Chương 22: Cẩu huyết ngược văn (10)

Chapter 22: Cẩu huyết ngược văn (10)

Trong thư phòng.

Lê Thanh đang ngồi đối diện Đông Phương Duệ, trước mặt bày đầy đồ ăn.

Lê Thanh nghe hắn giảng chút loạn thất bát tao đều là lời vô nghĩa, quả thực cũng phải chịu không nổi, người nầy kỳ thật là mắc bệnh lải nhải [1] sao !

*[1] mắc bệnh lải nhải. Nguyên tác: lao chúc tính (唠属性).

Đông Phương Duệ thân là nam thứ, bộ dạng thật là nhân cao mã đại, phong thần tuấn dật, dung mạo của hắn cùng Đông Phương Tuyết có vài phần tương tự, hai người đều là mỹ nhân khó gặp.

Bất quá Lê Thanh đối hắn cũng không có hảo cảm gì, nhiều nhất chính là tán thưởng một chút đó là một soái ca, sau đó đã nghĩ đến chuyện làm sao ngược hắn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Đông Phương Duệ thở dài nói: “Hai người chúng ta quen biết cũng có mười mấy năm, chuyện đã xảy ra trong quá khứ tựa như chỉ mới hôm qua, thật sự là làm cho người ta hoài niệm.”

Lê Thanh cũng cảm khái nói: “Đích thật là như vậy.” Vì cái gì nam thứ còn không thiết nhập chính đề a! ! Chẳng lẽ mục đích của hắn không phải vì muốn hỏi tới sống chết của nữ chủ, mà là muốn cùng nam chủ giảo cơ [2] sao ! !

*[2] Nguyên tác: tưởng yếu hòa nam chủ giảo cơ (想要和男主搅基). Không chú thích.

May mà Đông Phương Duệ cũng không phải đồng tính nam, hắn dò hỏi: “Tiểu Tuyết ở chỗ ngươi thế nào rồi ? Nàng ở trong cung vẫn đều như vậy không kiêng nể gì, không biết sau khi kết hôn có thu liễm một chút nào hay không.”

Ngươi đã biết nàng tùy hứng như vậy còn đem nàng gả cho nam chủ, ngươi rốt cuộc là hận nam chủ hay là hận muội muội của ngươi……

“Nàng ở tướng quân phủ tốt lắm, chúng ta cũng rất hạnh phúc ha ha ha ha…… Thánh Thượng cứ yên tâm đi.” Lê Thanh xả một câu.

Đông Phương Duệ nghe vậy cũng không có trở nên cao hứng, ngược lại là nhăn mi, hiển nhiên hắn hỏi đến vấn đề kia cũng không phải quan tâm Đông Phương Tuyết, mà là muốn dẫn chuyện về nữ chủ.

“Kia Lê Thập Nhất đâu, ngươi làm như vậy có nghĩ tới cảm thụ của nàng hay không.”

Uy! ! Tươi cười của Lê Thanh đều cứng ngắc, nam thứ ngươi thật sự nói chuyện không mang theo đầu óc sao ! ! Chuyện này đều là ngươi thúc đẩy nha, ngươi thế nhưng nói ra loại lời này…… Quả thực làm cho người ta OTZ

“Cảm thụ của nàng cùng cảm thụ của công chúa làm sao có thể so sánh được.” Lê Thanh nói: “Dù sao Thừa tướng cũng sẽ không trách tội ta.” Muốn nói tra, kỳ thật cha của nữ chủ mới là thật tra a, bất đắc dĩ đất diễn của Thừa tướng rất ít, bằng không nàng tìm một cơ hội đâm chết Thừa tướng cho rồi. Nhưng nếu làm như vậy không biết sẽ có kết cục gì a.

Lúc này Đông Phương Duệ đột nhiên bộc phát « vai diễn khổ tình » [3] của mình, bắt lấy bả vai Lê Thanh liền dùng sức lay động, “Ngươi quả thực thật quá đáng mà! ! Ngươi liệu còn có nhân tính hay không ! !”

*[3] bộc phát vai diễn khổ tình. Nguyên tác: khổ tình kịch chủ giác thượng thân nhất bàn (苦情剧主角上身一般). Kịch bản 'nhập' vào người; Cô Đôi thượng ngàn.

Lê Thanh quả thực bị hắn khiến cho kinh hách một trận, đem hắn đẩy ra, sau đó, ánh mắt nháy mắt liền lạnh xuống dưới, “Đây là gia sự của thần, Thánh Thượng vẫn nên đừng hỏi đến.”

Biểu tình của Đông Phương Duệ quả thực là vô cùng đau đớn, hắn nhìn đến Lê Thanh thật giống như đang nhìn một « tuyệt thế đại tra nam », hắn cả giận nói: “Người như ngươi làm sao xứng đáng là một trượng phu? Trẫm thực không nên đem tiểu Tuyết gả cho ngươi.”

Lê Thanh nói: “Vậy đem công chúa lĩnh trở về đi.”

Đông Phương Duệ lại phẫn nộ, “Ngươi đem công chúa trở thành cái gì ! ? Tốt, ta thấy ngươi là rất đắc ý vênh váo, đã sớm đã quên thân phận của chính mình.”

Lê Thanh: “……” Uy! Đều là chính ngươi vô nghĩa nha ! !

“Rõ ràng này hết thảy đều là ngươi làm ra mà?” Lê Thanh cũng không dùng tôn xưng nữa, “Nếu không phải ngươi đã yêu hữu phu chi phụ [4], làm sao lại gây ra nhiều chuyện như vậy ! ?”

*[4] hữu phu chi phụ (有夫之妇). Người phụ nữ đã có chồng.

“Trẫm muốn tự tay thay Thập Nhất báo thù! !” Đông Phương Duệ đột nhiên thay đổi sắc mặt, mức độ phẫn nộ của hắn lập tức tăng vọt, chỉ số thông minh cũng hàng đến giá trị âm.

Sau đó hắn không hề hình tượng mà lấy ra dao nhỏ liền hướng Lê Thanh đâm tới, nhất định đã sớm đã quên chuyện chính mình là Hoàng Thượng.

Lê Thanh cuối cùng đã tin tưởng hắn cùng Đông Phương Tuyết là huynh muội, thói quen của hai người cũng như thế tương tự……

“Ngươi lý trí một chút.” Lê Thanh thuận tay liền lật cái bàn ngăn cản công kích của hắn, ai có thể lường trước Đông Phương Duệ tuy rằng chỉ số thông minh âm điểm, nhưng tốt xấu vẫn thật là ở trên chiến trường lăn lộn qua, cũng sẽ biết chút võ công cổ đại, thế nhưng một đao đã đem cái bàn bổ thành mảnh vụn…… “

! ! ! Này không khoa học a!” Lê Thanh quả thực đã bị kinh hách, tránh đi tiểu đao nghênh diện mà đến, đã bắt lấy chiếc đũa trên mặt đất đâm đến thận của nam thứ.

Lúc này chính là lúc « chủ giác quang hoàn » phát huy tác dụng, kỳ tích đã xảy ra, Lê Thanh thế nhưng một chiếc đũa đã đâm trúng mục tiêu là bụng của đối phương…… Tuy rằng không biết có đâm trúng thận hay không.

Tuy rằng chính là bị đâm vào thận, nhưng Đông Phương Duệ giống như đã bị trọng thương, đột nhiên gục ở trên mặt đất, sau đó phun ra một mồm huyết to, tay run rẩy mà chỉ về hướng Lê Thanh, “Ngươi, ngươi này nghịch thần tặc tử! !”

Lê Thanh trong tay còn cầm lấy chiếc đũa đã nhiễm huyết: “Ngươi, ta chỉ là thống thận mà thôi, có nghiêm trọng như vậy sao……”

Đông Phương Duệ giảng giải nói: “Không nghĩ tới ngươi sớm đã có thâm hậu nội lực như thế, chỉ là dùng chiếc đũa liền làm vỡ nát tất cả gân mạch của trẫm…… Là trẫm thua.”

Lê Thanh: “……” Này kịch bản gì vậy a! ! Nàng thật sự không nghĩ muốn đâm chết nam thứ nha ! !

Đông Phương Duệ đem lời thoại mà tất cả vai diễn lúc sắp chết thường nói: “Trẫm không cam lòng a, trẫm còn chưa kịp nhìn thấy đại hảo hà sơn [5] của tổ quốc, vẫn chưa hoàn thành nguyện vọng nhất thống thiên hạ…… Cũng không sao, trẫm rốt cục đã có thể cùng Thập Nhất ở hoàng tuyền gặp lại……”

*[5] đại hảo hà sơn (大好河山). Giang sơn gấm vóc ; Nước non ngàn dặm.

Nói xong một đống lời thoại « mạc danh kỳ diệu- tuyệt không cảm động lòng người », nam thứ liền tắt thở, hắn thật không hỗ là hảo cơ hữu của nam chủ, hai người đều là kiểu chết đồng dạng.

Nhìn đến thi thể của nam thứ hóa thành tro, Lê Thanh quả thực muốn quỳ lạy, nàng có phải hay không có thể đạt được thành tựu « dùng chiếc đũa liền đâm chết hai vai diễn trọng yếu »……

“Hiện tại nam thứ đều đã chết, ta cũng hoàn thành nhiệm vụ chính rồi.” Lê Thanh rất nhanh liền khôi phục lại, nàng còn rất thích khi cảm thấy rằng chính mình sau đó có thể trở thành « đại hiệp đũa », chuyên môn dùng chiếc đũa để đâm chết tra nam.

【 Nhiệm vụ chính 3[ sắm vai nam chủ ngược tra nam thứ] đã hoàn thành, đường đường là cửu ngũ chi tôn [6] lại bị một chiếc đũa đâm chết, coi như là ngược tới cực điểm đi. 】 Hệ thống thế nhưng còn cảm khái hai câu.

*[6] cửu ngũ chi tôn (九五之尊). Ngôi vua.

【 Mở khóa nhiệm vụ chính 5[ sắm vai nam thứ giúp đỡ nữ phối lên làm nữ hoàng ]】

Lê Thanh: “……” Có phải không đây a! ! Hơn nữa nhiệm vụ này cũng thực quỷ súc rồi nha, hệ thống chẳng lẽ là muốn gọi nàng đừng gϊếŧ người, hảo hảo dùng đức phục người sao…… Chẳng lẽ nói nàng gϊếŧ một người liền sẽ mở khóa thêm một nhiệm vụ sao QAQ

“Nếu Đông Phương Tuyết lên làm nữ hoàng, ngươi sẽ không mở ra thêm một nhiệm vụ nữa đi?”

【 Sẽ không, thế giới này, tất cả nhiệm vụ chính bị ẩn đều đã mở ra. Chủ yếu là người chơi rất hung tàn…… 】

“Được rồi, ta đã biết, ta sau này sẽ cẩn thận.” Kỳ thật Lê Thanh cũng thực bất đắc dĩ a, nàng cũng không phải thật sự muốn bức tử tra nam, nàng vẫn là hảo công dân của tân thế giới thủ pháp, nhưng này thật là bất ngờ OTZ

Hiện tại, việc cần làm chính là sắm vai nam thứ, đối nhiệm vụ này Lê Thanh vẫn là rất quen thuộc, chẳng qua thay đổi cái mặt nạ dịch dung mà thôi, nàng liền từ nam chủ biến thành nam thứ.

“Bất quá ta phải làm sao giải thích chuyện nam chủ tiến vào sau đó lại không nhìn thấy bóng dáng a.” Lê Thanh có vài phần rối rắm.

【 Chuyện này không sao cả. 】 hệ thống thực tin cậy mà nói một câu.

Sau đó Lê Thanh liền trơ mắt nhìn đến đám bụi nguyên bản bị thổi đi lại bay trở về, sau đó đám bụi lại tổ hợp lại cùng nhau, cư nhiên biến thành bộ dáng của Đông Phương Duệ……

Thành thật mà nói nếu không biết đây là hệ thống làm, Lê Thanh đều phải bị một màn quỷ dị này dọa ra quần.