Chương 47: Dừng lại

Lâm Đình thấy dáng vẻ này của Hạnh Nhi thì hiểu rõ, lúc này cô ta đang đắm chìm trong cảm giác sung sướиɠ chưa bao giờ có này.

Lúc trước, Lâm Đình biết Hạnh Nhi từng có đối tượng, còn tưởng rằng cô ta đã sớm lăn giường với đàn ông.

Nhưng từ biểu hiện hôm nay của cô ta, cộng thêm Lâm Đình quan sát bên ngoài cơ thể lộ ra, hiển nhiên, Hạnh Nhi giống với Thiệu Ny, đều là miền đất hoang không người khai phá.

Hiện tại, vùng đất hoang chưa từng được khai khẩn này nhất thời được tẩm bổ, còn là cảm nhận trước đó chưa từng có, sao cô ta có thể nhịn xuống được.

Ban đầu, Hạnh Nhi vẫn luôn cắn chặt môi, cố hết sức khống chế bản thân không tiếp tục phát ra âm thanh mắc cỡ như vậy.

Nhưng đây là thứ cô ta có thể khống chế sao?

Cuối cùng, cô ta dứt khoát trực tiếp lấy ra quần áo. đắp trên người, nhét vào trong miệng cắn.

Lâm Đình thấy thế, trong lòng càng thêm dâng trào.

Nếu không phải đã đồng ý với Hạnh Nhi sẽ làm hoàn toàn dựa theo trình tự chữa bệnh của Lữ Mai Phương.

Tất nhiên đã không chịu được!

Lúc trước, quần áo được Hạnh Nhi đắp một cách cực kỳ bí ẩn trên người, giờ đã rơi hết sang một bên trong lúc cô ta không tự chủ mà vặn vẹo.

Hiện tại, Hạnh Nhi chẳng khác gì một bàn tiệc sơn hào hải vị, không ngừng tản ra mùi thơm, mà Lâm Đình nhìn bàn sơn hào hải vị trước mắt lại không thể lập tức. động đũa.

Lâm Đình chắc chắn, chờ anh tiếp tục thi triển thủ đoạn tiếp theo, Hạnh Nhi nhất định sẽ không nhẫn nhịn nổi.

Nghĩ tới đây, động tác trên tay Lâm Đình mau hơn vài phần.

"Dừng... Dừng lại", Hạnh Nhi muốn khống chế giọng nói của mình, nhưng lúc cô ta nói chuyện lại không tự giác thêm vài tiếng thở dốc.

Âm thanh này nghe vào trong tai lại càng kí©h thí©ɧ Lâm Đình.

"Vừa rồi cô đã nói phải trải nghiệm toàn bộ một lần tôi chữa bệnh như thế nào, giờ mới được một nửa, tôi cũng không thể dừng tay, nếu không xem như nuốt lời", Lâm Đình mở miệng nói, động tác trên tay không giảm nửa phần.

Dù lúc này Hạnh Nhi đã hoàn toàn không khống chế được mà uốn éo cơ thể, nhưng sức lực của cô ta nào có thể sánh được với Lâm Đình?

Chủ yếu do hôm nay là lần đầu tiên Hạnh Nhi nếm thử loại cảm giác này, thật ra trong nội tâm cô ta hoàn toàn không muốn để Lâm Đình ngừng, nhưng dáng vẻ xấu hổ hiện tại lại khiến trong lòng cô ta hơi hơi phản kháng.

Có điều, cảm xúc xoắn xuýt và giãy giụa này của Hạnh Nhi không kiên trì được bao lâu, rất nhanh, Hạnh Nhi lần nữa đắm chìm trong sự kí©h thí©ɧ điên cuồng.

Lúc này, cuối cùng Hạnh Nhi nhẫn nhịn không nổi, bàn tay nhỏ của cô ta bắt đầu lần mò trên người Lâm Đình.

Không bao lâu sau, Hạnh Nhi cũng tìm được đồ vật cô ta muốn nhất hiện tại.

Khóe miệng Lâm Đình nở nụ cười, dưới bàn tay nhỏ linh hoạt của Hạnh Nhi, quần của anh nhanh chóng bị cởi ra.

Hai tay Lâm Đình không ngừng, dường như tất cả đều do Hạnh Nhi chủ đạo.

Mặc dù cô ta chưa từng làm qua loại chuyện này, nhưng đều là người trưởng thành, chưa ăn thịt heo thì cũng từng thấy qua heo chạy!

Rất nhanh, Hạnh Nhi đã bày xong tư thế chờ đợi nghênh đón Lâm Đình.

Lâm Đình từng có trải qua với Thiệu Ny lúc trước, tự nhiên cũng biết muốn cho loại con gái không hề có kinh nghiệm như Hạnh Nhi để lại kỷ niệm tốt đẹp nhất, chỉ cần lần này làm cô ta vui vẻ, nhớ mãi không quên, sau này những lần nửa đêm canh ba Hạnh Nhi chui vào. trong ổ của mình sẽ còn ít sao?

Nghĩ tới đây, Lâm Đình đè nén xúc động lên ngựa, vẫn tiếp tục động tác của mình.