Chương 27: Mạt thế (1)

Chapter 27: Mạt thế ( 1 )

【 Kết toán điểm tích lũy ở thế giới trước, người chơi hoàn mĩ hoàn thành 5 nhiệm vụ chính của《 lãnh thanh quỷ thê của tướng quân 》, được thưởng 25000 điểm tích lũy. 】

【 Hoàn thành tất cả nhiệm vụ, được thưởng 5000 điểm tích lũy. 】

【 Người chơi còn cách cấp tiếp theo 20000 điểm tích lũy, thỉnh tiếp tục cố gắng

o(* ̄▽ ̄*)ブ. 】

Mặc dù lúc Đông Phương Tuyết sắp đi lên ngôi vị hoàng đế, nàng đã chết thảm, nhưng nhiệm vụ vẫn hoàn thành, điểm này vẫn khiến Lê Thanh thật cao hứng.

“Đúng rồi hệ thống, điểm tích lũy này của ngươi, trừ bỏ thăng cấp không có tác dụng gì khác sao?” Lê Thanh hỏi:

“Ta thấy ở các hệ thống khác, điểm tích lũy liền có thể đổi được rất nhiều thứ……”

【 Đừng xem thường ta a! ! Đương nhiên là có thương thành [1] (⊙_⊙), chính là bây giờ vẫn chưa phải lúc, phải chờ tới khi người chơi đạt tới cấp 3 mới có thể mở ra chức năng thương thành. 】

*[1] thương thành (功能) . Trao đổi, mua bán vật phẩm trong game.

Lê Thanh: “……”

Chức năng này thật đáng ghét a ! Còn phải chờ thăng cấp mới có thể dùng _(:з)∠)_

【 Thế giới kế tiếp là 《 mạt thế trọng sinh chi hữu không gian hảo chủng điền 》[2], thỉnh người chơi chuẩn bị sẵn sàng. 】

*[2] mạt thế trọng sinh chi hữu không gian hảo chủng điền (末世重生之有空间好种田 ): tận thế, trọng sinh kết hợp với viết về trồng trọt, chăn nuôi.

Lê Thanh: “……

Khoan đã nào, tận thế, trọng sinh, hai cái này cũng thật mâu thuẫn đi ! ! Tận thế kết hợp với chủng điền, rốt cuộc là ý gì a ! !”

【5,4,3,2,1, dịch chuyển ovo】

******

Nội dung của《mạt thế trọng sinh chi hữu không gian hảo chủng điền 》nói về nữ chủ Lê Tiểu Phương sống lại liền gặt hái được tình yêu, sự nghiệp. Một lần dốc lòng làm lại chuyện xưa đã bỏ lỡ.

Lê Tiểu Phương là một nữ sinh cấp 3 bình thường ở trường nữ St. Mary's, lúc tận thế xảy ra, nàng cùng nam bạn hữu cùng nhau trốn chạy, giữa đường gặp phải xác sống, nam bạn hữu vì muốn bảo toàn tính mệnh, liền đem nàng bỏ lại xe, vì thế nữ chủ đã bị xác sống khẳng thực.

Như vậy, nam bạn hữu kia đương nhiên không có khả năng là nam chủ, hắn chỉ là một nam thứ.

Mà nữ chủ cũng không thể cứ bị khẳng thực một cách dễ dàng như vậy, nữ chủ nhờ vào ngọc bội gia truyền mà sống lại, sau khi sống lại, nữ chủ có được một không gian, sau đó nàng nhanh chóng thôi học, sau đó dùng di sản của ca ca mà đi mua các loại vật tư.

Lúc này ác độc nữ phối xuất hiện, ác độc nữ phối Lạc Dao là bạn gái của ca ca nữ chủ, lúc ca ca còn sống, vừa vặn ở cách vách với nhà nữ chủ.

Nữ chủ nhớ tới đoạn cảm tình của ca ca mình đối ác độc nữ phối, vì thế lúc chạy trốn liền mang theo ác độc nữ phối.

Nhân tiện nhắc tới, bởi vì đã uống qua nước suối trong không gian, nữ chủ nháy mắt liền tiến hóa thành nữ siêu nhân, một quyền đánh bay đầu của xác sống cũng là bình thường.

Vốn cảm tình giữa Lê Tiểu Phương cùng Lạc Dao xem như cũng không tồi, nhưng là tình huống lúc nam chủ Cao Soái [3] xuất hiện có chút biến hóa, Cao Soái chẳng những là một anh chàng đẹp trai giàu có, lại còn có được hỏa hệ dị năng cấp 3.

*[3] Cao Soái (高帅). Vừa cao lớn, tài giỏi vừa đẹp trai.

Lúc Lê Tiểu Phương cùng Lạc Dao lâm vào nguy hiểm, Cao Soái giống như chúa cứu thế, đã gϊếŧ tất cả đám xác sống xung quanh, đem hai người cứu ra.

Vì thế Lạc Dao liền nhanh chóng quên đi người bạn trai đã mất của mình, liền đi yêu nam chủ. Nhưng nam chủ lại bởi vì biểu hiện anh dũng của nữ chủ lúc gϊếŧ xác sống, mà đối nữ chủ sinh ra cảm tình.

Lúc tới căn cứ, tên nam bằng hữu ác độc của nữ chủ -nam phối Vương Minh Minh- cũng xuất hiện, Vương Minh Minh ghi hận chuyện nữ chủ bỏ rơi hắn, liền cùng ác độc nữ phối liên hợp lại, hai người cùng nhau đối phó nữ chủ.

Tóm lại sau khi trải qua hết thảy, nữ chủ cũng từ một đóa « tiểu bạch hoa » biến thành « bá vương hoa », sau đó đại khái là số lượng câu chữ đã đủ số, tác giả liền hi sinh Vương Minh Minh cùng Lạc Dao, nữ chủ cùng nam chủ cùng nhau hợp tác đánh chết vua xác sống, sau đó văn này liền HE.

Về phần chủng điền, chính là nữ chủ ở trên đường đánh quái, thường tiến vào không gian mà trồng lúa, nuôi heo gì gì đấy _(:з)∠)_

******

Mở to mắt, Lê Thanh phát hiện chính mình đã quay về, đang ở trên lớp học mà ngủ gà ngủ gật, nâng tay liếc mắt một cái, trên tay phải của nàng đã có một điểm hồng chí [4], hồng chí này chính là cổng vào không gian. Nói như vậy, hiện tại đại khái là vừa mới sống lại.

*[4] hồng chí (红痣). Kí hiệu màu đỏ; “Tha thu” màu đỏ.

Một viên phấn viết được ném đến trên bàn của Lê Thanh, lão sư đẩy đẩy gọng kính mà nói:

“Lê Tiểu Phương, đã là cấp ba, ngươi cư nhiên còn không hảo hảo nghe giảng bài, tối hôm qua có phải hay không lại thức đêm chơi game ?”

Lê Thanh quả thực không ngờ tên của nữ chủ lại buồn nôn như vậy, nghe xong liền cúp tiết, nàng bỏ chạy đi tìm lão sư làm xong thủ tục nghỉ học.

Tóm lại tìm đủ loại lý do mà thôi học thành công, Lê Thanh trở về ký túc xá thu thập hành lý, chuyện tới bây giờ vẫn nên nhanh đi mua vật tư thì tốt hơn, nàng cũng không muốn sau tận thế mỗi ngày phải cạp vỏ cây mà ăn.

Không ngờ đi đến nửa đường còn có một nam tử đuổi theo, hắn chính là bạn trai của Lê Tiểu Phương -Vương Minh Minh, kỳ thật tên của hai người này thực là xứng đôi……

“Tiểu Phương, ngươi hôm nay làm sao vậy? Vì cái gì đột nhiên thôi học ?”

Vương Minh Minh mặc dù có một cái tên như vậy, nhưng là kỳ thật hắn vẫn là một nam nhân thanh tú dễ nhìn, còn mang kính mắt nhã nhặn.

“Vương Minh Minh.”

Lê Thanh ' ba ' một tiếng, liền quăng Vương Minh Minh một bạt tai,

“Chúng ta chia tay đi! !”

“Vì cái gì?”

Vương Minh Minh vừa định sinh khí, đã bị nửa câu sau của nàng dọa cho sợ đến ngây người, “Ngươi đang nói cái gì? Chúng ta rõ ràng chỉ vừa mới kết giao ngày hôm qua……”

“Đó là ta có mắt không tròng.”

Lê Thanh bày ra một bộ thiếu nữ đối cả thế giới đã hết hi vọng,

“Không nghĩ tới ngươi cư nhiên là một gã bán-xà-bông !”

“…… Cái gì?”

Vương Minh Minh mở to hai mắt,

“Ngươi như thế nào biết được ? !”

Lê Thanh: “……”

Ta chỉ đoán mò mà thôi ! Ngươi vì cớ gì lại thành thực như vậy! Chẳng trách, trong nguyên tác còn luôn nhắc tới Vương Minh Minh dùng ánh mắt ghen ghét mà nhìn chằm chằm nữ chủ, nguyên lai là ngươi cũng thích nam chủ sao ∑(っ °Д °;)っ! !

“Tiểu Phương, ta thực có lỗi với ngươi.” Vương Minh Minh thở dài nói.

Lê Thanh nói:

“Được rồi, ta tha thứ cho ngươi, bất quá ngươi phải bồi thường chi phí tổn thất về tinh thần cho ta.”

Hiện tại, tiền vẫn là chuyện quan trọng hàng đầu a.

Vương Minh Minh ngẩn người:

“Ngươi khi nào thì trở nên thực dụng như vậy ? Trước kia ngươi không phải là người như thế !”

Lê Thanh nói: “Lúc biết được ngươi là cơ lão.”

Vương Minh Minh: “…… Quên đi, phí tổn thất về tinh thần liền cho ngươi đi.”

Bắt được mức 1000+ xong, Lê Thanh yên lặng nhìn đến bóng dáng Vương Minh Minh, cư nhiên cảm thấy được ác độc nam phối này xem như cũng là người tốt _(:з)∠)_