật Lộ Khiêm không chỉ thích nữ minh tinh, mà anh ấy còn kết hôn cùng nữ minh tinh đó, ai cũng không biết, bí mật kết hôn.

Cô cho rằng anh trai vạn năm độc thân, khoe khoang thân phận, trước nay cự tuyệt người cách xa ngàn dặm, kiêu căng lạnh nhạt lại khắc nghiệt, vậy mà bí mật cùng một ngôi sao nữ bước vào con đường hôn nhân.

Cả nhà không ai biết chuyện.

Trì Thầm Yến nắm tay Lộ Lê tiến vào thang máy, cười: “Giờ không phải đã biết rồi sao?”

Lộ Lê kinh ngạc qua đi lại nghĩ đến cái gì, lo lắng không biết sao, biểu tình ngưng trọng.

Cô không biết Lộ Khiêm và Khương Minh Chi đã kết hôn bao lâu, chỉ là nghĩ đến thái độ của Lộ Khiêm với các nữ minh tinh muốn tiếp cận anh, nói tiếp: “Anh nói xem về sau anh ấy có công khai danh phận Khương Minh Chi không, muốn vào nhà chúng ta có phải rời khỏi giới giải trí không?

“Dựa vào đâu chứ?” Lộ Lê bất mãn nói thầm, dựa vào hiểu biết của cô với Lộ Khiêm, tựa hồ đã thấy Lộ Khiêm trước mặt Khương Minh Chi bày ra vẻ cao cao tại thượng, tỏ vẻ mặt dù tôi thích cô, nhưng loại con hát giới giải trí như cô muốn tôi công khai quan hệ, muốn tiến vào Lộ gia, sau này nhất định phải rời khỏi giới giải trí ở nhà làm tròn chức vụ phu nhân giúp chồng dạy con không ai bì nổi.

Có rất nhiều sao nữ tự nguyện vào hào môn mà từ bỏ sự nghiệp thậm chí tên tuổi của mình, nhưng Lộ Lê không nghĩ Khương Minh Chi sẽ biến thành dáng vẻ đó, cô thích sự nỗ lực đóng phim của Khương Minh Chi, từ khi xuất đạo luôn cẩn trọng chăm chỉ làm việc trong giới giải trí, cô không nghĩ Khương Minh Chi chịu sự lôi cuốn của Lộ Khiêm, vì muốn công khai danh phận, tiến vào Lộ gia.

Lộ Lê trong lòng lặng lẽ vẽ cho Lộ Khiêm từ nhỏ đã yêu giàu chê nghèo, cảm thấy mình thượng đẳng mấy vòng tròn.

Trì Thầm Yến nghe Lộ Lê nói thầm, biết cô nghĩ gì.

Anh hiểu Lộ Khiêm không nhiều, nhưng đứng ở góc độ một người đàn ông, anh nhớ tới vừa rồi khi không cẩn thận đẩy cửa, hình ảnh Lộ Lê hôn Khương Minh Chi.

Rất cường thế nhưng vẫn cẩn thận ôm sau đầu cô ấy, sợ cô ấy dập đầu.

Khi Khương Minh Chi trốn trong ngực anh, cơ hồ theo bản năng mà che chở.

Trì Thầm Yến nghĩ Lộ Lê dường như không hiểu một người đàn ông như anh trai cô, một thương nhân có đủ các đặc điểm yêu giàu chê nghèo coi mình thượng đẳng, ngày nào đó khi gặp đúng người, điểm mấu chốt sẽ bị phá vỡ, lúc đó sẽ có bộ dáng gì.

Trì Thầm Yến đột nhiên bật cười, cảm thấy phía sau sẽ có nhiều trò hay để xem.

Bất quá hiện tại anh không muốn cho Lộ Lê ăn uống liền mà khiến cô mong đợi từ giờ, cuối đầu hỏi Lộ Lê: “Trưa nay em muốn ăn gì?”

.........

Tiễn Lộ Lê và Trì Thầm Yến đi, Khương Minh Chi ngồi trên sô pha trong phòng bệnh, nhớ tới khi nãy cửa mở, hai người đứng trước cửa, Lộ Lê sau khi thấy cô và Lộ Khiêm đang làm cái gì kinh ngạc mở to miệng đến mức có thể nhét một cái trứng vào, cô như cũ không kìm được muốn khuỵa xuống đất để tìm khe hở chui vào.

Cô và người chồng ẩn hôn chủ động công khai cho người thân đầu tiên lại trong hoàn cảnh này.

Trái lại Lộ Khiêm rất bình tĩnh, hiện tại vừa uống cà phê vừa coi văn kiện, giống như chuyện xấu hổ khi nãy không thể gϊếŧ chết anh.

Khương Minh Chi cũng cảm thấy, sau khi Lộ Khiêm trải qua những chuyện cô say rượu rồi khen anh làm cô ba ngày, dưới ánh đèn ái muội xem cô nhảy thoát y, tới cứu cô khi gió lạnh bị treo trên tường, thậm chí cô cùng người ngoài nói khoác nội dung vũ nhục chính chủ, năng lực kháng xấu hổ tuyệt đối đã là nhất đẳng.

Nghĩ đến năng lực kháng xấu hổ của Lộ Khiêm là do mình luyện được, Khương Minh Chi emo trụ hết nổi.

Cô điều chỉnh lại cảm xúc của mình, Trần Trung đã đưa cơm tới.

Món ăn của hai người rất phong phú, canh gà, thịt cá, còn có món bí đỏ hấp Khương Minh Chi thích nhất.

Lộ Khiêm đẩy bí đỏ đến trước mặt Khương Minh Chi.

Khương Minh Chi nhớ lại những cử chỉ ở chung của Lộ Lê và Trì Thầm Yến, đặc biệt động tác nhỏ mỗi lần Lộ Khiêm đảo mắt qua Lộ Lê lập tức dán lên người chồng mình.

Không khó nhận ra tình cảm của hai người rất tốt, Trì Thầm Yến rất sủng Lộ Lê, Lộ Lê cũng rất dính Trì Thầm Yến, ở trước mặt anh trai Lộ Khiêm từ nhỏ đã sợ này, Trì Thầm Yến cho Lộ Lê thêm can đảm và tự tin.

Khương Minh Chi lại nghĩ đến bức ảnh kia Lộ Lê ngồi sau xe khóc.

Cô nhìn về phía Lộ Khiêm, cảm thấy có một số việc nên tự mình hỏi rõ ràng.

Lộ Lê bắt đầu nói: “Lộ Lê rất đáng yêu.”

Lộ Khiêm nghe Khương Minh Chi nói về Lộ Lê, “Ừ” một tiếng, tỏ vẻ tán thành.

Khương Minh Chi dùng đũa chọc cơm: “Em ấy và Trì Thầm Yến vì yêu nhau mới kết hôn đi, chắc hẳn do đám nhà báo lá cải đó bịa đặt.”

Lộ Khiêm: “Không có.”

“Hửm?” Khương Minh Chi ngẩng đầu.

Lộ Khiêm rũ mắt chia thức ăn, lặp lại: “Không.”

“Gia tộc liên hôn mà thôi.” Anh bình tĩnh nói.

Khương Minh Chi bừng tỉnh nhìn Lộ Khiêm.

Truyền thông từng giải thích về vụ liên hôn, khi đó Lộ thị muốn đánh vào thị trường đại lục, Trì gia đối với thị trường ngoài nước dã tâm bừng bừng, vì vậy hai nhà ăn nhịp với nhau.

Khương Minh Chi há hốc miệng, cô vốn cảm thấy có ẩn tình, không nghĩ Lộ Khiêm thừa nhận thẳn thắng như vậy.

Khương Minh Chi trực tiếp hỏi thẳng: “Vậy anh vẫn gả Lộ Lê cho Trì Thầm Yến xa lạ dù chỉ gặp một lần hơn nữa em ấy không muốn?”

“Anh biết Lộ Lê ở trên xe khóc mà vẫn thờ ơ như vậy?”

Lộ Khiêm nhìn Khương Minh Chi trước mặt, anh trả lời: “Ừ.”

Bất quá anh bổ sung: “Trì Thầm Yến dù tướng mạo, gia thế, năng lực, thậm chí cuộc sống cá nhân đều rất hoàn hảo.”

“Anh không hy vọng những loại chuyện như đại tiểu thư yêu vệ sĩ, yêu tài xế xuất hiện trong nhà mình.” Lộ Khiêm lạnh lùng nói.

Khương Minh Chi nghe từng câu từng chữ Lộ Khiêm nói.

Đúng là cô đã nghe qua rất nhiều tin tiểu thư yêu tài xế yêu vệ sĩ sống chết đòi gả thậm chí vì yêu tự sát, nhớ đến tính cách Lộ Lê nhuyễn manh làm nũng, xác thực không dám chắc nếu ai cố tình tiếp cận sẽ không mắc mưu bị lừa.

Nhưng Khương Minh Chi vẫn muốn mở lòng Lộ Khiêm để xem rốt cuộc là vì sao lại làm vậy.

Dù khó và tối ra sao.

Khương Minh Chi vẫn muốn làm như vậy.

Cô cà nhắc tiến lại, bắt lấy vạt ái sơ mi của anh ấn lên lưng sô pha: “Vậy anh có nghĩ tới lỡ như Lộ Lê không thích Trì Thầm Yến? Hai người không hợp nhau? Anh vì muốn tiền, muốn ngăn chuyện vệ sĩ tài xế gì đó, mà chôn vùi em gái trong cuộc hôn nhân như vậy?”

Khương Minh Chi tức giận, cảm thấy Lộ Khiêm cùng một loại với... những vai ác trong truyện cổ tích, thậm chí không cần sửa nhân vật.

Lộ Khiêm nghe Khương Minh Chi luôn miệng chất vấn, nhắm mắt.

Anh đã từng cho rằng ở việc Lộ Lê anh không làm gì sai.

Cô là con gái Lộ gia, từ nhỏ đã có vô số kẻ thô bỉ thấp kém bên dưới nhìn chằm chằm cô hòng muốn bò lên cao, cho nên sau khi cô tốt nghiệp, anh đã tìm ra người xứng đôi với cô.

Hào môn liên hôn không có tình cảm thì có sao, tình cảm là thứ dễ tiêu biến nhất trên thế giới, thứ hư vô không có thực, hai người chỉ cần thân phận tương xứng là được.

Người như bọn họ không cần nhất là thứ tình cảm rẻ tiền.

Khóc là vì cô còn nhỏ, chờ sau khi cô lớn sẽ hiểu ra.

Lộ Khiêm cho rằng như vậy.

Thẳng đến lúc anh ngẫu nhiên nghe được một cuộc gọi.

Khi đó là sau kết hôn, Lộ Lê gọi cho mẹ mình là Từ Tuệ Nhàn vào buổi đêm.

Âm thanh nho nhỏ thúc thít, Trì Thầm Yến rất lãnh đạm với cô, lãnh đạm đến mức làm chuyện vợ chồng cũng theo phép, cô lẻ loi ở thành phố S, muốn được ôm một cái, Trì Thầm Yến lại không ôm cô.

Từ Tuệ Nhàn nhẹ nhàng an ủi, rồi lại bất lực.

Lộ Khiêm không rõ tâm tình của mình sau khi nghe cuộc gọi đó.

Anh hút xong một gói thuốc lá, nhớ đến đứa em gái khi nhỏ bỏ qua sự ngăn trở của mẹ, mới vừa biết nói chuyện, loạng choạng đi tới, ôm chân anh gọi anh là ca ca.

Sau khi cô lớn lên chỉ dám vào đêm khuya gọi điện cho mẹ mình, người không có quyền lên tiếng khóc thút thít.

Lộ Khiêm nghĩ lại có lẽ mình đúng, hoặc đã sai rồi.

Sau đó anh tới Las Vegas.

~Không liên quan nhưng mình muốn báo là mình đậu đại học rồi, mừng xỉu~