Chương 45: Mạt thế (19)



Chapter 45: Mạt thế (19)


Nhân sinh luôn có rất nhiều bất ngờ.

Tỷ như nói ngay lúc Lê Thanh trèo tường xông vào phòng của nam chủ, sau đó, cư nhiên phát hiện hắn đang cho heo ăn [1] ! !

*[1] cho heo ăn. Nguyên tác: uy trư (喂猪)

Lê Thanh trong cơn bức bách, cuối cùng là từ trong miệng người qua đường mà đã hỏi ra chỗ của nam chủ.

Bởi vì đã trở thành lão Đại của an toàn khu, cho nên, Cao Soái chọn một loạt biệt thự tại khu vực sâu nhất trong an toàn khu để ở, nghe nói này biệt thự trước kia là chỗ đám phú hào mua xuống để dưỡng lão, giá trị mấy ngàn vạn RMB [2] này nọ, phi thường xa hoa [3].

*[2] RMB. Nhân dân tệ (人民币).

*[3] xa hoa. Nguyên tác: hiển nhãn (显眼). Thấy được; rõ ràng; rành rành; dễ thấy; dễ làm người khác chú ý.

Lê Thanh đầu tiên đi tới trạm kiểm soát bên ngoài, dùng thủ đoạn bạo lực mà đánh ngất cảnh vệ, sau đó học theo mấy tình tiết trong kịch truyền hình cẩu huyết, đem y phục của cảnh vệ cởi ra, chính mình mặc vào.

Sau khi lợi dụng xong, Lê Thanh liền đem cảnh vệ ném vào trong không gian của chính mình, để phòng ngừa hắn tỉnh lại phát sinh tình tiết bi kịch gì đó, sau đó liền phi thẳng đến khu vực trung tâm của an toàn khu mà chạy tới.

Đây là một tòa biệt thự ba tầng, nhìn qua thập phần mới toanh, hình như mới vừa tu kiến hoàn không lâu, thực vật tươi tốt quấn quanh trên rào chắn, những đóa hoa kiều diễm nở rộ ra, nhìn qua thập phần đẹp mắt. Trong cái mạt thế như bây giờ cư nhiên lại còn hưởng thụ như vậy, thật sự là rất * ! !

Lê Thanh cắn chặt răng, lui về phía sau vài bước liền lấy đà nhảy lên đầu tường, khéo léo tránh đi mấy gai nhọn trên đầu tường có thể đâm chết người, sau đó nhẹ tựa lông hồng [4] mà nhảy vào trong viện.

*[4] nhẹ tựa lông hồng. Nguyên tác: thân khinh như yến (身轻如燕)

Lê Thanh phát hiện tế bào vận động của mình hình như so với trước kia càng thêm cường thịnh [5] →_→ tùy thời [6] có thể trực tiếp đi đóng phim.

*[5] cường thịnh. Nguyên tác: phát đạt (发达)

*[6] tùy thời. Nguyên tác: thỏa thỏa (妥妥)

Vừa rồi tiếp đất, một màn trước mắt khiến cho Lê Thanh có vài phần chấn kinh.

Trong cái viện rộng bằng ba sân Mỹ Đình [7], cư nhiên dưỡng cả đàn heo a! ! Nam chủ ngươi nghĩ gì vậy a? ! Vì sự tình gì mà muốn ở trong cái mạt thế này khai triển « sự nghiệp nuôi heo » ? Hay là nói ước mơ [8] của nam chủ chính là mở trang trại nuôi heo……

*[7] sân Mỹ Đình. Nguyên tác: túc cầu trường (足球场). Sân bóng đá.

*[8] ước mơ. Nguyên tác: mộng tưởng (梦想)

Lê Thanh lắc lắc đầu, tập trung nhìn vào, liền nhìn đến ở giữa một đám heo bình thường, trộn lẫn mấy con heo ngoài miệng mọc ra răng nanh, vừa thấy liền biết là đã bị nhiễm bệnh độc ngoài hành tinh.

Quả nhiên nam chủ là dưỡng heo mang bệnh độc a…… Đây rốt cuộc là muốn làm gì a _(:з)∠)_

Lê Thanh từ lối nhỏ chạy nhanh tới cửa, chợt nghe thấy bên trong có tiếng người nói chuyện.

Một đạo giọng nam thô lỗ truyền đến, hình như là hảo cơ hữu của nam chủ-Lệ Quân, “Cao Soái a, ngươi dưỡng đám heo này để làm gì…… Không phải ta đã nói, ở mạt thế nuôi heo thật sự quá lãng phí tài nguyên, hơn nữa đám heo mang bệnh độc này thật sự có thể ăn được sao?”

Lê Thanh không khỏi ngừng lại hô hấp: “……” Uy! Nhanh như vậy là có thể biết được tất cả sự thật rồi sao ?

Thanh âm Cao Soái mang theo vài tia hưng phấn truyền đến, “Ta đã phát hiện từ trong máy tính của nhân viên nghiên cứu, mấy con heo bị bệnh độc này còn có một loại phương pháp bồi dưỡng khác, chỉ cần ta bồi dưỡng ra một con « ngân sắc trư » [9], ăn thịt của nó, sau đó dị năng sẽ cường đại gấp trăm lần!”

*[9] ngân sắc trư (银色的猪). Con heo màu bạc.

Lệ Quân gấp gáp hít một ngụm lãnh khí, “Thật sự lợi hại như vậy?”

Cao Soái nói: “Hơn nữa thịt heo này còn có thể trị được bách bệnh, chữa trị gãy chi. Không chỉ có người nhà của ta, nếu đem thịt heo này cho xác sống ăn, bọn họ cũng sẽ biến trở lại thành người thường. Khi đó Cao Soái ta chính là đấng cứu thế của cái mạt thế này.”

Lệ Quân nói: “Vậy trong thịt trong chén đĩa kia là thịt gì vậy ?”

“Cái kia a……” Cao Soái nói: “Là thịt heo « hoàng kim trư » phát hiện từ trong sở nghiên cứu, vẫn chưa biết ăn vào thì có hiệu quả gì hay không, cho nên, ta vẫn đang do dự đây…… Nếu nữ nhân kia không gϊếŧ sạch tất cả mọi người của sở nghiên cứu thì tốt biết mấy.”

“Ngươi còn nói nữa.” Lệ Quân giận dữ nói: “Nếu ngày đó chúng ta có ở đó, nói không chừng chúng ta cũng đã bị nữ nhân kia gϊếŧ.”

“Ta hiện tại mới không cần phải sợ nàng.” Cao Soái nói: “Ta đã tự mình tăng cường dị năng rồi, trên đời này căn bản không người nào là đối thủ của ta!”

Lê Thanh: “……” Không được, nếu cứ như vậy, nam chủ nếu cứ ăn thịt heo, nàng nhất định không có cơ hội để gϊếŧ nam chủ _(:з)∠)_

Vì thế Lê Thanh lập tức đá văng cửa, từ trong không gian lấy ra thái đao liền hướng Cao Soái vọt qua, “Ngươi, tên tra nam này, đi chết đi!”

Cao Soái cả kinh, trong mắt xẹt qua vài tia sợ hãi, “Ngươi làm sao lại ở chỗ này?”

“Ta chính là vì gϊếŧ ngươi mà đến !” Lê Thanh thô bạo đem thái đao hướng Cao Soái vung qua.

“Hừ, thái đao với ta mà nói chẳng tính là cái gì !” Cao Soái rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, dùng một loại tư thế tùy tiện đem tay trái giơ ra, rất nhanh một đoàn hỏa diễm liền từ trong tay hắn bạo liệt xuất ra, hướng thẳng đến Lê Thanh mà bay tới.

Lê Thanh mắt cũng không chớp, tiếp tục hướng phía trước mà chém, lửa đã làm tổn thương làn da của nàng, nhưng làn da ngay sau đó liền lập tức khôi phục bộ dạng trước đó.

Đây là do tác dụng của dị năng [ thánh ăn đòn ] a, nàng bất chấp [10], cứ liều mạng là được _(:з)∠)_

*[10] nàng bất chấp. Nguyên tác: phản chính bất quản (反正不管)

Thái đao bị ngọn lửa đốt cho tan chảy một mảnh, lại vẫn hướng Cao Soái mà chém tới, Cao Soái nhất thời kinh hoảng, cư nhiên đã quên né tránh.

Mắt thấy Cao Soái sẽ 'ăn hành' như vậy, vị hảo cơ hữu đã nhiều năm Lệ Quân lập tức tiến lại đây, dùng thân hình của chính mình chắn lấy thái đao đang hướng nam chủ chém tới.

Sau đó…… Chính là như vậy, Lệ Quân bị trọng thương, té trên mặt đất lập tức 'ăn hành'.

Cao Soái cực kỳ bi thương mà quỳ trên mặt đất, đầy mắt đều là tang thương nhìn đến thi thể của Lệ Quân, “A Quân! A Quân, ngươi đừng chết a! Chúng ta rõ ràng đã hẹn nhau sau khi mạt thế chấm dứt liền cùng du lịch nước ngoài mà.”

Lê Thanh trong lòng hiện lên một tia áy náy, nàng giống như đã chia rẽ một đôi hảo cơ hữu a…… Không đúng! Rõ ràng Cao Soái trước đó đã đem các nàng đưa cho sở nghiên cứu, chuyện tới bây giờ làm sao có thể nhân từ mà nương tay? !

Sau khi cơ hữu đã chết, Cao Soái hình như nháy mắt liền thay đổi thành một người khác, hắn cười lạnh ngẩng đầu lên, “Thật không hỗ là « vua xác sống », cư nhiên không e ngại dị năng của ta.”

Lê Thanh: “…… Tuy rằng biết cơ hữu của ngươi chết thực thương tâm, nhưng ta nghĩ ngươi phải giải thích một chút ý tứ trong lời nói a.”

Cái gọi là 'không hổ là vua xác sống' a ∑(っ °Д °;)っ sẽ không như nàng nghĩ đi? !

“Nguyên lai ngươi vẫn chưa nhìn thấy sao ?” Cao Soái nói: ” Kết quả xét nghiệm máu của ngươi trong phòng nghiên cứu…… Ngươi sớm đã không phải là con người ! Cho nên, ngươi mới không giống với người thường, lực lượng trong thân thể ngươi căn bản không phải dị năng, mà là lực lượng của bệnh độc !”

Dị năng là do « hệ thống miễn dịch của nhân thể » cùng « bệnh độc » tương hỗ lẫn nhau mà sinh ra, trong khi, bệnh độc là chất đặc thù trong cơ thể một con xác sống, hai loại này mặc dù có chút tương tự, nhưng lại hoàn toàn bất đồng.

Lê Thanh: “…… Ta cần tiêu hóa một chút.”

Nàng, nàng rốt cuộc là lúc nào thì đã biến thành xác sống a QAQ, vì cái gì nàng lại không biết a……

Như vậy, hiện tại quả nhiên vẫn là phải tự sát mới có thể hoàn thành nhiệm vụ ư _(:з)∠)_

Cao Soái thừa dịp Lê Thanh còn đang tự hỏi, nháy mắt liền phóng ra một hỏa cầu để đánh lén, lại bị Lê Thanh nhẹ nhàng né tránh qua, hắn cắn chặt răng, “Quả nhiên không phải nhân loại chính là không phải nhân loại, ta và ngươi liều mạng!”

Nói xong, Cao Soái lập tức cầm lấy thịt của « hoàng kim trư » bên cạnh, trực tiếp đem thịt heo sống mà nuốt vào.

Lê Thanh bị hành vi ăn uống quỷ súc của hắn dọa đến kinh hách, nhịn không được mà lui về phía sau vài bước.

Cao Soái ăn xong thịt heo, cả khuôn mặt dữ tợn, cơ bắp trên người lộ ra, cả người hoàn toàn biến thành dáng người hình tam giác, trên lưng cũng nháy mắt mọc ra một đôi cánh.

“Không xong rồi.” Lê Thanh cái khó ló cái khôn, trực tiếp rút ra chiếc đũa trong áo khoác liền hướng Cao Soái phóng tới.

Mấy chiếc đũa cùng nhau đâm vào tim Cao Soái, Cao Soái không cam lòng mà ngã xuống đất, lập tức hộc ra mấy ngụm máu tươi, ám hận mà nói: “Ngươi cư nhiên đánh gảy quá trình biến thân của người khác ! Quả thực đê tiện vô sỉ!”

Lê Thanh: “…… Ai kêu ngươi biến thân chậm như vậy ! Chờ ngươi biến thân xong, ta sẽ 'ăn hành' rồi ! Ta lúc trước chơi game chính là có danh hiệu « thánh chặt chém » [11] !”

*[11] thánh chặt chém. Nguyên tác: bổ đao vương (补刀王)

Kỳ thật Lê Thanh cũng không nghĩ tới cư nhiên thật sự thành công rồi…… Xem ra, thời điểm dễ dàng bị ám toán nhất của tất cả nhân vật chính là lúc (bọn họ) biến thân _(:з)∠)_

Cao Soái: “…… Ta chết không nhắm mắt a a a…… Phốc.”

【 Nhiệm vụ [ ngược nam chủ ] đã hoàn thành XD】

Lê Thanh nghe được âm báo của hệ thống, rốt cục thở phào một hơi. Nàng đi ra phía trước đem thi thể của nam chủ và cơ hữu đặt ở cùng nhau, lấy ra cái bật lửa trong không gian đem thân thể của hai người hỏa thiêu, nhẹ giọng nói: “FFF đoàn [12] sẽ phù hộ cho các ngươi.”

*[12] FFF đoàn ( FFF 团). Xin hãy đóng góp cho bản edit này. (Editor)

' Ba Ba Ba ' Tiếng vỗ tay thanh thúy từ phía sau truyền đến, Lê Thanh lập tức vừa quay đầu lại, liền nhìn đến một ngự tỷ đang đi đến.

Vị ngự tỷ này thân cao ít nhất cũng một thước tám, đường cong mê người [13], dung mạo cũng phi thường diễm lệ, nhưng cùng thường nhân bất đồng chính là, đôi mắt của nàng là màu thiển tử, vành tai cũng phi thường nhọn, giống như loại vành tai của tinh linh.

*[13] đường cong mê người. Nguyên tác: thân tài ao đột hữu trí (身材凹凸有致). Dáng người có lồi có lõm rất bắt mắt.

“Trời à, * người ngoài hành tinh!” Lê Thanh lập tức liền đoán được thân phận của đối phương.

“Thật thông minh a.” Ngự tỷ cười nói: “Mấy ngày nay, ta vẫn âm thầm đi theo ngươi, coi như cũng đã nhìn ra tiềm chất của ngươi, chúc mừng ngươi, ngươi chính là Vương phi tiếp theo của hành tinh XX của chúng ta.”

Lê Thanh: “…… Khoan đã nào, câu sau chứa lượng tin tức quá lớn, ta chờ ngươi giải thích ; nhưng câu nói trước đó là ý tứ gì, ngươi nói ngươi vẫn đi theo ta…… Chẳng lẽ ngươi là, Lạc Dao? !”

Ngự tỷ tươi cười cứng đờ, “Ngươi cư nhiên không nhận ra ta sao, ta là Lý…… Tiểu Hồng a.”

Lê Thanh: “…… Tiểu Hồng rõ ràng là ngực phẳng mà.”

Ngự tỷ nói: “Chuyện này tuyệt không trọng yếu. Ta một lần nữa giới thiệu một chút chính mình đi, ta là Nữ vương của hành tinh XX, tên thật là A Nạp Tư Tháp Tây Á [14], ta lần này tới tinh cầu của các ngươi, mục đích chính là tìm kiếm vị Vương phi định mệnh của ta.” [15]

*[14] A Nạp Tư Tháp Tây Á (阿纳斯塔西娅)

*[15] định mệnh. Nguyên tác: mệnh trung chú định (命中注定)

Lê Thanh: “Ngượng ngùng, tuy rằng đánh gảy giảng giải của ngươi, nhưng ta cảm thấy rằng ta vẫn nên gọi ngươi là Tiểu Hồng.” Tên quá dài như vậy ai mà nhớ được a! ! Dài như vậy hiển nhiên là tác giả dùng để thấu tự [16] a!

*[16] thấu tự (凑字). Xin hãy đóng góp cho bản edit này. (Editor)

A Nạp Tư Tháp Tây Á bất đắc dĩ mà nói: “Ta lúc ấy nghĩ đến tinh cầu của các ngươi mới lấy tên này, không nghĩ tới…… Quên đi, tóm lại mặc dù có vài phần tàn nhẫn, nhưng quá trình tuyển Vương phi của tinh cầu chúng ta chính là ở một cái tinh cầu mà đầu nhập bệnh độc, cũng chính là thứ mà các ngươi gọi là bệnh độc xác sống. Người nào có gien tự thân hoàn mĩ cùng bệnh độc dung hợp, chính là Vương phi tương lai.”

“Người đó là ta ?” Lê Thanh tổng cảm thấy rằng vô pháp thổ tào a, thế giới này ngay từ đầu rõ ràng là một cái mạt thế đứng đắn [17], như thế nào sau đó lại thật giống như bị « nhất vạn đầu thảo nê mã thải quá », đã hoàn toàn thay đổi……

*[17] một cái mạt thế đứng đắn. Nguyên tác: chính kinh đích mạt thế (正经的末世)

“Nhưng ta rốt cuộc khi nào thì cùng bệnh độc xác sống dung hợp a, ta không có ấn tượng a! !”

A Nạp Tư Tháp Tây Á tận chức tận trách mà giảng giải: “Trên thực tế ngươi hôn mê mấy ngày nay cũng đã hoàn thành dung hợp, cho nên, tố chất thân thể của ngươi mới có thể so với mấy dị năng giả khác cao hơn nhiều như vậy…… Ngày trước ta dùng thân phận một thiếu nữ nhân loại để tiếp cận các ngươi, mục đích chính là vì khảo sát nhân phẩm của tân nương tương lai của ta.”

“Làm ra loại chuyện như thế, các ngươi cư nhiên còn muốn tìm được một lão bà có nhân phẩm ? !” Lê Thanh phun ra mấy lời này xong lại cảm thấy rằng có điểm không đúng, giống như có cái gì đã bị nàng quên đi……

“Đúng rồi, ngươi chẳng phải là muội tử sao…… Vì cái gì đối tượng mà ngươi tìm lại là Vương phi a ∑(っ °Д °;)っ”