Chương 4: ta được cục dân chính ghép đôi với người giầu nhất thế giới (4)

Luật sư Tịch một câu Hạ Nghiên Nghiên, hai câu Hạ Nghiên Nghiên khiến Dạ Tinh Quang không khỏi cảm thấy bực bội.

Cái gì mà khác nhau một trời một vực, Hạ Nghiên Nghiên ghê gớm vậy sao?

Còn không phải chỉ là một mỹ nhân ngư thôi sao?

Mọi người trên thế giới chỉ biết Hạ Nghiên Nghiên là mỹ nhân ngư độc nhất vô nhị nhưng lại không biết năm cô ta hai mươi tuổi mắc phải căn bệnh bạch cầu mãn tính. Vì cứu Hạ Nghiên Nghiên, cha mẹ cô ta là người Hạ gia một lần nữa sinh ra một mỹ nhân ngư.

Dạ Tinh Quang cười châm chọc. Ha ~ thế giới làm sao có thể biết được chuyện này?

Cô gái mỹ nhân ngư kia bởi vì xấu xí nên khi vừa sinh ra đã bị cha mẹ của cô ấy che giấu đi.

Nếu đem Hạ Nghiên Nghiên so sánh là thiên nga trắng của Hạ gia thì cô gái mỹ nhân ngư kia chính là lên một con vịt xấu xí.

Bởi vì vậy, sau khi hoàn thành sứ mệnh là dùng tuỷ của mình cứu Hạ Nghiên Nghiên thì cô ấy bị cha mẹ vứt bỏ xuống biển rộng để tự sinh tự diệt!

Bị vô tình vứt bỏ xuống biển, sống cuộc sống cá lớn nuốt cá bé. Khiến bản thân cô đều đã quên ánh nắng lúc ban đầu trông như thế nào. Đối mặt với cá mập, cá voi. Cô từ từ có thể trong nháy mắt hạ gục chúng trở thành nữ vương dưới đáy biển. Cô phải học cách làm sao để chính mình có thể sinh tồn.

Nghĩ rồi, khóe miệng Dạ Tinh Quang khẽ nhếch lên, những khó khăn cô phải trải qua từ nhỏ có là gì sao với loại chuyện này!

Nhưng Dạ Tinh Quang cho rằng cả đời này cô sẽ không cùng Hạ Nghiên Nghiên liên quan tới nhau. Thật không nghĩ tới, cô thế mà lại đυ.ng phải vị hôn phu tương lai của Hạ Nghiên Nghiên.

Hiện tại, luật sư Tịch còn đang vọng tưởng uy danh của Hạ Nghiên Nghiên sẽ khiến cô gái trước mắt mình khϊếp sợ. Nhưng thật đáng tiếc là hắn đã tính sai rồi!

Dạ Tinh Quang dựa vào ghế sô pha, đùa nghịch ngón tay của chính mình, bày ra bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, nói: “Con gái của một ngư dân thì đã sao? Tôi dùng bản lĩnh của tôi để rút thăm, không ăn trộm không cướp của ai. Quốc gia nhận định chúng tôi tương xứng mới đem Dạ tiên sinh phân phối cho tôi, nếu không phục các người có thể đến tìm quốc gia!”

Luật sư Tịch không nghĩ tới, Dạ Tinh Quang thế mà lại là một cô gái ngang bướng, không biết thế nào là tốt xấu!

Đây là đang muốn ăn vạ Kình gia sao?

Luật sư Tịch lạnh lùng nói: “Dạ tiểu thư, tôi khuyên cô nếu muốn mọi chuyện tốt đẹp thì hãy thu lại những lời nói vừa rồi. Dạ tiên sinh đã tới rồi, nếu cô vẫn ngoan cố, chờ ngài ấy tự mình tới xử lý đi. Khi đó không ai có thể giữ vẻ mặt ôn hoà để nói chuyện với cô đâu. Dạ tiên sinh có tiếng là người vô tình, bóp chết cô so với bóp chết một con kiến có lẽ còn dễ dàng hơn đó!”

“Ha ~ vậy gọi hắn tới rồi bàn đi, chỉ sợ hắn cũng không thành công đâu!”

Nếu cố tình làm tới, cùng lắm thì ăn một viên thuốc hối hận. Lần nữa rút thăm, may ra nguyện vọng của hắn sẽ thành hiện thực. Tôi đây cái gì cũng thiếu nhưng duy nhất “thuốc hối hận” để đầu thai thì tôi có thừa.

***

Tê —— tê —— tê ——

Một đoàn xe chậm rãi dừng trước Cục Dân Chính. Theo sau là một chiếc Rolls-Royce sang trọng. Vừa xuất hiện, ngay lập tức thu hút chú ý của những người xung quanh.

Phó Tá nhận được điện thoại của luật sư Tịch, cau mày tức giận nói: “Kình gia, vị Dạ tiểu thư kia thật sự không có liêm sỉ. Cô ta thấy ngài không chịu từ bỏ trước liền vọng tưởng mượn này cơ hội này để bay lên cành cao trở thành phượng hoàng.”

Dạ Quân Kình tức giận ngồi trong xe, đáy mắt đầy châm chọc: “Muốn đắc tội ta cũng phải nhìn lại xem cô ấy có hay không cái bản lĩnh này! Đưa ta tư liệu của cô ấy”.

Phó Tá lập tức đem ipad trong tay đưa cho Dạ Quân Kình, thầm nghĩ: Trêu chọc ai không được lại cứ phải một hai phải trêu chọc nhà Kình gia bọn họ!

Quả thực là tìm chết!

Dạ Quân Kình nhận lấy ipad, lười biếng cho màn hình hoạt động, đang muốn tìm kiếm đột phá trên Bảy Tấc Xà, trong lúc vô tình ánh mắt xẹt qua tư liệu hình ảnh của Dạ Tinh Quang, trêm mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc.

Như không muốn tin vào mắt mình, hắn phóng to ảnh chụp chân dung của Dạ Tinh Quang.

Đôi mắt đào hoa sắc bén của Dạ Quân Kình nhìn chằm chằm ảnh chụp của Dạ Tinh Quang hồi lâu. Vẫn như cũ, Dạ Quân Kình không thể tin được cô gái mà quốc gia phân phối cho hắn lại là cô ấy?