Chương 6: Tổng tài văn (6)

Chapter 6: Tổng tài văn ( 6 )

Thời gian quay về thời khắc Lãnh Ngạo Thiên cùng Nam Cung Ngự trúng chiêu kia một khắc.

Lãnh Ngạo Thiên trong cơn mơ màng, cảm giác sau cổ một trận đau đớn, chờ hắn mở mắt ra nhìn đến tình huống trước mắt, hắn không khỏi ngây ngẩn cả người.

Căn phòng hôn ám, chiếc giường hỗn độn, có hai người đang ôm nhau gắt gao.

Ở trong lòng Lãnh Ngạo Thiên, đối phương nếu là nữ nhân mà hắn yêu nhất Lê Lệ Lệ, hết thảy sẽ tốt đẹp cỡ nào.

Nhưng sự thật lại luôn luôn tàn khốc, người trước mắt cư nhiên là vị bằng hữu tốt nhất của hắn —— Nam Cung Ngự.

Lãnh Ngạo Thiên gượng ngồi dậy, trong mắt hiện lên một tia sát khí, bởi vì hắn là nam chủ trong tổng tài văn, trong đầu tự động tìm lý do cho chuyện thương tổn mà nữ chủ đối hắn, cho nên hắn liền não bổ [1] ra một chuyện xưa cẩu huyết như sau:

Kỳ thật Nam Cung Ngự là một tên đồng tính nam, hắn vẫn thầm mến chính mình, sau đó hắn liền uy hϊếp Lệ Lệ, bức Lệ Lệ hạ độc mình, sau đó liền biến thành bộ dạng bây giờ.

Sau khi tự an ủi bản thân, Lãnh Ngạo Thiên có loại dục – vọng muốn đối Nam Cung Ngự hạ sát thủ. Nhưng Nam Cung Ngự đối chính mình còn có chỗ hữu dụng, chỉ có thể tạm thời lưu lại.

*[1] Não bổ(脑补) : suy diễn, tưởng tượng bá đạo. Dựa vào trí tưởng tượng của mình, cư dân mạng cắt ghép ảnh, làm ảnh chế,vv… Các điểm nhạy cảm trên ảnh thường được che bằng các icon siêu dễ thương, nhưng theo tâm lý học mà nói thì não người sẽ vô thức đi tưởng tượng bên dưới các icon này là gì. Nghệ thuật chiếu bóng là dựa trên việc nghiên cứu xem khi thấy hình chiếu của một vật trên màn chiếu, não người sẽ nghĩ đó là vật gì đầu tiên, từ đó phân tích các đặc tính về tâm thần của người đó.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng nếu thật sự đã xảy ra cái gì, Lãnh Ngạo Thiên nhất định phóng tới phòng bếp lấy thái đao.

Vì thế ôm tức giận, Lãnh Ngạo Thiên mặc y phục vào, rời đi căn phòng ngủ đã loạn thành một đoàn, ngồi ở phòng khách mà hút thuốc.

Sau đó không lâu, Nam Cung Ngự cũng tỉnh lại, đối mặt với hiện trường quỷ súc như bây giờ, bởi vì thâm tình, nam thứ cũng tự động tìm lý do cho hành vi quỷ súc của nữ chủ, cho nên, hắn cũng làm ra não bổ như sau:

Kỳ thật Lãnh Ngạo Thiên là một tên đồng tính nam, hắn vẫn thầm mến chính mình, sau đó hắn liền uy hϊếp Lệ Lệ, bức Lệ Lệ hạ độc mình, sau đó liền biến thành bộ dạng bây giờ.

Không thể không nói hai người thật không hỗ là bạn tốt, lối tư duy cũng không khác nhau là mấy.

Nam Cung Ngự tu phẫn [2] mà mặc y phục, trong lòng tuy rằng hận không thể gϊếŧ Lãnh Ngạo Thiên, nhưng bởi vì Nam Cung gia cùng Lãnh gia có mối quan hệ thương nghiệp, cho nên, hắn đành phải đem lửa giận trước ném qua một bên, trước nên cùng gã đồng tính nam này hư dữ ủy xà [3], chờ sau đó tái trả thù hắn.

*[2] tu phẫn: vừa xấu hổ vừa giận dữ.

*[3] hư dữ ủy xà (虚与委蛇). Lá mặt lá trái; dàn xếp thương lượng; bằng mặt không bằng lòng; chờ đợi thời cơ.

…………

……

Lê Thanh đổi tốt y phục, mang theo hành lý, ưu thương đi tới nhà Lãnh Ngạo Thiên, vừa mới đối Lãnh Ngạo Thiên cùng Nam Cung Ngự làm ra cái loại sự tình như vậy, kêu nàng làm sao đi nằm vùng được a _(:з)∠)_

Kế hoạch của Nhâm Tuyết Dao là kêu nàng van xin Lãnh Ngạo Thiên mang nàng quay về Lãnh gia, sau đó lục soát văn kiện mật của Lãnh gia.

Tuy rằng không biết được cái văn kiện này là dùng để làm gì, nhưng Lê Thanh vẫn làm theo.

Nhẹ nhàng gõ cửa, Lê Thanh đề tâm điếu đảm [4] mà nhìn đến Nam Cung Ngự đi ra mở cửa, lại phát hiện Nam Cung Ngự vẫn là một bộ mỉm cười, thoạt nhìn giống như đã hoàn toàn quên đi chuyện mình đánh ngất hắn trước đó.

*[4] đề tâm điếu đảm: lo lắng đề phòng.

Thật không hỗ là thâm tình nam thứ a. Lê Thanh hơi chút thở phào một hơi, hướng bên trong nhìn lại.

Lãnh Ngạo Thiên cũng một bộ cuồng bá khốc huyễn, đối Lê Thanh tà mị cười, “Lệ Lệ, em rốt cục đã đến đây, hôm nay tới tìm anh có chuyện gì? Chẳng lẽ nói em cuối cùng cũng quyết định cùng ta ở chung……”

“Đúng vậy!” Lê Thanh gật gật đầu, sau đó nàng phát hiện chính mình vừa rồi giống như có điểm nữ hán tử, liền lại phải giả vờ như một đóa « tiểu bạch hoa » mảnh mai, điềm đạm đáng yêu nhìn đến Lãnh Ngạo Thiên nói: “Ngạo Thiên, vị hôn thê của ngươi hình như không thích ta, không bằng chúng ta vẫn nên đừng cùng một chỗ.”

Lãnh Ngạo Thiên nhướng mày, dùng ngữ khí chán ghét nói: ” Nữ nhân kia đã uy hϊếp ngươi ?”

Lê Thanh yên lặng rơi lệ, “Không có…… Chính là ta cảm thấy rằng là ta sai lầm rồi, có lẽ ta không nên trêu chọc ngươi.” Lời thoại này quả thực khiến nàng buồn nôn _(:з)∠)_ bất quá không biết Lãnh Ngạo Thiên có còn nhớ chuyện trước đó hay không, bây giờ vẫn nên giả vờ đáng thương hồ hồ lộng long [5] hắn.

*[5] hồ lộng. Lừa gạt; tung hỏa mù; đánh lạc hướng.

“Em đừng để ý, nữ nhân kia chỉ là kẻ đeo bám [6] mà thôi, anh căn bản không có ý tứ

muốn kết hôn với cô ta.” Lãnh Ngạo Thiên nói: “Người anh thật sự yêu chính là em !”

*[6] kẻ đeo bám. Nguyên tác: thiện tự thϊếp thượng (擅自贴上). Tự mình đi theo; tò tò bám đuôi.

Lê Thanh giả vờ cảm động, “Như vậy chúng ta thật sự có thể cùng một chỗ sao ?”

“Nếu em nguyện ý, ngày mai chúng ta đi lĩnh chứng [7].” Lãnh Ngạo Thiên nói.

*[7] lĩnh chứng (领证). Đăng ký kết hôn.

Nam Cung Ngự khó chịu, “Ngạo Thiên, Lệ Lệ vẫn chưa đủ mười tám đâu, ngươi nóng vội như vậy làm gì?”

Lãnh Ngạo Thiên hừ lạnh nói: ” Chuyện này không liên quan đến ngươi.”

Lê Thanh nói: “Ngạo Thiên, ta không cần ngươi hiện tại liền cùng ta cùng một chỗ, ta tin tưởng sở dĩ ngươi cùng Nhâm tiểu thư đính hạ hôn ước là bởi vì có mối quan hệ hợp tác thương nghiệp…… Ta hiện tại chỉ hy vọng có thể cùng ngươi ở cùng một chỗ.” Chuyện tới bây giờ Lê Thanh thật sự muốn cảm tạ chính mình của lúc trước, hồi dậy thì [8], nàng đã xem rất nhiều cẩu huyết tổng tài văn, bằng không nàng thật đúng là không biết xả làm sao.

*[8] dậy thì. Nguyên tác: não tàn la lị ( 脑残萝莉).

“Đương nhiên có thể.” Lãnh Ngạo Thiên một bộ cảm động.

Một bên, Nam Cung Ngự vẫn dùng dùng biểu tình « thâm tình mang chút ưu thương » mà nhìn đến Lê Thanh, một bộ « nàng đã phải chịu nhiều hy sinh ».

Trên thực tế, hắn hiện tại đã thề ở trong lòng, nhất định phải đem Lệ Lệ từ trong ma trảo của gã đồng tính nam này cứu vớt ra.

Vì thế Lãnh Ngạo Thiên sau khi đem Nam Cung Ngự vẫn đang khó chịu mà đuổi ra, liền chồm hôm [9] muốn cùng Lê Thanh làm chút chuyện 'không trong sáng' [10].

*[9] chồm hôm. Nguyên tác: hầu cấp (猴急). Gấp như con khỉ; chờ hết nổi.

*[10] không trong sáng. Nguyên tác: bất hòa hài đích sự tình (不和谐的事情).

Lê Thanh lui về phía sau mấy bước, nói: “Ngươi còn nhớ rằng sáng nay đã xảy ra chuyện gì không?”

Sắc mặt Lãnh Ngạo Thiên nháy mắt liền trở nên khó coi, hắn hừ lạnh nói: “Anh biết chuyện này đều là do Nam Cung Ngự bức bách em làm, anh tin tưởng em !”

Lê Thanh: “……” Đây chẳng lẽ là nữ chủ quang hoàn trong truyền thuyết ? !

【 Ở thế giới trong sách, quy tắc của thế giới này chính là tự động thiên vị cho vai của nam nữ chính, để cho bọn họ có hào quang vai chính. Bất quá bởi vì cuốn ngôn tình văn này vốn là viết dưới góc nhìn của nữ chính [11], cho nên lực lượng của ngươi so với lực lượng của nam chủ càng cường đại hơn, bọn họ cũng liền bị nữ chủ quang hoàn của ngươi tẩy não. 】 Hệ thống giải thích.

*[11] góc nhìn của nữ chính. Nguyên tác: nữ chủ thị giác (女主视角).

“Ta đây phải xem thử cái « nữ chủ quang hoàn » này có thể làm được cái gì.” Lê Thanh cắn chặt răng, lại cho Lãnh Ngạo Thiên một cái tát.

Lãnh Ngạo Thiên kinh ngạc mà ngẩng đầu nhìn Lê Thanh, thần tình đều là vẻ mặt bị thương, bên trong còn ẩn ẩn mang theo vài phần phẫn nộ, “Lệ Lệ, em đột nhiên làm gì vậy ?”

Nước mắt Lê Thanh 'soạt' một tiếng liền rơi xuống, “Vừa rồi Nam Cung ca ở đây, ta không dám nói ra…… Kỳ thật, ta đang mang hài tử của ngươi!”

Khiến nàng xả tốt lắm, kỳ thật hiện tại Lãnh Ngạo Thiên cùng Lê Lệ Lệ hai người trừ bỏ nắm tay chạm môi [12], ngoài ra vẫn chưa có hành vi gì khác quá giới, đối người mà mình chân ái, Lãnh Ngạo Thiên vẫn là thực yêu quý, không giống như là đối mấy tình nhân khác của hắn, thô bạo như vậy, vui chơi xong liền vô tình vứt bỏ [13].

*[12] nắm tay chạm môi. Nguyên tác: lạp tiểu thủ, tiếp cá vẫn (拉小手接个吻). Nắm tay một cái, hôn môi một cái.

*[13] vui chơi xong liền vô tình vứt bỏ. Nguyên tác: dụng hoàn tựu đâu, bạt điếu vô tình (用完就丢拔吊无情).

Nhưng cũng bởi vì chuyện này, Lê Thanh càng cảm thấy rằng nam nhân này lại càng tra, tuy rằng hắn đối nữ chủ rất hảo, nhưng cũng không thể rửa sạch sự thật hắn là một gã 'tra' [14].

*[14] tra (渣). Cặn bã; đáng khinh.

Lãnh Ngạo Thiên cả người đều ngây ngẩn, hắn tận lực tự hỏi chính mình rốt cuộc có từng cùng Lê Lệ Lệ phát sinh qua quan hệ 'không trong sáng' hay không, đến cuối cùng, hắn cư nhiên nhớ tới vào một tháng trước đó, khi đó hắn uống say túy lúy, ngã ở trên đường cái, Lê Lệ Lệ vừa đυ.ng phải hắn, liền đem hắn mang về nhà, dốc lòng chiếu cố.

Chuyện đêm đó Lãnh Ngạo Thiên đã không còn nhớ rõ, nhưng không biết vì cái gì, hắn liền kiên định cho rằng đêm đó chính mình cùng Lê Lệ Lệ nhất định đã xảy ra tình tiết 'không trong sáng' nào đó.

Kích động nhìn đến Lê Thanh, thanh âm của Lãnh Ngạo Thiên đều có vài phần run rẩy, “Em nói thật sao ? Chúng ta có con ?”

Lê Thanh: “……” Trời à, thật đúng là tẩy não thành công rồi…… « Nữ chủ quang hoàn » có điểm cường đại quá… A.