Chương 12: Bảo bối của Mễ Mễ (H)

- Hôm nay tôi cho em xem một thể loại mới...Đảm bảo em xem xong...Sẽ mê lắm đấy...

Điều này càng khiến cô hớn hở, cười toe toét, ngây ngô nói:

- Vậy anh mau bật đi...

Tử Sâm hôn lên gáy cô đầy yêu chiều. Mở ra một đoạn phim, khung cảnh quay dần hiện ra. Trong căn nhà giờ tối om, phía cửa sổ hướng ra ngoài kéo rèm kín, duy nhất có ánh sáng ti vi phát ra. Thực chất phim mà Tử Sâm bật cho Bội Mễ là phim đen, anh đã tiếp xúc với thể loại này tử đầu năm cấp 3. Vậy là quá muộn rồi đấy, và chắc chắn một điều, Bội Mễ chưa từng nghe, biết hay xem thể loại này. Tử Sâm đang dần dần nhuộm đen lý trí và tâm hồn của cô.

Em như tờ giấy trắng tinh

Anh đùa nghịch đem nhuộm lấy cả mảng

Mơ màng em dễ nhuốm màu

Thấm trọn mực Tàu, lạc chốn phong lưu

Chong chóng quay vì có gió

Trên chiếc giường đó, ta quện vào nhau

Lấy tay lau mồ hôi chảy

Em lại run rẩy, tờ giấy đen ngòm

Bộ phim chiếu đến cảnh nóng, ánh mắt Bội Mễ như khám phá ra mọi điều gì đó. Tiếng thở gấp, rêи ɾỉ của nữ diễn viên; những cú thúc của nhân vật nam...Tất cả đập vào ánh măt của cô, đồng tử mở to ra, kí©h thí©ɧ não bộ tiếp nhận '' văn hóa đen''. Tử Sâm vẫn bình thường, anh ngẩng đầu ngắm lấy biểu cảm khuôn mặt của Bội Mễ. Ngón tay lả lướt qua thớ da của cô, bên dưới chân kẹp vào giữa hai đùi non, cạ cạ vào tư mật của Bội Mễ một chút. Anh cười mỉm, cảnh này mới cấp độ một, quan hệ một cách bình thường, Bội Mễ đã nhớp nháp đây rồi, đũng quần ẩm ướt, qua đầu gối đã cảm nhận được.

Phim sang phân đoạn khác, Bội Mễ như thoát ra khỏi mê hoặc, mắt đảo một lượt, khuôn mặt như trấn tĩnh lại, nó đang đỏ bừng lên. Tiếp đến Tử Sâm với lấy điều khiển, bật qua đoạn phim khác, có vẻ ''nặng đô'' hơn bộ trước. Cái thứ '' văn hóa đen'' như một loại ma túy, khi đã biết đến sẽ hay xem, dễ nghiện, nhất là với những người ngây ngô, chưa trải thú tính như Bội Mễ...

Cảnh quan hệ của hai nhân vật thật kì lạ, họ có những tư thế, cách biểu cảm, và hơi thở gấp gáp, vang vô cùng. Đến lúc này như tiếp nhận '' văn hóa đen'' quá đủ, Bội Mễ hơi cựa mình khó chịu, mồ hôi cô rịn ra một chút nhưng ánh mắt như không rời được khỏi màn hình ti vi. Tử Sâm đưa tay xuống, mát xa nhẹ bầu ngực tròn, bóp nắn lấy núm hồng. Bội Mễ vừa xem bằng mắt, vừa trải nghiệm cơ thể nên xuất hiện một chút ham muốn, khuôn mặt cô ửng hồng, phần mông chổng nhẹ ra sau, cảm nhận được cậu bé của Tử Sâm cũng đang trướng to, tỏa ra hơi ấm. Tử Sâm lân la vạch dây áo của cô xuống, lộ ra bên bầu ngực trắng nõn, anh đặt miếng mình xuống, ngậm trọn, tiếng mυ"ŧ mát tùn tụt, tùn tụt kí©h thí©ɧ thính giác. Duy là ánh mắt Bội Mễ mê hoặc dán chặt vào màn hình ti vi, vẫn tiếp tục tiếp nhận lấy thứ '' văn hóa đen'' ấy. Anh quay ra ngồi chồm lên, đặt Bội Mễ nằm ngửa, hai chân dang sang hai bên quặp vào hông anh, cả cơ thể cô hoàn toàn bỏ mặc cho anh, đầu vẫn nghiêng để xem tiếp bộ phim đó. Thật hư...Ẩn sau cô gái ngây thơ, chưa trải, nếu biết cách tiếp cận và chạm đến nơi đen tối nhất, ai biết được lại thú vị như này?

Tử Sâm đưa tay xuống, ấn vào hạt lựu sau lớp quần, ngay lập tức người cô liền nảy lên, hơi thở gấp, hai bầu ngực phập phồng mạnh. Anh quay ra tắt tivi, khung cảnh tối om. Bội Mễ hớ mắt, kéo mình lại thực tại, cô cảm nhận được tư mật ướt nhẹp, hai núʍ ѵú hồng hào kia mong muốn được cắn nhẹ làm sao...Tử Sâm cúi xuống tai cô, trầm đặc nói:

- Hóa ra...Em hư như này sao?

Bội Mễ xấu hổ, tại sao cơ thể và lý trí lại bị chi phối hoàn toàn như vậy. Hai tay ôm chặt cổ anh, thỏ thẻ vào tai Tử Sâm:

- Thực...không phải mà...

Anh nhếch môi cười, bông đùa:

- Vậy sao?

Nói rồi anh bế cô lên, hai tay đỡ lấy hai mông, để chân cô quặp vào eo, vừa tiến vào phòng ngủ, vừa nói:

- Để tôi xem...miệng em có thật thà so với cơ thể em không nhé...Mễ Mễ

Anh nhẹ nhàng đặt cơ thể Bội Mễ xuống giường, cởi bỏ chiếc áo ba lỗ, quần đùi và đưa bao lên miệng, xé Rẹt một tiếng nghe thật sắc. Đè lên cơ thể Bội Mễ, tay lạnh anh lả lướt cởi bỏ bộ đồ satin ra, chạm vào da cô như luồng điện kí©h thí©ɧ, khiến cô cứ giật giật nhẹ

Còn chiếc qυầи ɭóŧ trắng, nó đã chuyển sang màu đυ.c vì dịch thấm chảy. Vì màu trắng còn là dịch thấm nhiều nên lớp lông tơ mỏng kia thoắt ẩn thoát hiện một màu đen. Anh đưa ngón tay mình lại, ấn mạnh vào hạt lựu rồi bóp hai vách thịt, dịch thấm cả ra tay. Bội Mễ bên trên rướn cao cổ, hai môi cắn chặt, hai tay cấu xé ga giường. Tử Sâm xoa xoa hạt lựu, ấn lên ấn xuống rồi thi thoảng bóp lấy hạt e ấp này, sâu bên trong điểm G như muốn gào thét. Bên môi cười lên thỏa mãn, cự vật đã trướng lên tham muốn nhưng thực muốn xem hết vẻ hư hỏng của cô ra sao, đành nén du͙© vọиɠ. Tử Sâm cúi xuống hôn lên môi cô, tách hàm răng đang cắn chặt hai môi mọng kia ra, lưỡi càn quét, mυ"ŧ trọn dịch bọt. Một tay đưa xuống ngực, kéo căng núm hồng lên, bóp chặt núm nhỏ bằng lực ngón tay như ép núm phải chảy ra sữa vậy. Bên dưới tay vạch qυầи ɭóŧ ra, một ngón tay thô anh đưa vào. Ngón tay thô ráp, chà xát vách xịt bên trong thêm ngứa ngáy. Bội Mễ vòng hai tay ôm cổ anh, cố níu dài nụ hôn này thêm một lúc. Tiếng tợp tợp nhớp nháp của hai cửa miệng vang lên trong không gian tĩnh lặng. Một ngón tay Tử Sâm đưa thêm vào, bỗng hai môi đang dây dưa bị cô cắn liền buông ra, miệng nỉ non:

- Ư...to..quá...ư...

Tử Sâm vẫn tiếp tục hai ngón tay, ra vào trơn tru và dồn dập do có dịch trơn ma sát ngón tay ẩn vào. Bội Mễ lơ mơ nhìn anh, tư mật co rút kịch liệt, tuy rất ham muốn nhưng nước chảy nhiều, ngứa ngáy trên mu càng khiến cô khó chịu, mở miệng van cầu:

- Ah..ơm..đừng dùng tay...mà..nga

Tử Sâm cũng nén cười lại, cố vặn vẹo thêm:

- Bé cưng muốn gì nào?

Bội Mễ dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ:

- Nga..cái...cái đó...nga

Tử Sâm nhíu mày, giọng trầm đặc hỏi lại:

- Là gì nào?

Bội Mễ thực không biết gọi tên sao cho mỹ miều, không phàm tục nhất. Cô quay mặt đi làm lơ, chấp nhận thỏa mãn ham muốn bằng ngón tay của Tử Sâm. Anh cũng không chịu nổi, đành giải phóng cự long, đưa ngón tay lên mυ"ŧ mát sạch. Rồi cầm hai chân cô dơ cao vắt lên vai, ngón tay chữ V tách vách thịt nộn ra, thúc sâu vào trong. Cả hai như giải phóng ham muốn của nhau hoàn toàn, đồng loạt hét lên sung sướиɠ. Sau đó ra vào tóc độ, Tử Sâm dạy dỗ cô:

- Lần sau muốn...em gọi nó...là bảo bối...Nghe chưa?

Bội Mễ bên dưới bị thúc sâu, cả người đưa đẩy lên, lý trí bị lấp đầy, ngô nghê trả lời:

- Ư..Ư...bảo bối..nga

Anh vui sướиɠ, gia tăng tốc độ, gằn giọng:

- Đúng rồi...Bảo bối của Mễ Mễ...

P/s: Viết H hại não quá các ace bạn mình ạ🤦‍♀️