Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cửu Thúc Vạn Phúc

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tại địa sảnh, nha hoàn cúi đầu dâng trà, Khánh Phúc quận chúa trầm mặt, nhẫn nại rất lâu, nói: "Tiết phu nhân, việc kết hôn không phải là việc nhỏ, ngài đã nghĩ kỹ chưa?"

Hoắc Tiết Thị cười, nói: "ta tất nhiên tới cửa tới gặp quận chúa, cũng sẽ không làm chuyện không suy nghĩ. Đại cô nương đúng là một người tốt, được quận chúa cùng Hầu phu nhân nuôi dạy, ta nhìn cũng vui vẻ, nhưng việc kết thân này, rốt cuộc cần sự tự nguyện của hai người. Loại chuyện này, thực sự không thể miễn cưỡng."

Khánh Phúc quận chúa nghe xong trong lòng tức giận, ngươi tình ta nguyện? Nàng phi, khi bọn họ Nghi Xuân Hầu Phủ trông ngóng gả cho Hoắc Trường Uyên sao?

Khánh Phúc quận chúa ở trong lòng mắng, nàng tức giận cũng không phải bởi vì nữ nhi trên danh nghĩa bị từ hôn, mà là bởi vì, Trình Du Cẩn lúc trước đính hôn làm ầm ĩ lớn như vậy, bây giờ từ hôn, chẳng phải là để cho nàng mất mặt hay sao?

Khánh Phúc quận chúa tức thì tức, thế nhưng là không thể không nói, Hoắc Trường Uyên đúng là một tế hiếm có.Trong kinh thành,những thiếu gia khác trong phủ quý tộc bằng tuổi Hoắc Trường Uyên, vừa mới rời khỏi nội viện, chờ bậc cha chú quan hệ cho bọn họ một chức quan. Không giống như Hoắc Trường Uyên vừa lập công lại vừa phong Hầu, thật sự l

'

Phụ thân Hoắc Trường Uyên, lão Tĩnh Dũng Hầu tử vong vào năm Kiến Vũ thứ 9, khi đó Hoắc gia vướng vào một số rắc rối, người bên dưới suy đoán ý đồ của Dương Thủ Phủ, từ chối để Hoắc Trường Viễn kế thừa tước vị. Đoạn thời gian kia Tĩnh Dũng Hầu Phủ chính là một cái xác rỗng, chỉ có lệnh bài Hầu phủ lại không có gia chủ, người người đều có thể giẫm một cước.

Hoắc Tiết Thị tuổi còn trẻ lại phải thủ tiết, còn bị người khi dễ như vậy, nàng cắn răng không chịu cúi đầu, quả thực đem nhi tử bảy tuổi nuôi lớn. Cũng may Hoắc Trường Uyên cũng không chịu thua kém, vào năm tròn mười sáu tuổi, Tông Nhân phủ vẫn không có bất luận cái gì đem tước vị còn cho Hoắc gia ý tứ, Hoắc Trường Uyên biết hắn chỉ có thể dựa vào chính mình, thế là không để ý sự ngăn cản củaHoắc Tiết Thị, mười bảy tuổi lên chiến trường.

Chuyện xảy ra cùng năm đó, vụ án tồn đọng nhiều năm của Tiết gia được minh oan, Hoắc gia ngửi thấy mùi, thăm dò đệ đơn lên cung xin ấn phong, tuy rằng không có tin tức gì, nhưng thư không được trả lại, Hoắc Tiết thị rất vui mừng, biết tin con trai mình lập công, có lẽ đã có manh mối nào đó.

Bản thân Hoắc Trường Nguyên cũng là một kẻ tàn nhẫn, vào năm thứ hai tòng quân, lần đầu tiên ra chiến trường, chính thức để vào mắt, sau đó liên tiếp thắng nhiều trận, hoàng đế nghe tin thì vui mừng khôn xiết. Hoàng đế thấy Hoắc Trường Nguyên còn trẻ, tò mò hỏi tại sao lại muốn nhập ngũ, Hoắc Trường Nguyên kể cho hắn nghe về người mẹ góa phụ của mình ở nhà, hoàng đế không biết thế nào, hắn nghe xong im lặng hồi lâu, cuối cùng thở dài: "Tội nghiệp cha mẹ trên đời, hoàng tử của ta cũng vậy, hắn đã mất tích mười hai năm, nếu còn sống thì chắc cũng gần cùng tuổi với ngươi."

Hoàng đế hỏi tuổi của Hoắc Trường Uyên, càng thêm bi thương: "Hắn mới mười tám tuổi, còn kém ngươi một tuổi. Ngươi có mẫu thân bảo vệ, cho dù hắn như thế này, một mình lưu lạc ở ngoài, không biết sẽ phải chịu đựng bao nhiêu cực khổ".

Hoàng đế nói xong nghẹn ngào không thể nói nên lời,nên sớm rời chỗ. Sau khi Hoàng đếđi, đại điện tĩnh lặng phải tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, cuối cùng là Dương Thủ Phụ nâng chén, mọi người mới thuận thế đem bầu không khí lại nâng lên.

Chuyện nội cung không ai dám xen vào, bất quá,sau khi hoàng đế hỏi xong câu kia, ngày thứ hai thì có quan viên của Lễ Bộ tới hỏi thăm Hoắc Trường Uyên tại sao còn không nhận tước vị. Phía trên chỉ cần tùy tiện hỏi một câu,thái độ người phía dưới liền thay đổi hoàn toàn. Rất nhanh, Bộ Lễ cùng Tông Nhân phủ đã nói đây là thất trách, vào tháng mười liền cho Hoắc Trường Uyên đưa tới sắt khoán đan thư.

Mười tám tuổi nhận hầu, dựa vào chính mình nhận được sự công nhận của thánh thượng, trong quân đội cũng lập được chiến công hiển hách, Hoắc Trường Uyên trong kinh thành liền nổi tiếng, Tĩnh Dũng Hầu Phủ cũng trở thành một nhân vật mới nổi nóng bỏng ở Kinh thành.

Khánh Phúc quận chúa chính là lại bất công, bây giờ suy nghĩ một chút nhóm chất nhi nhà mẹ, suy nghĩ lại một chút nhà mình,nhóm con cháu nhà cô nãi nãi, vẫn phải là thừa nhận người với người không giống nhau, Hoắc Trường Uyên thật là không chịu thua kém. Hoắc Tiết Thị nuôi một nhi tử tốt, khó trách dám khoa trương như vậy.

Cho nên Hoắc Tiết Thị tới từ hôn thật sự không có chút nào không đúng, đang yên đang lành hối hôn chính xác đối với danh tiếng Tĩnh Dũng Hầu Phủ có trở ngại, nhưng mà ai bảo bản thân Hoắc Trường Uyên đặt ở bên trong nơi này đâu. Không có Trình Du Cẩn, còn có các phủ khác và các tiểu thư tranh giành nhau

Việc hôn sự này giữa Trình Du Cẩn và Hoắc Trường Uyên, từ vừa mới bắt đầu chính là Trình gia chiếm tiện nghi. Khánh Phúc quận chúa cảm thấy khó giải quyết, muốn nói từ hôn, nhà bọn hắn nhất định là không muốn. Nhưng mà Hoắc Tiết Thị đều tự thân đến, nghe nói Hoắc Trường Uyên đều tới, nếu như bọn hắn chết sống không thả, cũng không tránh khỏi quá mất mặt. Khánh Phúc quận chúa trong lúc nhất thời không biết làm như thế nào, trong nội tâm nàng âm thầm oán trách, đã sớm phái nha hoàn đi mật báo cho Trình lão phu nhân, làm sao còn chưa tới?

Khánh Phúc quận chúa ý nghĩ vừa ra, bên ngoài truyền đến thanh âm cốc cốc cốc. Khánh Phúc quận chúa nhẹ nhàng thở ra, đứng lên nói: "mẫu thân tới."

Trình lão phu nhân bước vào được mọi người vây quanh đi tới, bà mặc lấy màu nâu dệt kim so giáp, bên trong khoác màu đậm áo ngắn, cổ áo xuyết lấy tinh tế lông tơ. Hoắc Tiết Thị thấy Trình lão phu nhân cũng tới, không thể làm gì khác hơn là đứng lên, cười nói: "Lão thái thái."

Hoắc Tiết Thị mặc dù đứng lên, nhưng mà cũng không mấy cung kính, con của nàng là Hầu gia, bà hiện tại là lão phu nhân, bàn về tư lịch so Trình lão thái thái Nghi Xuân Hầu phu nhân còn lớn hơn. Bất quá Trình lão phu nhân lớn tuổi, Hoắc Tiết Thị cho Trình gia một mặt mũi thôi.

Trình lão phu nhân chú ý tới biến hóa của Hoắc Tiết Thị, trong lòng chùng xuống. Lúc Trình Du Cẩn và Hoắc Trường Uyên kết thân, Hoắc Tiết Thị cùng Khánh Phúc quận chúa là đồng thế hệ, gặp Trình lão phu nhân phải hành lễ, nhưng là bây giờ, Hoắc Tiết Thị chỉ là gật đầu, cũng không có lấy thân phận vãn bối, xem ra việc hôn sự của đại tỷ nhi và Hoắc Trường Uyên, thật sự không được.

Trình lão phu nhân đến gần, bọn nha hoàn liền vội vàng tiến lên thay đồ uống trà mới, trải tinh gấm mới.Trình lão phu nhân chống gậy, từ nha hoàn đỡ, chậm rãi ngồi ở trên ghế bành.

Hoắc Tiết Thị nhìn xem một màn này, trong lòng có chút khinh bỉ. Nhị tiểu thư nhà bọn hắn làm ra loại chuyện không biết liêm sỉ, đại tiểu thư gặp lợi liền chiếm công lao em gái, so với những tiểu thư ngoài kia thật không có thể diện, Trình lão phu nhân lấy đâu ra tự tin, ở trước mặt nàng bày uy phong?

Bất quá, bọn họ đều là quý tộc nữquyến, bình thường chú ý tới chính là mặt mũi, Hoắc Tiết Thị cũng không có lộ ra khinh thường mà chỉ cười đối với Trình phu nhân nói: "Lâu rồi không gặp, lão phu nhân thế nào? dạo này sức khỏe của thái thái thế nào?"

Bà Trình vẻ mặt bình tĩnh nói: "tạ Hoắc lão phu nhân quan tâm, lão thân cơ thể coi như vẫn khỏe mạnh."(GG Dịch)

"Gần đây thời tiết lạnh khô, lão phu nhân cẩn thận nổi giận."

"Tạ phu nhân nhắc nhở." Trình lão phu nhân cười đáp ứng,đột nhiên đổi chủ đề nói, "lão thân năm gần đây càng ngày càng hồ đồ, ngày thường may mắn mà có mấy tôn nữ hiếu thuận, trong đó đặc biệt đại tiểu thư. Không phải lão thân khoe khoang, đại tiểu thư là lão thân nhìn tận mắt lớn lên, ngày bình thường quy củ, nữ công, không phải dạng kém, trong số những phu nhân đến thăm, ai thấy đại tôn nữ lão thân không phải miệng đầy tán dương? từ nhỏ lão thân thương nàng nhất, những năm gần đây cơ thể càng ngày càng không tốt, chỉ mong đợi nhìn nàng quyết định chung thân, giải quyết xong tâm nguyện cả đời."

Hoắc Tiết Thị nở nụ cười nhạt, nói: "lão thái thái, đại tiểu thư đúng là một người tốt, sau khi ta thủ tiết rất ít đi lại, nhưng là từng nghe nói thanh danh tốt đẹp của đại tiểu thư. Chỉ là, chuyện nhân duyên nhi nữ, thực sự phải hợp ý. Uyên nhi không muốn, cái này...... Ta đây thật sự cũng không có biện pháp."

Trình lão phu nhân sắc mặt không thay đổi, nói: "hợp ý, cái gì gọi là hợp ý?Cuộc sống không phải cưỡi ngựa xem hoa, nhân duyên là kết hôn là chuyện của hai người bọn họ,quan trọng là môn đăng hộ đối, sao có thể tùy theo có thích hay không làm quyết định? Người trẻ tuổi tính tình nóng nảy, lúc nào cũng suy nghĩ tình ái, đây là cưới vợ, không phải nạp thϊếp. Hoắc Hầu gia hôm nay cũng tới, lão thân tự mình nói với hắn nói."

Trình lão phu nhân quản lý gia nghiệp nhiều năm như vậy, dạy dỗ con dâu không phải đùa giỡn, trầm xuống phía dưới khuôn mặt người tới quỷ câu diệt. Hoắc Tiết Thị cũng bị khí thế của Trình lão phu nhân ngăn chặn, chỉ có thể mặt không biểu tình nói: "đi mời đại gia tới."

Hoắc Trường Uyên hôm nay cũng có mặt tại Nghi Xuân Hầu Phủ, hôm qua hắn biết được sự thật vừa sợ hãi vừa ngạc nhiên, cả đêm không ngủ, sau khi trời sáng, Hoắc Trường Uyên quyết định tới Nghi Xuân Hầu Phủ từ hôn, cưới người đã cứu mình.

Hoắc Trường Uyên thức dậy liền đi tìm Hoắc Tiết Thị nói chuyện này, Hoắc Tiết Thị mặc dù cảm thấy lật lọng không tốt, thế nhưng nhi tử muốn từ hôn. Hoắc Tiết Thị không nói hai lời, thay quần áo khác liền cùng nhi tử cùng tới Nghi Xuân Hầu Phủ.

Hoắc Tiết Thị tiến nhị môn gặp đương gia thái thái, Hoắc Trường Uyên bên ngoài viện trực tiếp đi tìm nhạc phụ cũ,thế tử Nghi Xuân Hầu Trình Đại gia.

Sáng sớm, Trình gia đại gia Trình Nguyên Hiền mới từ trong phòng thϊếp đi ra, thần chí còn không có từ ôn nhu hương bên trong đi ra, liền thấy mình sắp là con rể tới cửa đến tìm, còn nói muốn từ hôn. Trình Nguyên Hiền vừa kinh ngạc tức giận, có thể tưởng tượng được.

Khi Hoắc Trường Uyên và Trình Nguyên Hiền tiến vào, sắc mặt đều không tốt.

Trưởng bối hai bên đều ở đây, không có gì phải tránh né, Hoắc Trường Uyên và Trình Nguyên hiền liền trực tiếp tiến vào phòng trong, cùng nữ quyến ngồi vào một chỗ. Sua khi mấy người đứng lên một lần nữa đổi chỗ ngồi, Trình lão phu nhân nhìn Hoắc Trường Uyên, nặng nề hỏi: "Hoắc Hầu gia, luận phẩm cấp ngươi mặc dù cùng ta cùng cấp, nhưng ta dù sao so ngươi lớn tuổi hơn rất nhiều. Lão thân tạm thời lấy một trưởng bối thân phận hỏi ngươi mấy câu được không?"

Hoắc Trường Uyên chắp tay nói: "Hầu phu nhân thỉnh."

Trình lão phu nhân nhìn thấy Hoắc Trường Uyên không kiêu ngạo không khiêm tốn,thái độ có chừng mực, thầm nghĩ đáng tiếc. Nàng là thật sự xem trọng người này, có thể thấy trước tiền đồ vô lượng, không thể dùng nhân duyên đem hắn trói chặt, thực sự đáng tiếc.

Trình lão phu nhân hỏi: "ngươi quả thực muốn cùng đại tỷ nhi từ hôn?"

Hoắc Trường Uyên dừng một chút, âm thanh kiên định: "vâng"

Hắn thái độ kiên quyết, đến mức Trình Nguyên Hiền nghe xong liền tức giận. Trình lão phu nhân dùng ánh mắt đem Trình Nguyên Hiền ngăn chặn, hỏi: "vì cái gì?"
« Chương TrướcChương Tiếp »