Chương 1: Trở về nơi mọi thứ bắt đầu

Editor: AHy

Tên tôi là Lâm Noãn.

Tôi là một phóng viên.

Tôi đã yêu một người không bao giờ đáp lại tôi.

Tên anh ấy là Hoắc Nhiên.

Anh ấy ra mắt 10 năm, tôi yêu anh ấy 4 năm.

Tôi là Fan của anh ấy, anh ấy là ánh trăng sáng trong trái tim tôi.

Hôm nay là đám cưới của anh ấy, tôi đến sớm.

Hai người từ từ đi qua trước mắt tôi.

Hoắc Nhiên, anh biết không?

Nhìn anh hạnh phúc là hạnh phúc lớn nhất của em.

"Xin hỏi cô Lý Văn San, cô nguyện ý gả cho anh Hoắc Nhiên làm vợ không?" Linh mục nhân từ nhìn cặp đôi. "Nguyện thề trung thành với anh ấy, nguyện cả đời yêu anh ấy, tôn trọng anh ấy, làm bạn với anh ây, cho đến khi cái chết chia lìa?"

Cô dâu cắn môi dưới.

"Tôi... Tôi nguyện ý. "

Linh mục khẽ nhướng mày.

"Xin hỏi anh Hoắc Nhiên, anh nguyện ý cưới cô Lý Văn San tiểu thư làm vợ không? Sẵn sàng thề trung thành với cô ấy, sẵn sàng yêu cô ấy suốt đời, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, cho đến khi cái chết chia lìa? "

"Tôi nguyện ý."

"Trước mặt Đức Chúa Trời, cặp đôi mới này sắp trở thành vợ chồng. Nếu có người phản đối, hãy nói lý do phản đối ngay bây giờ; nếu không nói ngay bây giờ, hãy giữ im lặng mãi mãi. "

"Nếu không có người phản đối..."

"Tôi phản đối!" Cổng nhà thờ bị đẩy ra, âm thanh của người đàn ông bật ra từ khẽ răng: "Tôi! Phản! Đối!"

Anh ta bước vài bước vọt tới dưới giáo đàn, ngay cả bảo vệ cũng không ngăn cản.

"Đồ đê tiện, mệt cho tôi còn tìm cô mấy tháng nay, không nghĩ tới nhanh như vậy cô đã ở bên cạnh Hoắc Nhiên rồi."

"Anh còn mặt mũi mà đến trước mặt Văn San?" Hoắc Nhiên bảo vệ cô dâu ở phía sau. "Coi lại lương tâm của anh mà xem, anh có tư cách gì mà đứng ở đây?"

"Nói nhảm ít thôi! Lý Văn San, tiền đâu, tiền của tôi đâu?! "người đàn ông định xông lên giáo đàn lại bảo vệ ngăn lại, mắt đỏ cả lên:" Tôi đã nói là tôi thắng sẽ trả lại tiền cho em! Em chạy cái gì? Em bỏ chạy, những người đó có chết cũng không chịu đưa tiền cho tôi, còn đuổi theo tôi bảo tôi trả lại tiền! Xém chút nữa là bắt tôi về rồi! "

Cô dâu trốn sau lưng Hoắc Nhiên run rẩy, hiện trường hỗn loạn.

Cả đám phóng viên tranh nhau chụp ảnh ghi âm, Lâm Noãn cũng không dám tưởng tượng tiêu đề ngày mai sẽ như thế nào.

"Thiên vương Hoắc Nhiên cướp tình, bạn trai cũ của vợ mới là con nghiện cờ bạc?"

Thanh danh, tiền đồ của Hoắc Nhiên sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!!

"Thạch Kim Hoa, anh nháo đủ chưa! Bản thân anh đã làm chuyện gì, trong lòng anh rõ ràng nhất! Anh sống trong địa ngục còn muốn lôi kéo Văn San xuống cùng sao?!"

"Đây là người phụ nữ của tao! Tao muốn làm gì thì làm! Mày muốn cô ấy, được thôi, cho tao 5 triệu, ít hơn một xu tao sẽ không bao giờ để mày yên đâu! Dù sao thì tao chân trần cũng không sợ mày mang giày*! "

"Trong mắt anh còn gì ngoài tiền! anh xem anh bây giờ thế nào, người không phải mà quỷ cũng không! "

"Nói vậy, mày đây là vừa muốn người lại không cho tiền đúng không?"

"Văn San không phải đồ vật, cô ấy là con người!"

Thạch Kim Hoa đột nhiên an tĩnh lại, từ từ nở một nụ cười quỷ dị.

"Nếu mày không cho tao tiền, bọn người đó sẽ chặt tay tao. Chặt đứt đôi tay này, tao sẽ không sống được nữa. "

Lấy một túi đen từ trong lòng hắn ra.

Nhóm khách mời vốn coi bình tĩnh đột nhiên kinh hãi, một tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên, tất cả mọi người gào khóc liên tục bò về phía cửa lớn. Đυ.ng vào người khác rồi lại bị người khác đυ.ng vào, tóc tai bù xù cả người chật vật cũng không quan tâm nổi. Chỉ muốn rời khỏi nhà thờ đáng sợ này.

"Nếu tao đã không sống nổi nữa, vậy hai người các người cùng tao..."

"...... Xuống địa ngục đi! "

"Đừng!!"

Lâm Noãn nhào tới.

"Hoắc Nhiên cẩn thận!!"

BÙM...

'Tiêu đề mới nhất của giới giải trí, đám cưới của Thiên Vương Hoắc Nhiên được tổ chức vào sáng nay, đám cưới đáng lẽ phải ngọt ngào hạnh phúc đã xảy ra chuyện lớn ngoài ý muốn...'

'Tin tức buổi tối được cập nhật tại hiện trường, một vụ nổ nghiêm trọng đã xảy ra trong đám cưới của ngôi sao Hoắc Nhiên, nghi phạm bị nghi ngờ là bạn trai cũ của cô dâu...'

'Tin tức mới nhất, tại hiện trường có 12 người bị thương, trong đó có 3 người bị thương nặng, 5 người bị thương nhẹ, 2 người tử vong. Nạn nhân là nghi phạm và một phóng viên có mặt, chúng tôi sẽ theo dõi tình hình tiếp theo..."

Tôi không bao giờ hối hận vì đã yêu anh ấy.

Tôi không bao giờ hối hận vì đã cứu anh ấy.

Điều tôi hối hận nhất là đã không ủng hộ anh ấy trong thời điểm khó khăn nhất khi ra mắt, cùng anh ấy qua mưa to gió lớn kia.

Đáng tiếc là sau này em không thể ở phía sau anh, ủng hộ anh.

Hoắc Nhiên.

- Hết chương 1 -

.