Chương 2.2: Thi đấu (2)

Trình Nhược Lan quay đầu hướng Trình Nhược Mai cùng Đan Nguyệt hỏi “Cuộc thi áp tải là cái gì?”

Đan Nguyệt đáp “ Bẩm tiểu thư, cái gọi là cuộc thi áp tải chính là ba năm một lần, lấy danh của tiêu cục đi đăng ký, cuộc thi chia làm ba vòng: vòng đầu so lý thuyết, vòng hai so võ thuật, vòng ba so thực tiễn. Cuối cùng tiêu cục nào thắng cuộc có thể nhận một đơn hàng trị giá một trăm lượng”

“Đại tiểu thư muốn đi xem sao?”

Trình Nhược Lan cụp mắt xuống, suy nghĩ một hồi mới nói “ Chúng ta hãy đại diện tiêu cục Trình gia tham gia cuộc thi này!”

Cuộc thi áp tải là một cơ hội khó có được, không chỉ có thể nâng cao danh tiếng, còn có thể nhận được đơn hàng trị giá một trăm lượng, điều này vừa lúc có thể hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống đưa ra. Tiêu cục Trình gia đang phải đóng cửa, hiện tại căn bản cũng không ai đến tiêu cục để đặt đơn. Thứ tiêu cục thiếu chính là danh tiếng và ngân lượng!

Vì vậy, nhất định họ phải tham gia cuộc thi áp tải này và giành vị trí đứng đầu.

Trình Nhược Mai và Đan Nguyệt đều sửng sốt, nhìn nàng như nhìn kẻ ngốc, người này sợ không phải điên rồi chứ.

Trình Nhược Lan tựa hồ phớt lờ vẻ mặt kinh ngạc của các nàng, nói tiếp “Giới hạn tối thiểu số người tham gia áp tải là ba, vì vậy ba người chúng ta đại diện cho tiêu cục Trình gia tham gia cuộc thi này!”

“Tỷ Tỷ, người có phải còn choáng váng đầu óc không? Chúng ta đại diện cho tiêu cục Trình gia thi đấu? Chưa kể việc chưa bao giờ có tiền lệ nữ tử tham gia cuộc thi áp tải, huống chi ngay cả xe ngựa áp tải chúng ta cũng không có.”

Nghe được lời của Trình Nhược Mai, Trình Nhược Lan thần bí nói: “Ai nói xe ngựa áp tải chúng ta không có? Các người chỉ cần nói có theo ta dự thi hay không?”

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Trình Nhược Lan, Trình Nhược Mai và Đan Nguyệt không khỏi bối rồi, chúng ta thật sự có thể làm được sao?

Cuối cùng, hai người không thể khuyên được Trình Nhược Lan, cũng không thể trơ mắt nhìn nàng tự biến mình thành kẻ ngốc một mình đi dự thi nên đành đồng ý với đề nghị của Trình Nhược Lan.

Vẻ mặt Trình Nhược Lan vui mừng nhìn hai người các nàng, nghĩ thầm: yên tâm, đi theo bổn cô nương sẽ không sai, dù sao ta cũng có vũ khí bí mật của hệ thống!

Đến góc Tây Nam của huyện, Trình Nhược Lan nhìn thấy một hàng người rất dài, cả hàng người đều là nam tử, không có một nữ tử nào.

Vì vậy, khi ba người xuất hiện trong hàng dài này, đám đông lập tức xì xầm và bàn tán bốn phía.

“ Kia không phải là hai vị tiểu thư của tiêu cục Trình gai sao?”

“Xùy, ta sơm nghe nói Trình gia tiêu cục đã sớm đóng cửa, tất cả nô bộc trong phủ đều cho giải tán.”

“Ba nữ tử tới làm gì? Không phải muốn đăng ký tham gia đấy chứ?”

“Haha, thật nực cười. Chưa có tiền lệ nào có nữ nhân tham gia cuộc thi? Vẫn là mau về nhà làm nữ công đi!”

“Áp tải chính là chuyện của nam nhân chúng ta, tiêu cô nương tới xem náo nhiệt sao?”

Đôi mắt Trình Nhược Lan hơi trầm xuống khi nghe lời mỉa mai của những nam tử xung quanh, nàng nhận ra những hành vi và suy nghĩ phong kiến thời cổ đại đã áp chế nữ tử rất nhiều.

Ở thời hiện đại Trình Nhược Lan được sinh ra trong một gia đình rất dân chủ và cởi mở. Cha mẹ nàng luôn cố gắng hết sức để ủng hộ mọi quyết định của con gái mình. Sau khi tốt nghiệp đại học, Trình Nhược Lan đã từ bỏ một công việc tốt, nàng muốn nhân lúc còn trẻ sẽ thử sức với mọi nghề nghiệp. Đối với quyết đinh này của nàng, ông bà Trình vẫn duy trình thái độ ủng hộ con gái.

Trước khi trở thành tài xế, Trình Nhược Lan từng làm nhân viên chuyển phát nhanh, người dọn dẹp và giám đốc điều hành của một công ty.

Không biết vì sao, Trình Nhược Lan đột nhiên cảm thấy muốn cố gắng hết sức để thay đổi quản niệm cổ đại về nữ tử.

Trình Nhược Lan cảm thấy mình bị điên rồi!

Thu hồi suy nghĩ, hít một hơi thật sâu: “ Đủ rồi! Ai nói nữ tử không áp tải được? Trong cuộc thi áp tải có quy định nữ tử không thể tham gia thi đấu sao?” Ánh mắt sắc bén như gươm nhìn những nam tử xung quanh.

Đột nhiên, khung cảnh nghị luận ồn ào trở nên yên tĩnh.

Một nam tử vừa mới nói chuyện vẫn cứng ngắc nói: “Điều ta nói không sai. Từ xưa đến giờ, ta chưa từng nghe đến việc có nữ tử tham gia áp tải”

Có người mở đầu, xung quanh lại bắt đầu bàn tán, nói đến cũng kỳ lạ cư nhiên vừa rồi họ lại bị ánh mắt của tiểu cô nương trấn áp a.

“Vậy thì ta - Trình Nhược Lan đã quyết định nhất định sẽ lấy vị trí đầu bảng trong cuộc thi áp tải này.”

“Tiểu nương tử, khẩu khí thật lớn, Từ mỗ bội phục!”

Một nam tử mắc áo choàng thêu hoa xanh, đai lưng bạch ngọc, trên tay cầm một chiếc quạt mạ vàng vẽ cảnh mùa đông.

Khi những người xung quanh nhìn thấy người nọ liền chắp tay thi lễ: “ Từ công tử.”

Người này tên Từ Nhạc Hiên, là đại công tử của tiêu cục Từ gia ở huyện Lâm An. Cuộc thi lần này cũng là do tiêu cục Từ gia đảm nhận. Hắn thông minh và giỏi buôn bán nhưng lại khá phong lưu, thương xuyên lưu luyến tại các thanh lâu.

“Hóa ra là Trình đại tiểu thư, nhị tiểu thư cũng ở đây sao? Thật có lỗi khi chưa tiếp đón tốt cho hai vị tiêu thư. Không biết hai vị tiểu thư có thể nể mặt ta mà đến Mãn Xuân lâu để ta có thể bồi thường tạ lỗi được không?”

Trình Nhược Lan cụp mắt, mỉm cười, cúi đầu hành lễ với đối phương: “Cảm ơn ý tốt của Từ công tử nhưng ta và muội muội ra ngoài đã lâu, sợ là không thể ở ngoài lâu hơn được, nếu không về sớm, mẫu thân ta sẽ lo lắng.”

Từ Nhạc Hiên nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Trình Nhược Lan, ánh mắt hiện lên một tia tiếc nuối, liền nói: “Đã như vậy, ta sẽ không quấy rầy nhị vị cô nương nữa. Chúc hai vị thi đấu có kết quả tốt.”

Sau khi đăng ký tên, ba người liền trở về.

Từ Nhạc Hiên trầm tư nhìn bóng dáng rời đi của họ: Nghe nói đại tiểu thư của Trình gia là người điềm tĩnh, dè dặt, không thích giao tiếp với người. Hôm nay vừa tiếp xúc liền cảm thấy không giống? Thật đúng là không thể tin vào những lời đồn được.

“Đan Nguyệt, nhớ đừng nói với mẫu thân là chúng ta sắp tham gia cuộc thi áp tải.”

Trình Nhược Lan nghĩ đến thân thể của Trình mẫu, nàng không thể trọc tức Trình mẫu được.

Trình Nhược Lan đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nói “Nhược Mai, vòng đầu thi lý thuyết áp tải là thi lý thuyết gì?”

Trình Nhược Mai “....”

Trong thư phòng của phụ thân, Trình Nhược Mai lục lọi trong tủ, cuối cùng cũng tìm được năm cuốn sách, đặt vào trong ngực Trình Nhược Lan.

“Đây là năm cuốn sách về áp tải. Các câu hỏi từ cuộc thi áp tải thường được chọn từ năm cuốn này. Kỳ thật chỉ cần thuộc kỹ năm cuốn này, vòng đầu tiên sẽ không có vấn đề gì lớn.”

Trình Nhược Lan nhìn chằm chằm năm cuốn sách trong ngực, không phải chứ, nhiều như vậy?

Đan Nguyệt thấy vẻ mặt bối rối của nàng, cổ vũ mở miệng nói: “Đại tiểu thư, em sẽ xem cùng người!”

Trình Nhược Lan “Cảm ơn....”

Có vẻ như mấy ngày nay sẽ phải thức suốt đêm để học thuộc rồi! Đột nhiên nàng có cảm giác như trở về kỳ thi đại học.