Chương 37

Vu Miểu Miểu sâu thẳm nhìn Từ Hạo Hoa một cái rồi đi theo cảnh sát, ánh mắt đó khiến gã vã mồ hôi lạnh.

Trường học giấu kín chuyện Từ Hạo Hoa bị người báo cảnh sát nói gã cưỡиɠ ɧϊếp, trừ đám bạn học ở khoa tiếng Trung lấy làm lạ tại sao gã ra ngoài cả buổi chiều không xuất hiện thì không có tin tức gì khác truyền tới.

Tuy chứng minh được Vu Miểu Miểu là báo án giả, chẳng liên quan gì Từ Hạo Hoa, nhưng gã là khởi nguồn, quan hệ trai gái lăng nhăng cũng là sự thực.

Hiệu trưởng Mễ bị chuyện phiền lòng gần đây mà trên đầu chỉ còn vài cọng tóc, ông nhìn Từ Hạo Hoa, ra hiệu cho chủ nhiệm Ngô của khoa tiếng Trung lên tiếng trước.

“Bạn học Từ Hạo Hoa, cậu hãy giải thích cho rõ chuyện hôm nay rốt cuộc là sao?”

Chủ nhiệm Ngô nổi tiếng là Diệt Tuyệt sư thái của khoa tiếng Trung, khuôn mặt khắc khổ, quanh năm hiếm khi cười.

Từ Hạo Hoa cũng biết không thể tránh khỏi vấn đề này, khai thật ra gã liên hệ với Vu Miểu Miểu qua WeChat, hẹn nhau đi chơi, sau đó đối phương ở quán trọ dụ dỗ gã, bị gã từ chối rồi bỏ về.

“Chủ nhiệm, tôi thật sự không biết cô ta sẽ làm như vậy, từ hơn nửa năm trước tôi và cô ta đã chia tay.”

Từ Hạo Hoa giấu một điều rằng mỗi lần đối phương nhắn tin WeChat với gã thì gã cũng viết tin nhắn ái muội không rõ để thả thính cô ta.

Dù Từ Hạo Hoa cố gắng phủi sạch can hệ, nhưng gã đã rớt điểm ấn tượng với chủ nhiệm khoa về con số không to tướng.

Chủ nhiệm Ngô cũng là phụ nữ, vốn thiên hướng nữ giới rồi, huống chi bộ dạng của Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn không giống kiểu con gái hư hỏng chút nào.

Từ Hạo Hoa đẩy hết trách nhiệm cho Vu Miểu Miểu ngược lại khiến chủ nhiệm Ngô càng có ấn tượng kém với gã.

"Cho dù là như vậy thì bạn học Từ Hạo Hoa, cậu xử lý mối quan hệ nam nữ cũng tương đương không ổn thỏa, nếu không thì đã chẳng dẫn tới sự tình hôm nay."

“Tôi vốn cảm thấy cậu là phần tử tích cực hiếm có trong khoa của chúng ta, nhưng xảy ra chuyện hôm nay, cậu tạm thời đừng nghĩ tới chuyện vào Đảng. Còn nữa, trường học sẽ ghi lỗi này vào học bạ, nếu muốn xóa nó thì về sau cậu phải biểu hiện cho tốt vào!”

Từ Hạo Hoa nhăn mặt gật đầu.

Sau đó gã quay về phòng ngủ, cho dù bạn cùng phòng hỏi thăm cỡ nào thì gã đều ngậm chặt miệng không hé răng nói nửa lời.

Chuyện quái quỷ gì đây, xui quá đi mất!

Từ Hạo Hoa nhìn thẻ gỗ hoa đào trong tay, lỗi tại nó hết!

Từ Hạo Hoa cởi thẻ gỗ ra khỏi móc chìa khóa, ném vào thùng rác, không muốn lại nhìn nó.

Nhưng gã không biết rằng có một số thứ không phải ném bỏ là xong.

Ngày hôm sau từ lúc vứt bỏ thẻ gỗ hoa đào, Từ Hạo Hoa vẫn hơi không yên lòng.

Gã nhớ lời nhắc nhở của Cố Khanh, thế là sớm tinh mơ đã đi sân thể dục, định canh giữ tại đây chờ cô.

Trong lớp nhiều người biết mỗi sáng Cố Khanh sẽ đi rừng tre cạnh sân thể dục tập yoga, còn từng trêu ghẹo cô vì việc này.

Tuy rằng Cố Khanh trên thực tế không phải tập yoga, nhưng bạn cùng lớp hiểu lầm cũng tốt, vừa lúc che giấu mục đích thật cho cô.

Từ Hạo Hoa đã cố gắng hết sức dậy sớm, nhưng khi gã đi hướng sân thể dục thì Cố Khanh vừa lúc tập luyện xong, lúc này cô đang đi về.

Cố Khanh đã tập thuật luyện thể cơ sở một lần, hoàn thành động tác thứ hai mươi bốn, rõ ràng có thể cảm giác được một dòng khí nhỏ bé chảy vào trong người mình, dòng khí chui khắp người, khiến cô cảm giác như ngâm trong suối nước nóng.