Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cuộc Hôn Nhân Giấu Mặt Hàng Đầu Bị Lộ Tẩy

Chương 64: Không dễ thương bằng em

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Minh Chi nắm lấy cánh tay người chạy đến, giữ thăng bằng: “Cảm ơn.”

Tần Thiệu Khải nghe tiếng “Phu nhân”, trong nháy mắt hắn đổi sắc mặt và giọng điệu, miễn cưỡng nở nụ cười gượng, ngượng ngùng nhìn về phía Khương Minh Chi: “Vị này là...?”

“Tiểu Âm còn không lại đây xem Khương tiểu thư có bị gì không, em bị gì vậy ngay cả ly rượu cũng giữ không chắc?” Hắn lập tức nói với Phí Âm bên cạnh, sau đó quay đầu lại nhìn Phó tổng cười xòa, “Chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.”

Phí Âm không biết phó tổng Đức Thân, chỉ thấy một người đàn ông trung niên cực kỳ bình thường chạy lại đỡ Khương Minh Chi cô còn cười thầm trong lòng quả nhiên Khương Minh Chi chỉ chọn được người thế này, kết quả nghe thấy người đàn ông trung niên này cung kính gọi tiếng “Phu nhân” sau đó Tần Thiệu Khải trách cô, theo thói quen cô cũng bắt tay thăm hỏi người phía trước, sau cùng nhận ra người đối diện là Khương Minh Chi mới lùi lại về sau.

Cô không biết vì sao mọi người lại dồn ánh mắt về đây, Khương Minh Chi mặc dù là “Phu nhân”, nhưng trong mắt nhóm người tinh anh cao ngạo như bọn họ cũng chỉ là “con hát” giống cô thôi chứ.

“Có chuyện gì vậy?” Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói từ xa truyền đến.

Phí Âm ngẩng đầu, vậy mà thấy chủ nhân tiệc rượu Cao công tử và còn... Lộ Khiêm, hai người bước nhanh tới đây.

Tần Thiệu Khải thấy không ổn sau khi thấy Cao công tử và Lộ Khiêm đi đến, nhất là chống lại ánh mắt Lộ Khiêm sống lưng hắn bắt đầu phát lạnh, không chút do dự mắng Phí Âm: “Còn đứng ngây ra đó làm gì! Nhanh xin lỗi Khương tiểu thư đi!”

Phí Âm bị quát cả người run lên, Tần Thiệu Khải chưa bao giờ hung dữ với cô như thế, lúc này cô mới dâng lên cảm giác sợ hãi.

“Em, em...” Giọng nói cô run rẩy, Cao công tử và Lộ Khiêm đã đi tới đây.

Khương Minh Chi không rảnh nghe Tần Thiệu Khải mắng nhiết cái gì, mắt cá chân trái của cô bị trẹo ra sau làm cô đau đến mức không giữ vững người được, còn đang oán trời chân phải dường như cũng đang phế dần, cả người đột nhiên nhẹ đi.

Sau đó cô thấy gương mặt Lộ Khiêm, cánh tay mạnh mẽ người đàn ông vòng qua sau lưng và sau gối cô, ôm ngang người cô lên.

Khi Khương Minh Chi không biết ai mang đến đây lại được Lộ Khiêm ôm ngang người trước mặt cô, Phí Âm không nói nên lời.

Ngay cả Tần Thiệu Khải mới vừa rồi còn to tiếng cũng im lặng há miệng.

Ánh mắt Lộ Khiêm lạnh lùng đảo qua hai người, Tần Thiệu Khải cảm nhận được từ đầu đến chân phát lạnh, từ trong ánh mắt này lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác không rét mà run.

Lộ Khiêm không mở miệng, ngược lại là Cao công tử bận rộn tới lui, trước mắt nhìn mắt cá chân Khương Minh Chi biểu hiện quan tâm: “Lộ phu nhân không bị sao chứ?”

Sau đó Cao công tử ngẩng đầu lớn tiếng gọi quản gia: “Lão Lý! Mau dẫn Lộ tổng và Lộ phu nhân lên phòng khách! Rồi gọi bác sĩ Trương tới đây cho tôi!”

Tiệc rượu đang náo nhiệt lúc này tất cả các khách mời đều dừng lại, yên lặng nhìn coi chuyện gì đang xảy ra ở trung tâm. Vậy nên khi Cao công tử gọi tiếng “Lộ phu nhân”, giây phút này đã quá rõ mọi chuyện.

Mọi người vốn chỉ cảm khái Khương Minh Chi trèo lên người Lộ Khiêm còn được chiều chuộng như vậy, sau khi nghe ba chữ “Lộ phu nhân”, bỗng nhiên lo sợ trao đổi ánh mắt với nhau.

Là Lộ... phu nhân?!!!

Khương Minh Chi nghe Cao công tử to gọi “Lộ phu nhân” như phát ra loa, chỉ có thể vùi đầu vào ngực Lộ Khiêm, thầm thấy may mắn vì hôm nay mình mặc váy dài, có ôm thế này cũng không bị lộ.

Quản gia vội vàng dẫn người chạy tới, nhận lệnh đưa Lộ Khiêm lên phòng khách.

Cao công tử cười hòa giải: “Lộ tổng cứ để mọi chuyện ở đây tôi xử lý là được rồi, thật sự xin lỗi ngài rất nhiều.”

Lộ Khiêm “ừ” một tiếng, cúi đầu nhìn Khương Minh Chi vùi kín mặt vào lòng anh, ánh mắt lại đảo qua Tần Thiệu Khải và Phí Âm lúc này đang dại người, rồi theo quản gia đi lên phòng khách.

Sau khi Lộ Khiêm ôm Khương Minh Chi thật sự biến mất khỏi tầm mắt mọi người, trận im lặng chết chóc này mới có dấu hiệu thả lỏng.

Cao công tử nhìn mảnh vỡ thủy tinh và vết rượu trên sàn, cười lạnh: “Tần tổng.”

Tần Thiệu Khải chưa bao giờ muốn tát người phụ nữ bên cạnh như bây giờ, trán không ngừng toát mồ hôi lanh: “Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm...”

“Mau giải thích với Cao tổng!” Hắn chợt kéo cả người Phí Âm đang cứng đờ ra phía trước.

Trong đầu Phí Âm bây giờ đều là tiếng “Lộ phu nhân” kia, run lẩy bẩy: “Tôi, đối...”

Cao công tử lập tức ngắt lời cô: “Xin mời ra về.”

“Hai vị.” Anh cố ý nhấn mạnh.

Bảo vệ không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Tần Thiệu Khải và Phí Âm...

Phòng khách Cao gia ở lầu một biệt thự, có một bãi cỏ nhỏ bên ngoài cửa sổ sát đất. (là cửa kính bao quát từ trần đến sàn)

Khương Minh Chi ngồi trên đùi Lộ Khiêm, bác sĩ tư nhân của Cao gia xử lý mắt cá chân hơi sưng của cô, nói không tổn thương đến xương, nghỉ ngơi hai ngày là ổn.

Lộ Khiêm nhíu mày nhìn chằm chằm mắt cá chân của Khương Minh Chi, cảm nhận được tiếng hít hà phát ra giữa răng Khương Khương Minh Chi khi bác sĩ kiểm tra vết thương, cô còn siết chặt tay anh.

Cao công tử sau khi xử lý bên ngoài xong thì đi vào phòng, thấy đã xong việc liền kêu bác sĩ y tá quản gia lui xuống trước.

“Rất xin lỗi Lộ tổng, hôm nay thật ngại quá.” Cao công tử liên tục xin lỗi, thấy Khương Minh Chi vẫn được Lộ Khiêm ôm trong ngực, “Nếu không hai vị tối nay nghỉ lại đây, tôi sẽ cho người chuẩn bị vật dụng.”

Lộ Khiêm từ chối: “Không cần đâu.”

Anh cúi đầu nhìn Khương Minh Chi chỉ bị trật chân đang dọc ngón tay: “Chúng tôi ra về trước.”

Cao công từ đành đồng ý: “Được rồi.”

Lộ Khiêm cởϊ áσ vest của mình khoác lên người Khương Minh Chi, sau đó ôm cô đứng lên.

Hai người không đi qua đại sảnh, mà đi theo một con đường khác do Cao công tử chỉ.

Sau khi ra bên ngoài nhiệt độ chợt giảm xuống, Khương Minh Chi giờ mới biết vì sao Lộ Khiêm khoác áo cho cô sớm như vậy.

Cô một bên chơi ngọn tóc một bên ngoan ngoãn bị ôm, không nghĩ sau khi ra ngoài lá cờ “Em không đi được anh phải ôm em” vẫn giữ vững như thế.

Cô nhớ lại tối nay Cao công tử lớn giọng gọi cô là “Lộ phu nhân”, Lộ Khiêm trực tiếp ôm cô lên khiến những khách mời kia dồn ánh mắt ngạc nhiên về phía mình.

Không cần nghĩ cũng biết sau đêm nay trong giới sẽ bàn tán chuyện gì.

Cô thực sự không muốn biến tiệc rượu thành buổi trình diễn công khai.

Trần Trung đứng chờ trước xe, ông đã biết những gì xảy ra bên trong tối nay, thấy Khương Minh Chi ngoan ngoãn bao bọc bởi áo vest nằm trong lòng Lộ Khiêm, chỉ có thể cười lạnh một số người đã quen nịnh cao đạp thấp, khi cần có mắt lại không có.

Tần gia vẫn luôn xin hợp tác với các dự án trung tâm mua sắm mà Lộ gia sắp khai phá, bây giờ xem ra đã tan thành bọt nước.

Khương Minh Chi được Lộ Khiêm đặt vào ghế sau.

Sau đó Lộ Khiêm kéo dây an toàn cho cô.

Khương Minh Chi được ôm suốt quãng đường, thấy nam nhân trước mắt cẩn thận tỉ mỉ thắt dây an toàn cho cô, nhớ tới tối nay mình còn ăn miếng bánh ngọt, có chút chột dạ nuốt nước miếng một cái: “Em có nặng không?”

“Tay anh không mỏi chứ?”

Không đợi Lộ Khiêm trả lời, Khương Minh Chi thẳng lưng bổ sung: “Em nhẹ như vậy sao có thể ôm một chút liền mỏi được, nếu tay anh mỏi nhất định là do anh không được chứ không phải do em.”

Lộ Khiêm thấy Khương Minh Chi chột dạ lại tỏ vẻ đúng lý hợp tình, đột nhiên lại gần, hỏi nhỏ bên tai cô: “Trong chúng ta ai không được?”

Khương Minh Chi: “?”

Chờ đến khi cô nhìn về phía Lộ Khiêm, nam nhân đã ngồi vào vị trí kế bên cô, vẻ mặt thản nhiên như chưa nói gì.

Khương Minh Chi không hiểu sao chợt thấy cảm giác mình lại bị chiếm tiện nghi...

Sau tiệc rượu Cao gia, tin tức Khương Minh Chi được công tử Cao gia gọi là “Lộ phu nhân”, Khương Minh Chi được Lộ Khiêm ôm đi trước mặt mọi người, Khương Minh Chi không chỉ trèo lên người Lộ Khiêm mà hai người đã kết hôn lặng lẽ nhưng nhanh chóng truyền ra giới thượng lưu Bắc Kinh.

Mọi người đột nhiên nhớ lại chuyện khi trước, ở tiệc sinh nhật tổng tài Quân Cảng, nhị công tử Lộ thị trước nay kiêu căng vậy mà phá lệ khiêu vũ với Khương Minh Chi.

Dường như có dấu vết để lại.

Sau đó rất nhanh, các blogger nghe tin lập tức đi đầu tuyên truyền dưa, nhưng vì không có chứng cứ thật nên chỉ có thể tiết lộ mờ mịt.

“Mọi người còn nhớ dưa của một vị tiểu hoa đỉnh lưu mà mọi người nhất trí rằng đó là dưa giả, ừm, cái dưa đó có thể là thật đó...”

Dưa của vị tiểu hoa đỉnh lưu nào đó không phải giả, Khương Minh Chi là tiểu hoa đỉnh lưu, trên người có không ít dưa, trong đó đúng là có một dưa giả nhất.

Đó là trước đây có người tiết lộ rằng thật ra cô không phải yêu đương mà là ẩn hôn, lão công là nhị công tử Lộ Khiêm của Lộ gia Hồng Kông.

Dáng vẻ các blogger thề thốt son sắc, lời đồn đã lâu như vậy nếu là giả thì đã chìm rồi, không phải có câu bạn càng thấy không thể thì càng có thể sao.

Vậy nên không ít người bàn tán sôi nổi, fan Khương Minh Chi gần đây đang tổ chức rút thăm trúng thưởng ăn mừng Tô Ngạn cuối cùng đã lật xe nỗi oan của Khương Minh Chi đã được giải, vất vả lắm nghĩ rằng đã yên tĩnh rồi, kết quả lại có chuyện tới nữa.

Minh tinh người ta vất vả lắm mới quen được bạn trai, kiên kiên định định yêu đương, kết quả vẫn có người nói cô bám lên người Lộ Khiêm.

Fan Khương Minh Chi tự nhận mình rất biết điều, bọn họ không so tỷ phu, Khương Minh Chi thích ai cũng tốt, mấy người dán Khương Minh Chi lên người Lộ Khiêm nói Khương Minh Chi dát vàng lên mặt, trên thực tế là muốn gϊếŧ chết Khương Minh Chi.

Lão đại sẽ không quản bạn có phải người bịa đặt hay không, loại chuyện này đặt trong mắt lão đại là bạn năm lần bảy lượt truyền ra, trước đó hai lần lão đại mắt nhắm mắt mở không muốn tính toán, kết quả bạn càng xào càng lố là muốn bức hắn phải ra tay.

Vậy nên fan Khương Minh Chi chỉ có thể bất lực đứng ra khống bình:

[Khương Minh Chi đang yêu đương với bạn trai tên H, còn tin giả kia thì không cần đâu]

[Soái ca luôn tương tự nhau, Khương Minh Chi là nhan khống không quan tâm đến các phương diện khác, mọi người không cần xoắn quýt vì thân phận H đó đâu]

[“Chìm vào rạng sáng” của Khương Minh Chi sắp lên sóng, mọi người nhớ đón xem nhé]

[Nữ minh tinh người ta đang yên đương yên ổn, các tin giả kia không tiếp nhé]

Khương Minh Chi phát hiện mình lại vừa vặn đặt chân lên đầu sóng ngọn gió.

Cô nhận ra không chỉ mình fan Phí Âm thậm chí còn có một nhóm fan của Tô Ngạn vứt bỏ tam quan, ra sức rải tin rác lão công Khương Minh Chi là Lộ Khiêm, truyền đi rất bài bản, thậm chí chi tiết mối quan hệ của hai người cũng viết ra, sau đó đặt ảnh đại diện là Khương Minh Chi, giả vờ làm fan của cô, chạy tới trang chủ của Lộ thị đăng bình luận.

[Lộ Khiêm mỗi ngày đều nhắn 300 tin nhắn WeChat quấn lấy Khương Minh Chi.]

[Lộ Khiêm cầu hôn Khương Minh Chi không được vẫn tỏ vẻ cuộc đời này trừ Khương Minh Chi thì sẽ không cưới ai hết.]

[Lộ Khiêm theo đuổi Khương Minh Chi, tặng cô trang sức biệt thự hàng trăm triệu.]

Khương Minh Chi nhìn mấy chi tiết bịa đặt anti giả fan đăng lên, giật giật lông mày.

Nếu không phải cô thật sự có quan hệ với Lộ Khiêm, mỗi một lời này đều chọc trúng ổ lửa của đại tư bản mắt để trên đầu.

Đúng như những gì người hâm mộ Khương Minh Chi lo lắng, tin đồn ngày càng lan rộng, nếu thật sự chọc giận lão đại, người chịu không nổi là Khương Minh Chi.

Gần đây Phí Âm ngược lại im lặng hơn nhiều so với fan của cô, nghe nói Tần Thiệu Khải dừng hết tài nguyên của cô, còn có vị hôn thê của Tần Thiệu Khải đã trở về từ nước ngoài, bây giờ đang cãi nhau ầm ĩ.

Anti chạy tới dưới trang chủ Lộ thị giả làm fan bịa đặt, fan Khương Minh Chi chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo giải thích:

[Quấn lấy, theo đuổi, cầu hôn, tặng biệt thự cao cấp đều là lời bịa đặt của anti, chúc công việc của Lộ tổng ngày càng làm ăn phát đạt!]

[Lời đồn không phải là ý của Khương Minh Chi, xin lỗi rất nhiều, chúc quý công ty ngày càng thịnh vượng!]

Khương Minh Chi coi điện thoại.

Lộ Khiêm tắm xong đi ra từ phòng tắm, trên người anh là hơi thở mát lạnh như thường ngày.

Lộ Khiêm ngồi sau lưng Khương Minh Chi, cũng nhìn vào điện thoại của cô.

Giao diện chính của Khương Minh Chi dừng ở khu bình luận dưới trang chủ Lộ thị, fan cô đuổi theo để bác bỏ tin đồn, một bên chúc công ty làm ăn phát đạt, một bên giải thích chuyện này không liên quan gì đến Khương Minh Chi, mấy chuyện này đều do anti bịa đặt ra, không phải Khương Minh Chi làm.

Khương Minh Chi cảm nhận được hơi thở của Lộ Khiêm phả vào sau gáy, cười khan: “Fan của em dễ thương lắm đúng không.”

Lộ Khiêm khẽ “Ừ” một tiếng, nhẹ nhàng gác cằm lên vai Khương Minh Chi.

“Không dễ thương bằng em.”

~Chuyện là wifi nhà mình bị lag, không truy cập vào web được, chương này mình dịch hai ngày trước rồi giờ mới đăng được~
« Chương TrướcChương Tiếp »