Chương 9

"Kỳ Lạc!" Tôi muốn quay đầu lại, nhưng Helios vẫn giữ chặt cắm tôi trong lòng bàn tay.

"Đừng lo lắng, không chết được đâu." Hiếm khi thấy anh tốt tính giải thích như vậy.

Thấy tôi không còn vùng vẫy nữa thì mới thả lỏng một chút rồi dùng ngón tay cái xoa nhę lên vết đỏ trên cằm tôi. Rồi anh thở dài như tự nói với chính mình: "Em quả nhiên là em."

Tôi cau mày nhìn anh đầy nghi ngờ. Nghĩ lại bọn họ chưa từng gặp nhau bao giờ. Có lẽ nào anh ta trùng hợp quá giống Kỳ Lạc, nên tôi đã bỏ lỡ một tình tiết nào đó mà nhận sai sao? Tuy nhiên, dù là sự nghi ngờ của tôi không kéo dài.

Tiếp đó, anh lại đeo chiếc mặt nạ nguy hiểm đó lên, nở một nụ cười khinh khỉnh với tôi. Anh thả tôi ra, đi từ từ đến sofa và ngồi xuống. Anh di chuyền một cách nhàn nhã, như thể đang ở nhà mình vậy. Ngược lại, tư thế như vậy khiến tôi cảm thấy sợ hãi hơn. Anh tựa như một con báo cao ngạo, nhưng tôi không bao giờ biết nó nhanh và đáng sợ như thế nào trước khi nó bắt đầu gϊếŧ người.

Chỉ nghe anh chậm rãi nói "Không làm cũng không sao."

Tôi không tin rằng anh ta sẽ buông tay. Nhưng sau khi tôi đã trải qua một hồi như vậy thì chắc là anh sẽ không sử dụng dị năng để ép tôi khẩu giao. Rõ ràng là tôi vẫn đánh giá thấp Helios. Ngay khi anh đổi ý thì vẫn là câu nói "Vậy thì bắn vào bên trong.

Sau khi phản ứng lại, mặt tôi đỏ lên vì tức giận. Rõ ràng là uy hϊếp nhưng anh không chỉ thản nhiên nói mà nhìn như anh rất bất đắc đĩ vậy! Nhìn anh đầy giận dữ trong vài giây, cho đến khi anh ta nhướng mày và đứng dậy đi về phía tôi thì tôi mới biết mình đang sợ.

"Đừng" Tôi lớn tiếng ngăn anh ta lại. Lặng lẽ liếc nhìn Chu Kỳ Lạc đang nằm trên mặt đất, cuối cùng tôi vẫn là thở dài một hơi "Tôi biết rồi ...”

Cuối cùng thì tôi cũng loạng choạng đứng dậy dưới cái nhìn của anh ta, khỏa thân đến trước mặt anh và khuất nhục quỳ xuống giữa hai chân anh một lần nữa.

Tôi nhằm hai mắt lại, gần như quyết tâm tuyệt đối, há miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của anh. Tôi hình dung ngoại hình của Chu Kỳ Lạc trong tâm trí, dù người trước mặt và Chu Kỳ Lạc có khuôn mặt giống nhau.

Mắt Helios nhìn tôi chằm chằm, lần này anh lại im lặng một cách lạ thường. Chỉ cúi đầu nhìn tôi như thể đang nhìn xuyên thấu qua tôi. Kết quả của việc quá sức này là “mỏi miệng vô cùng” mà anh vẫn chưa có ý định bắn ra. Mặc dù không muốn, nhưng tôi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi thẳng dậy dùng dáng vẻ phục vụ Chu Kỳ Lạc để đối phó với anh, quả nhiên bọn họ không chỉ có vẻ ngoài giống nhau mà còn có những điểm nhạy cảm tương tự. Nói khác đi một chút thì làm hài lòng Helios khó hơn làm hài lòng Chu Kỳ Lạc của tôi.

Cuối cùng, Helios đâm về phía trước, côn ŧᏂịŧ thâm nhập vào trong cổ họng của tôi, run rẩy và bắn ra chất lỏng thiêu đốt. Tôi biết cái mà anh gọi là yêu cầu công bằng vốn chính là nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh giống như tôi đã nuốt của Chu Kỳ Lạc. Cổ họng của tôi đã bắt đầu co thắt khó chịu rồi tôi buộc phải nuốt xuống hết chất lỏng tanh kia vào trong dạ dày.

Tuy nhiên, anh vẫn cứ tiếp tục, cứ ngoáy qua ngoáy lại trong miệng tôi với kɧoáı ©ảʍ vừa xuất tinh, đến khi tôi vỗ đầu gối của anh tỏ ý không chịu được thì anh ta mới rút bàn tay đang đè lên gáy tôi ra. Nhưng mà khi lần này kết thúc, tôi lại nằm nghiêng mềm nhũn trên sàn lạnh ho khan. Sự ẩm ướt trong hốc mắt là do phản ứng sinh lý tạo thành. Tôi mệt mỏi đến mức có thể đi ngủ với đôi mắt gần như nhắm nghiền. Tôi thực sự hy vọng rằng tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ. Khi tôi mở mắt ra một lần nữa, tôi và Kỳ Lạc vẫn đang trải qua một ngày cuối tuần ngọt ngào ..Nhưng điều ước chỉ là điều ước .

Helios nằm lấy cổ tay tôi và kéo tôi từ trên sàn vào trong vòng tay của anh ta. Anh ta dường như nhìn thấy sự mệt mỏi trong nét mặt của tôi và giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn nhiều " Hôm nay, tha cho em”.

Tôi muốn đáp lại “thật sự cảm ơn anh" để mỉa mai, nhưng mà tôi mệt mỏi đến mức chỉ có thể ngước mắt cho anh ta một cái nhìn không rõ cảm xúc .

Cho đến khi anh ta bể tôi lên và bước vào phòng tắm theo cách quen thuộc thì ý thức của tôi mới dần thả lỏng.

“ Ngủ đi ” Rốt cuộc chỉ nghe được câu nói nhẹ nhàng êm ái này, tôi liền chìm vào giấc ngủ say. Chỉ là tôi vẫn chưa nhận ra ẩn ý thực sự trong lời nói của anh " Hôm nay" Có nghĩa là còn có ngày mai, ngày kia, ngày sau nữa ... Mỗi một ngày như vậy về sau còn buông tha cho tôi sao?