Chương 34

Leo được một đoạn, Ngân Lang nhớ ra điều gì, nhắc nhở: "Chiếc thang dài này kéo dài lêи đỉиɦ tháp, nó được tạo thành từ nhiều đoạn thang độc lập. Khi cậu leo lên đoạn tiếp theo, nhớ lắc nó trước để xem nó có ổn định không chứ đừng vội chuyển trọng tâm lên trên."

Tống Trần Lý ở trên đáp lại một tiếng, trông như đã hiểu.

Ngân Lang ngẩng đầu nhìn động tác không thành thạo của cậu ta, vẫn cảm thấy không yên tâm cho lắm. Nhưng khi leo đến điểm giao nhau giữa hai thang Tống Trần Lý thực sự làm như những gì anh ta nói, lắc thử thang trên để xác nhận xem có ổn định không, bấy giờ Ngân Lang mới yên tâm.

"Cũng đúng, leo thang thì có thể xảy ra chuyện gì." Ngân Lang tự an ủi, "Nơi có Tống Trần Lý tồn tại thì không thể phán đoán theo lẽ thường. Bình thường, bây giờ chúng ta đã bị quái vật tấn công rồi. Nếu thang và quái vật cùng gặp vấn đề nâng khó khăn lên gấp đôi thì chắc chắn đây là một bẫy chết người - có lẽ bẫy ở đây là thang vẫn bình thường, chỉ có quái vật tấn công, và Tống Trần Lý vô hình đã ngăn chặn quái vật, nên bây giờ mới yên tĩnh như vậy."

Nghĩ vậy, Ngân Lang cuối cùng cũng tạm dẹp bỏ được sự bất an trong lòng.

Nhưng thực tế chứng minh, đôi khi con người phải tin vào trực giác.

Gần đến cửa sổ giữa tòa tháp, Ngân Lang nghe thấy trên đầu có tiếng răng rắc, âm thanh kim loại kẽo kẹt không mấy dễ chịu.

"......?"

Trong lòng anh ta bùng lên cảm giác không lành, vội ngẩng đầu lên, thấy một đám bụi tường và rêu xanh rơi lả tả xuống.

"Cái gì vậy?!" Ngân Lang giơ tay lên che mắt, chịu đựng những thứ linh tinh đó rơi xuống. Khi ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy Tống Trần Lý vừa leo lên điểm nối giữa hai đoạn thang.

Người này vẫn nghe lời như mấy lần trước, đưa tay nắm lấy dây thang bên trên lắc để thử độ chắc chắn... rồi đoạn thang nặng hàng trăm kg theo động tác của cậu ta, răng rắc rời ra từ chỗ gắn vào tường, chuẩn bị hoàn toàn tách khỏi tường.

Tống Trần Lý ngơ ngác, trông như đang sốc trước công trình tồi tệ này: "Sao lại không chắc chắn thế này."

Trong khoảnh khắc cậu ngơ ngác, đoạn thang rời hoàn toàn khỏi tường. Khối thép nặng rơi xuống nửa mét, đập mạnh vào đoạn thang họ đang leo, rồi bật lên, lộn vài vòng rồi rơi xuống.

May mắn thay, đoạn thang rơi không đập trúng hai người đang leo.

Không may là, tay Tống Trần Lý bám vào thang suýt nữa bị chấn động vừa rồi làm tê liệt. Và cậu nhanh chóng phát hiện, đoạn thang cậu đang bám cũng bắt đầu lung lay sắp rơi xuống như đoạn trước, từ độ cao vài chục mét rơi xuống rồi va đập thành một đống sắt vụn.

Tống Trần Lý: "......Ai xây cái tòa tháp này? Tôi muốn gặp quản gia để khiếu nại."

Mặc kệ lúc này trong đầu có suy nghĩ cái gì thì phó bản đầy ác ý này cũng sẽ không bao giờ cho bất kỳ ai cơ hội để thở. Cuối cùng, đoạn thang họ đang đứng cũng không thể chịu được sức nặng và rơi xuống.

Nhưng những người treo trên thang không cùng rơi theo.

—Ngân Lang quả nhiên là người đã sống sót qua vô số phó bản và sắp tích lũy được số điểm khổng lồ. Trong chớp mắt, anh rút ra cái cuốc leo núi treo ở eo, dùng sức cắm nó vào khe đá bên cạnh, rồi di chuyển ngang từ thang sang bên cạnh giữ mình vững vàng trên tường.

Đúng lúc này, thang sắt rơi xuống. Ngân Lang nhìn chằm chằm vào Tống Trần Lý đang treo trên thang. Khi người này và thang cùng rơi ngang qua anh, anh thò tay nắm lấy cổ áo Tống Trần Lý, kéo cậu ta từ thang xuống giữ chặt trong tay.