Chương 4: Vì em nguyện đi thẩm mỹ

Phó Lang hiện đang rất bức bối trong người, hắn ép Thời Vũ vào tường, dùng tay chống ở trên tường ép hỏi: “Không thích, nếu nói vậy thì tại sao em lại bỏ đi cái thời gian thanh xuân cấp 3 đó rồi lại đi học tập ngày đêm để nhảy liền 2 cấp? Tại sao lại chọn ban khoa học tự nhiên trong khi em thích học ban khoa học xã hội? Như vậy gọi là không thích?”

“Anh nói anh muốn cùng em học ban KHXH thì em lại tìm mọi cách cản trở, cứ lải nhãi nói như thế là không có tương lai, rồi còn cằn nhằn cày mấy tập đề lý. Bà ngoại khuyên em chuyển sang KHXH nhưng em lại không muốn chuyển, như vậy còn không phải sao?

“Có người muốn xin phương thức liên lạc em đều không hứng thú, rồi cho tới lên đại học em lại muốn phô diễn cho các bạn học thấy rằng anh rất là nuông chiều em, như vậy gọi là không thích?”

“Lúc chúng ta ở cùng nhau, em hay nói vài câu trêu đùa anh, trừ cái giữa hai chân em không cho anh xem thì trên người em có chỗ nào là anh chưa xem qua? Hai ta đều như thế còn có thể làm anh em tốt, làm bạn thôi sao?

Phó Lang liên tục đặt các câu hỏi, làm cho cảm xúc có chút dịu đi một phần. Lại hồi tưởng lại quá trình hai người ở chung với nhau từ đó đến giờ, Phó Lang có thể khẳng định rằng Thời Vũ nhất định thích mình. Hắn chỉ chậc thở dài, ôn thu nói:” Thời Vũ, em thích anh, anh có thể thấy em thật sự có tình chiếm hữu, cầu dục đối với anh, chỉ là em không muốn thừa nhận mà thôi.”

“Anh biết em thích sạch sẽ, hay em chê anh xấu bẩn phải không? Được thôi anh sẽ đi thẩm mỹ chăm sóc dưỡng thân trở nên đẹp hơn sạch hơn rồi chúng ta đều có thể cùng nhau tiếp xúc thân mật hơn, anh chờ được mà, anh có thể làm bất cứ thứ gì để thay đổi” Phó Lang so Thời Vũ cao một cái đầu, hắn càng nói, đầu càng đi hạ thấp, khí phả ra chạm vào da mặt Thời Vũ, ái muội cực kỳ, làm Thời Vũ cực kỳ không quen.

“Em không có như vậy, lời nói của em chỉ là nói giỡn mà thôi, là chính anh suy nghĩ nhiều.” Thời Vũ dùng sức đem Phó Lang đẩy ra, nhìn Phó Lang liếc mắt một cái liền không dám lại nhìn, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Phó Lang trên mặt xuất hiện biểu tình âm trầm như thế.

“Phó Lang, thực xin lỗi, chúng ta vẫn tốt hơn vẫn là anh em chí cốt đi” Thời Vũ thấp giọng nói.

Trầm mặc hai giây, Phó Lang lạnh lùng nói: “Không, tuyệt giao và yêu đương, em phải chọn một cái”

Phó Lang gắt gao nhìn chằm chằm mặt Thời Vũ, sợ sẽ xót mất biểu cảm gì đó của cậu, thấy Thời Vũ sắc mặt vừa động, Phó Lang lập tức bổ sung: “Không có cái lựa chọn thứ ba, tuyệt giao và yêu đương, chỉ một cái.”

Thời Vũ thất vọng cúi đầu, cậu nhìn tứ phía, tầm nhìn đều bị Phó Lang ngăn chặn, vừa nhấc đầu lên là có thể nhìn ra Phó Lang đang quạo thực sự, Thời Vũ thực sự sợ hãi, hắn cầu xin nói: “Phó Lang, anh không cần phải ép em, em chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nếu như được anh cho em trở về suy nghĩ một chút, rồi sẽ cho anh một đáp án.”

“Vũ vũ, đừng cùng anh chơi trò giả ngơ nữa, em từ nhỏ đến lớn chuyện xấu gì cũng đều đã cùng anh làm hết thảy, anh chính là người hiểu em nhất.” Phó Lang vô tình đánh vỡ tâm tư phòng ngự của Thời Vũ.

“Em thật sự chưa từng nghĩ tới, anh đột nhiên hỏi như vậy......” Thời Vũ thấy Phó Lang không hề dao động, nghẹn nghẹn miệng, nhỏ giọng hỏi: “Nếu em lựa chọn tuyệt giao, anh thật sự sẽ cùng em tuyệt giao sao?”

“...... Sẽ không.” Ánh mắt Thời Vũ sáng lên, ngay sau đó Phó Lang lại bổ sung nói: “Nhưng nếu em không cho anh câu trả lời thỏa đáng, thì hậu quả khó lường đấy.” Nhớ tới bộ dáng Phó Lang đã từng đánh nhau, Thời Vũ run lên một chút, lại do dự.

Phó Lang trầm thấp tiếng nói lời dụ hoặc Thời Vũ: “Em lựa chọn cùng anh yêu đương, anh sẽ không ép em ngay lập tức phải làm cái gì, anh có thể chờ mà, anh có thể theo đuổi em mà, cho đến lúc em vừa lòng mới thôi nha, Vũ Vũ, đáp ứng anh đi, mau mau trả lời muốn cùng anh yêu đương đi, anh sẽ cho em lời hứa hẹn thiết thực nhất chân thành nhất, đi mà.”

Phó Lang nói vừa xong, còn thổi lỗ tai cậu một cái, khiến nó đỏ ửng lên, Phó Lang liền cười nhẹ một tiếng, Thời Vũ đã từng nói rằng giọng nói trầm thấp của hắn nghe rất êm tai, Phó Lang liền thực hiện chiêu trò ngay tức khắc.

Thời Vũ dùng tay xoa xoa lỗ tai, mặt càng đỏ hơn, bất quá cậu không lừa Phó Lang, cậu thật sự không có nghĩ tới vấn đề này, hoặc là nói cậu không dám tưởng tượng đến, cậu cảm thấy duy trì mối quan hệ hiện tại rất tốt, nếu như đánh mất mối quan hệ này, cậu sẽ phát sinh tính sợ hãi sau này.

Rối rắm đã lâu, Thời Vũ ngó trái ngó phải, nhìn trần nhà rồi xem sàn nhà, lâu lâu nhìn lén Phó Lang một cái, cuối cùng cậu ngạnh cổ nói: “Em..... em lựa chọn tuyệt giao.”

Vừa dứt lời, toàn bộ không khí trong phòng giống như ngựng đọng lại, khu biệt thự lại rất to, cách âm rất tốt, căn bản không có thanh âm gì truyền vào, bốn phía im như tờ.

Thời Vũ có thể nghe được âm thanh các khía răng cứa vào nhau của Phó Lang, cậu co co người lại run bần bật, nghĩ đến nếu như không đáp ứng cùng Phó Lang yêu đương thì giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện long trời gì không nữa.

“Anh hiểu rồi, em đi về đi.” Phó Lang khàn khàn giọng nói nói, ngữ khí thương tâm.

Hành động ngoài dự tính của Thời Vũ, Phó Lang cứ như vậy mà để cậu đi? Thời Vũ thử tính đi ra một bước, liếc mắt nhìn Phó Lang một cái, lại đi ra một bước, lại nhìn Phó Lang một cái, Phó Lang liền như thế vẫn không nhúc nhích quay lưng về phía cậu.

Lúc này Thời Vũ cho rằng Phó Lang đang khóc, hắn liền mở miệng đánh bay đi cái suy nghĩ vừa rồi của Thời Vũ: “Thời Vũ, em đừng quên lời anh đã nói, một khi anh tức giận hậu quả sẽ nghiêm trọng đấy”

Uy hϊếp cậu sao? Thời Vũ hừ một tiếng, đúng như theo lời Phó Lang, từ nhỏ đến lớn, chuyện xấu bọn họ đều đã cùng làm với nhau hết rồi, Phó Lang thật rất hiểu cậu, cậu đối với Phó Lang cũng như vậy, đều thực sự hiểu đối phương.

“Em tức giận hậu quả cũng rất nghiêm trọng đấy, Phó Lang, em hiện tại đang rất tức giận, sau này sẽ không cần đến anh nữa đâu, hừ” Thời Vũ buông lời nói, đi ra phía trước còn đóng cửa cái rầm vang lớn, làm hắn cũng giật mình.

【 tác giả có lời muốn nói: 】

Thời Vũ: Em cự tuyệt

Phó Lang: Em đúng là không biết điều, muốn chút kí©h thí©ɧ chứ gì.

Thời Vũ:......