Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 31: THANH ÂM QUEN THUỘC

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi kết thúc giai đoạn Ban, hai bên bắt đầu chọn tướng. Số 1 Tiểu Đậu Bao trực tiếp chọn ra Hậu Nghệ --- Đại khái là thấy đối phương chọn ra Hậu Nghệ có chút kỳ quái, bọn họ đều có chút kinh ngạc, đợi một lúc lâu, mới chọn ra Gia Cát Lượng, Hoa Mộc Lan.

Theo sau số 2 Thời Nhan bên mình chọn Tiểu Kiều, Phù Âm số 3 bị đối phương cướp mất Hoa Mộc Lan, chỉ có thể đổi thành Tào Tháo.

Tiếp sau đối diện số 3 và 4 phân biệt chọn ra Khương Tử Nha và Lý Nguyên Phương.

Nhìn tới đây, Thời Việt biết lần này phối trúng một đội tương đối mạnh trong những người chơi đẳng cấp vương giả tối cường, đối duện chọn Khương Tử Nha hệ thống đẩy nhanh, rất có thể 5 người này ở mic, thống nhất chỉ huy, thậm chí có thể là đội xe huấn luyện.

Thời Việt số 4 lấy Lý Bạch, Lục Thanh Vũ số 5 bổ vị lấy ra phụ trợ Trương Phi.

Đối diện vị trí cuối cùng, lấy ra chiến sĩ đường bên Lão Phu Tử.

Như vậy tính, Phù Âm đội bên cô đội hình chính là thượng đơn Tào Tháo, trung đơn Tiểu Kiều, đánh dã Lý Bạch, phụ trợ Trương Phi và xạ thủ Hậu Nghệ. Mà đội hình đối phương là Hoa Mộc Lan, Lão Phu Tử phân biệt đánh đường trên, dưới, đánh dã Lý Nguyên Phương, trung đơn Gia Cát Lượng, phụ trợ Khương Tử Nha.

--- Cực diện không quá lạc quan.

Trừ phi trước kỳ Lý Bạch có thể bắt bạo đối phương, không thì, Lý Nguyên Phương thuộc hệ đẩy nhanh rất có khả năng cấp tốc đem ngoại tháp ba đường đẩy nhanh, tạo áp lực phát triển của Lý Bạch.

Sau khi mở trận, Thời Việt trực tiếp đánh chữ: "Phản lam, xạ thủ, phụ trợ cùng đi."

Bởi vì có hai người lạ trong đội, anh cũng không mở mic nói chuyện, đối với anh, một câu đơn giản đủ để cho đồng đội hiểu được.

Nhưng anh hiển nhiên đã đánh giá cao ý thức của đồng đội---- người chơi cấp bạc, làm sao hiểu được phản lam nghĩa là gì? Bản thân khu lam nhà mình ở đâu còn tìm không ra!

Kết quả chính là, Hậu Nghệ vừa khai trận trực tiếp chạy đến khu buff đỏ nhà mình, Trương Phi đi theo Lý Bạch đi đối diện phản lam.

Đối diện đều là cao thủ cấp vương giả, ý thức rất mạnh, có ba người ở khu dã giữ lam. Song phương đối mặt, hai đánh ba hoàn toàn không tìm được tiện nghị, cưỡng ép khai đoàn rất có thể tặng song sát, Thời Việt lập tức ra hiệu "rút lui", hai người chỉ có thể nhanh chóng rời khỏi.

Đợi về đến nhà, phát hiện Hậu nghệ đã đem toàn bộ buff đỏ lấy hết, còn thuận tiện quét luôn hai tiểu quái ở dã khu, tuyến binh đường dưới hắn lại không biết thu.

Phù Âm nhìn thấy không khỏi nhắc nhở: "Hậu Nghệ, lúc đội mình có Lý Bạch, tận lực giữ dã quái cho hắn."

Hậu Nghệ cả mặt hoang mang: "A? Xạ thủ không phải cần lấy đỏ sao?"

Phù Âm nhìn thấy lời này có chút ngại ngùng, lúc đầu cô chơi xạ thủ, cũng rất thích ra cửa đi đến buff đỏ dã khu đầu tiên, nhưng sau này sau khi tăng cấp, cô mới biết, lần đánh dã đầu tiên phải dành toàn bộ cho tuyển thủ đánh dã nhà mình, chỉ có như thế, đánh dã mới có thể nhanh chóng lên cấp 4, học được đại chiêu, đi khắp nơi chi viện. Mà một khi xạ thủ lấy đi đợt buff đỏ đầu tiên, đánh dã nhà mình không cách nào thuận lợi tăng cấp, nếu như đánh dã đối phương đạt đủ cấp 4, rất dễ dàng ra cửa bắt người, từ đó lấy được quyền chủ động của trận đấu trong tay, nhịp đấu kỳ đầu của bên mình cũng vì thế mà tan vỡ.

Những kiến thức này giải thích cho người mới thì có quá phiền, Phù Âm cũng không muốn lãng phí thời gian đánh chữ.

Nhưng cô rất nhanh nhìn thấy, Tiểu Kiều sau khi quét xong một đợt binh, chạy đi khu dã lấy buff xanh.

Thời Việt: ".........."

Hai người này chắc chắn là đội đối thủ phái tới nằm vùng!

Lý Bạch là đánh dã, mở trận bị đồng đội liên tục lấy hết 4 con dã quái, này còn chơi cái gì nữa?

Lục Thanh Vũ nhìn tới đây không khỏi buồn cười: "Lý Bạch bi kịch rồi."

Thời Việt chau mày: "Bỏ đi, ta đi đối diện lấy."

Lời vừa nói xong, liền nhìn thấy xạ thủ nhà mình không cẩn thận, bị Lão Phu Tử một rôi kéo về, lại thêm vài phụ công quật chết.

---- First blood!

Được thôi, hắn nhiệt tình lấy đợt buff đỏ đầu tiên, sau đó đem tất cả tặng cho đối thủ.

Gặp được xạ thủ như vậy cũng không biết nói gì, Thời Việt có chút mệt tâm, chỉ có thể ở đường dưới quét binh.

Trương Phi: "Ta cùng Lý Bạch đi, đến bên kia phản dã."

Dã quái nhà mình bị tay mơ gϊếŧ sạch, Lý Bạch của Thời Việt căn bản không có biện pháp tăng trưởng, còn may là phụ trợ có ý thức, chủ động ở bên cạnh bảo hộ anh.

Hai người sau khi quét xong một đợt binh nhanh chóng trà trộn vào khu dã đối phương, vừa hay Lý Nguyên Phương không ở, đem khu buff xanh vừa được tạo mới quét sạch một lần.

Cùng lúc đó, Lý Nguyên Phương đã đủ cấp 4 mai phục trong lùm cỏ đường giữa, phối hợp với Gia Cát Lượng và Khương Tử Nha cường sát Tiểu Kiều, cũng nhanh chóng đẩy ngoại tháp đường giữa.

Thời Nhan có chút tủi thân: "Ta đã trốn sau tháp rồi, bọn họ còn áp tháp cường sát ta!"

Lục Thanh Vũ biết trình độ của đồ đệ gà mờ--- làm cô đánh trận vương giả, thật làm khó cô.

Thấy cô bị gϊếŧ, Lục Thanh Vũ bèn nhắc nhở: "lùi về vị trí nội tháp, người chỉ cần hộ tháp, đừng đi lung tung."

Thời Nhan: "Nhưng trung đơn không phải sau khi quét xong tháp, tìm cơ hội đi chi viện sao?"

Lục Thanh Vũ: "Đây là trận vương giả, trình độ đối phương đều rất cao, ngươi rời khỏi phạm vi của tháp phòng ngự, rất có khả năng bị Gia Cát Lượng đơn sát."

Chữ đánh vừa xong, Tiểu Kiều chỉ bất quá là lúc quét binh không cẩn thận tiến quá một bước, nháy mắt bị Hoa Mộc Lan cường sét kích bay, Gia Cát Lượng luôn mai phục ở lùm cỏ hiện thân, kỹ năng 1,2 liên tực quét ra, theo sau là đại chiêu--- Gia Cát Lượng kích sát Tiểu Kiều!

Hậu Nghệ thấy Tiểu Kiều bị đánh, chạy tới đường giữa chi viện, đáng tiếc trình độ quá tệ, bị Gia Cát Lượng nháy mắt đánh tàn, lại bị đại chiêu lấy đầu.

--- Song sát.

Gia Cát Lượng một trận song sát đến tay, trang bị nháy mắt tăng lên, binh tuyến đường giữa bị áp đến nội tháp, Lý Bạch và Trương Phi đành phải quay về hộ tháp.

Lục Thanh Vũ bất đắc dĩ: "Khó đánh."

Thời Việt cũng có chút đau đầu: "Đôi diện chắc là đoàn xe chuyên nghiệp, phối hợp rất ăn ý."

Lục Thanh Vũ nghĩ một lúc rồi đánh chữ: "Chúng ta ba người thủ ở sau tháp, chỉ yên tâm quét binh. Lý Bạch ta giúp ngươi xem xét tình hình, ngươi trước cần nhanh chóng phát triển."

Trương Phi dù sao cũng da dày thịt béo, hơn nữa đã có đại chiêu, một người đi cũng không sợ bị bắt, hắn ở đường trên khu dã giúp Lý Bạch xem xét tình hình, Lý Bạch ở bên dưới quét xong quái, nhanh chóng đi đường trên quét một lần.

Nhưng cho dù tốc độ quét quái của Thời Việt rất nhanh, cũng như cũ không nhanh bằng đối phương Lý Nguyên Phương.

Bởi vì tháp giữa va tháp dưới lần lượt bị hạ, đối phương ở trên bản đồ có ưu thế tầm nhìn, Lý Nguyên Phương thuận theo kinh tế đang tăng nhanh, trung đơn Gia Cát Lượng so với Tiểu Kiều cũng có hơn một kiện lớn, Hoa Mộc Lan và Lão Phu Tử đơn ăn một tuyến binh, trang bị cũng đặc biệt tốt, ngược lại Hậu Nghệ bên họ, bị đơn sát nhiều lần, chỉ đáng thương vô cùng mà đi theo xách giày.

Hai vị trí quan trọng bị băng, tất cả đều dựa vào đánh dã và phụ trợ giúp mang nhịp đấu là rất khó.

Tuy rằng Lý Bạch của Thời Việt thao tác vẫn xuất thần nhập quỷ bắt được da giòn đối phương Lỗ Ban, lấy một lúc 4 đầu người, nhưng hậu kỳ đoàn chiến một khi xuất hiện, lúc song phương 5v5, Tiểu Kiều và Hậu Nghệ vẫn là vừa đánh đã chết, trực tiếp cục diện 3v5.

Lục Thanh Vũ thấy Tiểu Kiều của đồ đệ di chuyến cũng rất nhanh cười lên--- thân là một pháp sư, không hèn mọn mà trốn phía sau, xông lên tích cực như vậy, kết quả vừa xông lên liền bị Lão Phu Tử bắt được, đại chiêu cũng chưa kịp mở đã bị đánh chết.

Hậu Nghệ cũng rất choáng, lúc đánh người đứng một chỗ không động, trực tiếp bị Lý Nguyên Phương cho một đại chiêu lăn chết.

Trình độ của Tào Tháo tuy rằng khá hơn nhiều, đánh đoàn còn biết mở đại chiêu hút máu phía sau, chỉ là đáng tiếc, Lý Nguyên Phương dùng kĩ năng 2 nháy mắt nhảy tới chỗ xa, Gia Cát Lượng cũng có kỹ năng dịch chuyển, Tào Tháo không thể truy được bọn họ, bản thân bị đánh tàn, chỉ có thể tìm một lùm cỏ lui ra khỏi chiến trường.

Thời Việt hết cách, nói: "Trương Phi mở đại cường giáp, ta bọc sau."

Trong cái đội này, cũng chỉ có trình độ của Lý Bạch là tương đối mạnh, Lục Thanh Vũ thấy thế, dứt khoát không để ý đến mấy đồng đội ngốc kia nữa, chỉ cùng Lý Bạch phối hợp.

Hắn mạnh mẽ mở đại chiêu, một tiếng gầm thét đối phương toàn bộ bị đánh choáng.

Lý Bạch vừa lúc mở đại chiêu quét sạch quái, quyết đoán bắt được cơ hội, kỹ năng 1 liên tiếp hai lần chạy tới phía sau, mở đại chiêu phạm vi lớn, trực tiếp cường sát Gia Cát Lượng. Lúc đối diện muốn gϊếŧ hắn, Lý Bạch lại lần nữa ấn kỹ năng 1, nháy mắt quay về chỗ cũ.

Hắn lựa thay đổi vị trí, vừa hay quái vừa được tạo mới, lúc này có thể tiếp tục lợi dụng quét quái tạo đại chiêu.

Trương Phi đánh lạc hướng 4 người vây công, cho Lý Bạch thêm thời gian.

Lý Bạch đại chiêu thời gian tạo lại nhanh, lại từ khu dã xuất hiện, kỹ năng 2 giảm tốc phạm vi, kỹ năng 3 đại chiêu, một hơi cường sát Lý Nguyên Phương, Khương Tử Nha.

---- Triple kill! Tam sát!

Trường Phi còn vài giọt máu tháo chạy, lần đoàn chiến gian nan này đánh thành 2 đổi 3.

Dưới tình huống 3v5, vẫn có thể linh hoạt lấy được tam sát, người chơi Lý Bạch trình độ không phải bình thường.

Lục Thanh Vũ lưu tâm, quan sát kỹ càng thao tác của Lý Bạch. Sau lần đoàn chiến hai người tiếp tục phối hợp, Trương Phi mở tầm nhìn phía trước, Lý Bạch liên tiếp hai lần bọc sau đánh úp, vị trí xuất thần nhập quỷ, đánh cho đối phương không kịp trở tay.

Cao địa họ chiến đánh thành 2 đổi 4, Tiểu Kiều và Hậu Nghệ chết trận, Lý Bạch phản sát bốn người đối phương, chí có Lý Nguyên Phương kịp thời chạy thoát.

Ở bảng công khia xuất hiện một dòng chữ màu đỏ, là người chơi Gia Cát Lượng đánh: "Lý Bạch thao tác như bay, bái phục bái phục."

Người chơi Lý Nguyên Phương: "Trận hai thần dẫn ba hố, hai vị đại thần cực khổ rồi."

Lời vừa dứt, trên màn hình xuất hiện nhắc nhở--- Lý Nguyên Phương kích sát chúa tể.

Trận đoàn chiến chỉ còn mỗi Lý Nguyên Phương, đoàn bộ lui về cao địa, Trương Phi và Lý Bạch không khỏi lui về cao địa phòng thủ, Lý Nguyên Phương liền bắt được cơ hội trộm chúa tể.

Chúa tể vừa lấy, chúa tể tiên phong ba đường đồng thời áp tuyến, lại thêm hai vị trí chủ lực Tiểu Kiều, Hậu Nghệ thực lực quá kém, căn bản phòng hộ ra sao cũng không biết.

---- Thất bại!

Nhìn hai chữ này, Thời Nhan có chút mơ hồ, cô cho rằng dựa vào anh trai và Lục Thanh Vũ hai cái đỉnh cấp đại thần, có thể tùy tiện mang cô nằm thắng. Không ngờ trận này đánh gian nan như vậy, cuối cùng còn thu mất.

Cô có chút ngại ngùng, đánh chữ: "Là em quá hố, xin lỗi QAQ"

Tiểu Đậu Bao theo sau cũng nói: "Ta cũng hố, cùng đại thần đánh trận vương giả, ta cả người đều run rẩy sợ hãi T_T"

Thời Việt rất bình tĩnh: "Không sao, đối diện là năm người vương giả, thua cũng là bình thường."

Chỉ có Lục Thanh Vũ là tò mò thân phận của Lý Bạch, không khỏi hỏi: "Ngươi tài khoản chính không chỉ ở cái đẳng cấp này đi?"

Thời Việt: "Có ý gì?"

Lục Thanh Vũ: "Đừng giả vờ, Lý Bạch của ngươi, là tiêu chuẩn quốc phục."

Là một tuyển thủ chuyên nghiệp, Lục Thanh Vũ tự nhiên có khả năng quan sát nhạy cảm, thao tác khi nãy của Lý Bạch, trong trận đoàn chiến lội ngược gió phối hợp với Trương Phi lấy được 4 đầu, liên tiếp quét đại, làm phiền đối thủ, đối với thời gian kỹ năng, vị trí còn có cục diện đều nắm bắt chuẩn xác, nếu không phải hai vị trí chủ đạo quá hố, đối diện Lý Nguyên Phương vừa may thoát hiểm, trận này vẫn có thể lật ngược bàn.

Lý Bạch này vì ngoại hình và kỹ năng đặc biệt soái, được nhiều người choi hoan ngênh, trong game cao thủ Lý Bạch nhiều như lông bò, trên kênh trực tuyến cũng có nhiều chủ bá chơi Lý Bạch. Nhưng như trong trận vừa nãy, cục diện gió ngược, còn có thể bình tĩnh ung dung phản sát đối phương 4 người, Lý Bạch như vậy nhưng là khó gặp.

Vì vậy Lục Thanh Vũ mới cảm thấy nghi hoặc.

Nhưng Thời Việt cũng không muốn lộ ra thân phận, bình tĩnh đáp: "Qúa khen rồi, lên không nổi tiêu chuẩn quốc phục."

Lục Thanh Vũ cười: "Không cần khiêm tốn, ngươi không muốn nói, ta cũng không hỏi nhiều." Cao thủ luôn không thích bị người vuốt mông ngựa, Lục Thanh Vũ bèn tinh ý đổi chủ đề, "Vẫn còn ba trận chiến đội, trận vương giả đánh như vậy rất khó thắng, hay là nên mở mic thì hơn?"

Thời Việt nghĩ trận chiến đội nếu thắng lợi phần thưởng cực kỳ nhiều, thất bại chỉ được hệ thống tặng cho một cái túi quà. Phù Âm gần nhất luôn tìm mảnh vỡ bia khắc, muốn cho Hoa Mộc Lan của cô một bộ bia khắc phù hợp, nếu là ba trận tiếp theo có thể thắng, nhận được điểm thưởng, cô ít nhất có thể đi cửa hàng mua được trên ngàn mảnh vỡ.

Nghĩ đến đây, Thời Việt bèn nói: "Được, trận sau mở mic, mọi người nghe ta chỉ huy."

Nói chuyện đương nhiên so với đánh chữ tiện hơn nhiều, cũng càng tiện trong lúc đánh đoàn, dù sao người chơi trong game không nhất định nghe ra giọng anh, Thời Việt cũng không có áp lực.

Sau khi bắt đầu trận chiến đội thứ hai, Thời Việt trực tiếp mở mic nói: "Nhan Nhan trận này đừng đánh trung đơn, em chơi phụ trợ Thái Văn Cơ, đi phía sau thêm máu."

Lục Thanh Vũ ở ký túc xá cầm điện thoại, một bên chơi game một bên nghe nhạc, nghe được lời này trực tiếp đánh rớt điện thoại.

Này? Cái giọng này sao lại quen tai như vậy?

Thời Nhan lúc này cũng phản ứng được--- có thể không giấu được rồi!

Cô lúc đó bởi vì chiến đội 4 thiếu 1, gấp gáp liền không cách nào đi tìm Lục Thanh Vũ kéo tới, còn cho rằng anh trai và Lục Thanh Vũ tùy tiện đánh 4 trận cũng không thể nhận ra đối phương. Nhưng hiện tại, anh trai vẫn luôn cao lãnh đột nhiên mở miệng nói chuyện!

Anh hai! Anh tại sao lại muốn mở miệng?

Quả nhiên, không đến một lúc, bên tai xuất hiện giọng nói mang theo ý cười của Lục Thanh Vũ: "Yo, còn bảo không phải tiêu chuẩn quốc phục, Lý Bạch của cậu rõ ràng là quốc phục đỉnh cấp có được không?"

Thời Việt: "???????????"

Tại sao bên tai lại xuất hiện cái giọng của tên miệng bát quái Lục Thanh Vũ?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Thời Nhan làm sao mà ngờ được anh trai nhà mình vì gái nên mở mic nói chuyện =)))))
« Chương TrướcChương Tiếp »