Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 53: ĐỒNG ĐỘI CUỐI CÙNG

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi trận dự tuyển kết thúc, tiếp theo sau là trận lập hậu kịch liệt.

Trận đối quyết đầu tiên của nhóm thắng, đứng thứ hai đội A Thiên Hoàn đấu với đứng thứ nhất đội B LY, trực tiếp bị đối thủ quét ngang 4:0.

Chiến đội LY sự quản lý của câu lạc bộ Lam Nguyệt, logo đội là một hình trăng lưỡi liềm cong cong màu xanh, đội trưởng LY – Huyền Nguyệt là trung đơn đứng đầu của KPL liên minh, nhân khí so với Lâm Lạc Nhiên, Lục Thanh Vũ còn cao hơn, hăn thường ở trên weibo viết ra những ngoại trang, công lược, thâm nhập của các trung đơn tướng được fan hoan nghênh. Đánh dã mới của chiến đội LY – Thích Cốt cũng là một tuyển thủ nổi tiếng nhuệ khí mười phần, thực lực không thua kém Thời Việt, điều đáng sợ nhất của chiến đội này chính là hệ thống "trung dã liên động", trung đơn cùng đánh dã du tẩu chi viện, nhanh chóng hình thành ưu thế.

LY là đội mạnh có thực lực giành giải quán quân, hơn nữa mùa giải này phát huy xuất sắc, lấy được vị trí đầu của đội B.

Cho dù như vậy, Thien Hoàn cũng không đến nỗi bị LY quét ngang 4:0, đây hiển nhiên là do chiến thuật có vấn đề.

Sau khi trận đấu kết thúc không thiếu chính là tiếng chửi mắng trên mạng, mắng huấn luyện viên, mắng tuyển thủ, thậm chí còn có mắng Thời Việt....

Thời Việt nằm không dính đạn, cũng lười để ý đến những bình luận đó. Huấn luyện viên Triệu triệu tập tuyển thủ đội chủ lực giống trống khua chiên phân tích chiến thuật, Thời Việt ngồi ở dưới nghe, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không có đề ra bất kỳ ý kiến phản đối nào, dù sao có nói ra thì huấn luyện viên Triệu cũng sẽ không nghe.

Sau khi thua trong tay LY, Thiên Hoàn tự nhiên rơi vào đội thua.

Đội thắng thua một lần sẽ vào đội thua, nhưng đội thua chỉ có một mạng. Thiên Hoàn sau khi rơi vào đội thua, mỗi trận tiếp sau đó không thể lại thua, vậy nên mấy ngày này không khí trong chiến đội cũng đặc biệt căng thẳng, thần sắc của mỗi người đều nghiêm trọng.

Kết quả, hai đội thua bên này giao tranh, chiến đội JZ không nổi trội lại bị thua, trở thành đối thủ tiếp theo của Thiên Hoàn.

Huấn luyện viên Triệu nhìn thấy bảng trận đấu, trong lòng nhất thời thả lỏng.

Chiến đội JZ ở trận đấu thường quy biểu hiện bình bình, cuối cùng dùng thân phận hạng tư đi vào giải lập hậu. Khi Thiên Hoàn ở trận thường quy đối đầu với bọn họ hai lần, hai lần đều có thể thắng 2:0. Huấn luyện viên Triệu đối với việc đánh bại được JZ rất có lòng tin, cảm thấy đối phó với đối thủ như vậy cũng không khó.

Nhưng kết quả lại khiến nhiều người trợn tròn mắt---

Ngày 22 tháng 11, trận giao tranh chính thức của đội thua cuộc thứ hai Thiên Hoàn vs JZ bắt đầu.

Chiến đội Thiên Hoàn khí thế như văm trực tiếp lấy được ba trận thắng liên tiếp, với tỷ số 3:0 giành được ưu tiên.

Giải lập hậu là theo quy tắc BO7, đấu nhiều nhất là 7 trận, ai trước lấy được bốn trận thắng thì người đó thắng lợi. Thiên Hoàn dưới tình huống này, có thể nói là cục diện dễ dàng thắng. Rất nhiều fan của Thiên Hoàn đã trước ăn mừng chiến đội thắng trận. Đã lấy được tỉ số 3:0, đối với mọi người mà nói, trận đấu này tuyệt đối không thể lật ngược bàn, JZ muốn ở trận thứ tư mới thắng bọn họ, sao mà có thê? Trừ phi tuyển thủ của Thiên Hoàn tập thể bị đứt mạng.

Huấn luyện viên Triệu cười híp mắt vỗ vai các đội viên, Trần, Hứa hai người mới sắc mặt cũng mang ý cười nhẹ nhàng.

Tuy nhiên, trận thứ tư mấu chốt, huấn luyện viên JZ đột nhiên lấy ra hệ thống đánh dã tự do. Thiên Hoàn bên này chẳng hề quá xem trọng, Trần, Hứa hai người có chút kiêu ngạo và khá hời hợt, lúc mở trận cùng đi phản lam, kết quả vô ý liền tặng song sát cho đối phương, khiến đánh dã đối phương đem cầu tuyết lăn càng thêm lớn.

Tất cả tuyển thủ JZ đều ôm tâm trạng "thua chắc" buông tay, kết quả càng lăn cầu tuyết càng lớn, làm trọng tâm đánh dã thích khách của Thiên Hoàn kích bay!

Chiến đội Thiên Hoàn vào phút thứ 8 bị đối phương đánh vỡ thạch anh, tuyển thủ cả nhóm đều là một mặt mơ hồ.

Nhưng huấn luyện viên Triệu lại cảm thấy chẳng đáng ngại, 3:0 biến thành 3:1 mà thôi, điểm số vẫn nghiêng về phía bọn họ.

Cuối cùng là, ông không có điều chỉnh chiến thuật, tiếp tục dùng cách đánh trọng tâm đánh dã xạ thủ giống ba trận trước.

Trận thứ năm, huấn luyện viên JZ lần nữa lấy ra chiến thuật mới, sử dụng phụ trợ tỷ lệ lỗi cao Thái Ất chân nhân--- Thái Ất chân hân ở đại chiêu có thể làm đồng đội vừa chết hồi sinh tại chỗ. Lúc đánh đoàn trước khí cũng coi như có thêm được một mạng.

Thiên Hoàn bị hệ thống Thái Ất chân nhân đánh đến mơ hồ, lại lần nữa thua mất.

3:1, lại biến thành 3:2.

Vào lúc này, huấn luyện viên Triệu mới ý thức được nguy cơ, ông gọi Trần Tinh Hải qua nói chuyện, thấp giọng nói: "Không cần nghĩ quá nhiều, không được bởi vì điểm số nghiêng về phía chúng ta mà lơi là, nhớ rõ, mỗi một trận đấu đều phải có cách đánh khác nhau, đừng đi nghĩ cách so bì điểm số!"

Trần Tinh Hải trên miệng đáp ứng, nhưng tuổi của cậu ta dù sao cũng còn trẻ, từ đó đến giờ vẫn chưa trải qua sự tàn khốc của trận lập hậu. Trận thường quy thua chỉ mất vài điểm số, trận lập hậu thua sẽ bị trực tiếp loại bỏ! Áp lực tâm lý căn bản không chỉ là con số. Cậu ta hít sâu một hơi, lại cảm thấy ngón tay có chút phát run.

Trận thứ sáu mấu chốt, JZ lại lần nữa dùng đội hình mới áp trận, cuối cùng đánh vỡ phòng tuyến của Thiên Hoàn.

Tỷ số 3:3.

Khán giả toàn trường sắp bùng nổ rồi, đã nhiều năm KPL được tổ chức, có thể từ 3:0 một hơi đánh thành 3:3 bằng nhau, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện!

Nắm trong tay điểm số, lại liên tục thua hết ba điểm, đây có còn là Thiên Hoàn được Minh thần năm đó dẫn dắt không?

Trên mạng cuối cùng cũng có fan bắt đầu kêu gọi Thời Việt: "Việt ca sao vẫn chưa lên?!" "Cái tên Trần Tinh Hải kia tôi thấy là bị đánh đến mơ hồ rồi, trận thứ tư vô ý bị kẻ địch vả mặt, trận thứ năm bắt đầu theo không kịp nhịp đấu, cả người cứ như bị mộng du!" "Fan của Thiên Hoàn từ ba năm trước xem đến tức giận! Việt thần không cần biết gặp bao nhiêu trận gió ngược, ít nhất cũng không bị ngược thành như vậy!" "Thiên Hoàn trực tiếp bị ngược đến cuối, đau lòng Lạc thần của tôi, đồng đội căn bản dẫn không nổi..."

Nhất thời khẩu ngữ "huấn luyện viên ngừng bút" "Cho Thời Việt lên sân" được đăng liên tục lên weibo chính thức của câu lạc bộ.

Huấn luyện viên Triệu trong lòng cũng có chút sợ hãi, nếu thua mất trận này, ông không biết làm sao để giao đãi với câu lạc bộ. Trong tình huống đầu 3:0 bị lật ngược bàn thành 4:3, đây tựa hồ có thể thành trận đánh điển tích dùng làm tư liệu giảng dạy. Ông căn bản không có cách nào đổ lỗi cho đội viên, ông một người làm huấn luyện viên chắc chắn sẽ bị mắng chửi đến chết!

Cuối cùng là, huấn luyện viên Triệu mặt dày tìm trọng tài, hơn nữa đề nghị xin đổi người.

--- Trần Tinh Hải đổi xuống, Thời Việt lên sàn.

Loại động tác này, làm không ít fan của Thời Việt tức điên lên, hận không thể phun một ngụm nước miếng vào mặt ông ta.

Weibo nhanh chóng bị đông cứng, fan Việt thần số lượng khổng lồ, tập hợp đứng ra vì idol nói chuyện: "Cả quá trình thường quy không cho Việt ca tôi lên, trận lập hậu lúc bị LY vả mặt 4:0 cũng không cho anh ấy lên, mắt thấy sắp bị lật bàn, liền mới nghĩ đến cho anh tôi lên là sao?" "Huấn luyện viên đầu ông là làm từ đậu hủ sao!" "Đau lòng Việt ca của tôi, trận đấu quyết định, không cần biết là thắng hay thua, đều bị đưa làm bia đỡ đạn...." "Huấn luyện viên ngừng bút không giải thích! Sớm cho Việt thần lên cũng không tới nỗi từ 3:0 đánh thành 3:3!" "Người mới kia cút về mà luyện tập thêm đi!"

Phù Âm mở weibo, nhìn thấy động thái bình luận của weibo chính thức, không có đáp trả.

Lần trước cô đến weibo chính trực tiếp khinh bỉ câu lạc bộ Thiên Hoàn, nhận được không ít fan, nhưng hôm nay không muốn làm như vậ, bởi vì cô cũng tức tới điên rồi.

Nhưng mà, Thời Việt thần sắc bình tĩnh bước từng bước lên sân khấu chính.

Anh hiện tại vẫn còn là tuyển thủ của Thiên Hoàn, quá trình thi đấu cần phải nghe an bài của huấn luyện viên. Huấn luyện viên có quyền đổi bất kỳ tuyển thủ nào, trọng tài đã ra bảng đổi người, anh cũng tuân thủ đạo đức của một tuyển thủ chuyên nghiệp.

Lâm Lạc Nhiên luôn không thích nói chuyện, vào lúc này nhẹ giơ tay lên, vỗ lên mu bàn tay Thời Việt.

Thời Việt nhìn cậu một cái, cái gì cũng không nói.

--- trận quyết định, giai đoạn BP bắt đầu!

MC Thất Thiếu không nhịn được nói: "Huấn luyện viên Triệu lần này phái Thời Việt ra, đại khái là muốn ổn định nhân tâm đi? Dù sao Thời Việt là tuyển thủ chuyên đánh các trận ngược gió mà."

Hiểu Mộng nói: "Nhưng mà, Thời Việt cả mùa giải này rất ít xuất hiện trên trận đấu, sự phối hợp với các đồng đội sẽ không xuất hiện vấn đề chứ?"

Khán giả cũng biểu thị nghi hoặc, tuy rằng Việt thần tạo ra không ít truyền kỳ, nhưng anh ấy đã lâu không thi đâu, trạng thái vẫn ổn chứ? Sự ăn ý với đồng đội vẫn còn chứ?

Tuy nhiên huấn luyện viên của JZ lại không có hoài nghi Thời Việt.

Thấy Thời Việt lên sân, huấn luyện viên JZ liền đem toàn bộ mũi nhọn chĩa vào vị trí đánh dã, từ điểm này có thể nhìn ra, huấn luyện viên của các câu lạc bộ vẫn đối Thời Việt kiêng dè như cũ.

Lý Bạch bị ban đầu tiên, Bách Lý Huyền Sách bị đưa vào phòng tối thứ hai, đến Lộ Na cũng bị ban rớt.

MC Thất Thiếu cảm thán: "Cả ba vị trí đều nhắm vào đánh dã nha! Đại khái cũng chỉ có Việt thần mới có loại đãi ngộ như vậy đi."

Trong phòng cách âm, Thời Việt thần sắc bình tĩnh nói: "Tôi chọn A Kha, lấy cuối cùng."

Huấn luyện viên Triệu cũng không dám tự tung tự tác, cười khan nói: "Được, trước chọn những vị trí khác."

Thời Việt từng dùng A Kha lấy phải chiến tích 0/5 bị không biết bao nhiêu dân mạng mắng chửi, không sao cả, thực lực của anh bản thân anh rõ ràng, anh chẳng bởi vì lời mắng chửi của dân mạng mà biến thành một con gà.

Trận đấu này, đội hình của Thiên Hoàn bắt đầu hướng về Thời Việt, hai đường biên đều là tank thịt dày, trung đơn Biên Trừng, phụ trợ Trương Phi, đánh dã A Kha.

Vào giây phút A Kha xuất hiện, hiên trường có nhiều fan của Thời Việt thiếu chút nữa òa khóc, bọn cô biết, Việt thần chọn A Kha, thực ra là muốn chứng minh bản thân.

Trận bán kết mùa giải trước A Kha của anh bị nhắm vào quá thảm, bị đối diện bao vây cường sát cả năm lần, cũng là trận đó khiến anh từ thần rơi xuống, gặp phải rất nhiều hoài nghi và chửi mắng. Nhưng mà hôm nay, trong trận đấu quyết định mấu chốt này, anh lại lần nữa chọn ra A Kha.

Anh liền có cốt khí như vậy, có dũng khí đối diện với sự thất bại trước đây của mình.

Do vị trí đánh dã được chọn cuối cùng, huấn luyện viên JZ cũng không có cách nào điều chỉnh đội hình nhắm vào A Kha. Bọn họ lần này theo hệ thống tự do hai đường biên đều là chiến sĩ, trung đơn Doanh Chính, phụ trợ Minh Thế Ẩn, đánh dã Lý Nguyên Phương, muốn lợi dụng ưu thế đánh xa nhanh chóng đẩy tháp.

Vừa mở trận hai bên không có xâm lược nhau, bình ổn phát triển.

Phụ trợ Trương Phi lười để ý đến người mới đường dưới, toàn tâm bảo hộ Thời Việt, giúp anh thăm dò đánh tiểu quái, làm Thời Việt nhanh chóng đạt tới cấp 4. Sau đó, sau hai phút mở trận, Thời Việt thuận lợi đạt cấp 4 ẩn thân đến lùm cỏ đường giữa, phối hợp với Biên Trừng của Lâm Lạc Nhiên, trực tiếp áp tháp gϊếŧ trung đơn Doanh Chính đối phương!

---- First blood!

Thời Việt lấy được giọt máu đầu, mang theo Biên Trừng và Trương Phi cùng nhau xâm lược khu dã đối phương.

---- Double kill!

---- Triple kill!

Khu dã buff xanh, Lý Nguyên Phương và phụ trợ Minh Thế Ẩn đang đánh tiểu quái, Trương Phi đột nhiên nhảy ra, dùng kỹ năng 1 đẩy Lý Nguyên Phương vào vòng độc của Biên Trừng, Lâm Lạc Nhiên dùng Biên Trừng bắt đầu nhanh chóng phóng tầng độc lên người hắn, Lý Nguyên Phương nhanh chóng dùng kỹ năng thứ 2 có thể xuyên tường tháo chạy, lại không nghĩ tới A Kha ẩn thân bên kia tường.

Một kích đoạt mệnh, không chút do dự!

Thời Việt sau khi cường sát Lý Nguyên Phương, tạo được đại chiêu mới liền dọc theo đường truy đuổi Minh Thế Ẩn, trực tiếp lấy được song sát!

A Kha vừa mở trận lấy được ba kills nhanh chóng tạo hình trang bị, Lý Nguyên Phương và Doanh Chính liên thủ đẩy tháp, nhưng mỗi lần, đều bị A Kha của Thời Việt ở trong đám người bắt đúng Doanh Chính, bộc hậu, đâm sau lưng, trói lôi đi!

Doanh Chính là chủ lực vừa chết, chiến thuật đẩy tháp của chiến đội JZ tựa hồ bị phá vỡ.

MC Hiểu Mộng không nhịn được chọc cười: "Trong lịch sử, A Kha hành thích vua thất bại, nhưng mà hôn nay, Việt thần của chúng ta dùng A Kha mỗi lần đều hành thích thành công Tần Thủy Hoàng!"

Thất Thiếu vẫn luôn nghiêm túc cũng tán thưởng nói: "Trận đấu này, thực sự có thể là vide dạy chơi quốc phục A Kha!"

***

Trận đấu đến phút thứ mười, JZ liên tục mấy lần đẩy tháp thất bại, Thời Việt đánh một tin hiệu "Khởi kích tiến công", Thiên Hoàn ở đường giữa chủ động phụ đoàn.

Trương Phi dùng một đại chiêu đánh choáng hết ba người đối phương, Biên Trừng phóng ra đầy vòng độc, chiến sĩ hai đường biên đứng đầu điên cường nhào ra, A Kha tìm được cơ hội thích hợp nhập trận, thao tác linh hoạt tránh được kỹ năng mấu chốt, bộc sau đâm lén lôi đi Doanh Chính, chiêu thứ hai liền dẫn Lý Nguyên Phương theo.

Phía sau JZ lập tức bị bạo kích!

A Kha cứ như kẻ vô ảnh, cường sát đối phương hai người chủ lực, đại chiêu ẩn thân tiến về phía trucows, liên tục đâm sau lưng trộm rồng, đem cả ba người con lại mang đi.

---- Quadra kill! Penta kill!

---- ACE!

Một lần đoàn chiến A Kha trực tiếp lấy được ngũ sát, đối phương đoàn diệt.

Nhìn thấy một màn như vậy, hiện trường không ít fan của Thời Việt kích động đến rơi nước mắt, màn hình trực tiếp cũng bị vô số "6666" che mất.

Thời Việt thần sắc bình tĩnh, bảo đồng đội từ đường giữa đẩy tháp, anh thì đơn chiến gϊếŧ chúa tể.

Sau đó, Thiên Hoàn cùng mang theo chúa tể tiên phong một đường đẩy đến cao địa, đánh vỡ thạch anh!

----- Thắng lợi!

Màn hình xuất hiện hai chữ này, làm đám fan của Thiên Hoàn thở phào một hơi, những người trước đây mắng Thời Việt có chút ngại ngừng, chủ động chạy đi xin lỗi ở weibo Thời Việt: "Nói trạng thái của Thời Việt trượt dốc là do mắt tôi bị mù, A Kha của Việt ca rõ ràng là trâu như vậy!" "Rõ ràng là do chiến thuật có vấn đề, dưới tình huống không bị nhắm vào, Việt thần lấy cái gì ra đánh dã đều rất trâu!" "Thời khác mấu chốt vẫn là để người lão luyện ra trận, Việt thần của tôi từ đầu đến cuối biểu hiện bình tĩnh, không giống người nào đó, thắng thì ba ba tự luyến, thua thì sắc mặt như cải xanh..."

Dưới weibo chính thức của Thiên Hoàn, fan của Thời Việt càng không khách khí hồ nháo: "Sớm cho Việt thần chúng tôi lên, cũng không bị LY đánh 4:0 như vậy, thực sự mất mặt!" "Câu lạc bộ cao cấp làm ăn kiểu gì, chiến thuật của huấn luyện viên xảy ra sai sót cũng không đổi, giữ lại ăn tết sao?" "Thời Việt lưu lại chiến đội Thiên Hoàn quá lãng phí, tôi nếu là Việt ca, hợp đồng hết hạn lập tức chạy lấy người!" "Cảm giác tự vả vui không?"

Phù Âm nhìn thấy những bình luận này trên trang weibo chính thức, khóe miệng hơi nâng lên.

Người nam nhân quyết đoán thẳng thắn lại bình tĩnh mạnh mẽ như vậy, chính là người cô thích.

Cô chưa bao giờ hối hận khi thích anh.

Nghĩ tới đây, Phù Âm bèn gửi tin nhắn cho Tiêu Minh Hiên: "Minh thần, có muốn kiểm tra thành quả luyện tập của em trong thời gian này không?"

Tiêu Minh Hiên có chút ngoài ý muốn: "Thế nào? Lẽ nào em thực sự đánh tới quốc phục Hoa Mộc Lan rồi?"

Phù Âm gửi tới một hình ảnh---- quốc phục Hoa Mộc Lan.

Tiêu Minh Hiên bị dọa nhảy dựng, nói đùa: "Không phải giả chứ?"

Phù Âm: "Có thể kiểm tra bảng thành tích, Hoa Mộc Lan của em tỷ lệ thắng đã đạt 75% rồi."

Đúng rồi, nghĩ kỹ lại, cô lúc ấy nói cho cô thời gian nửa tháng, hôm nay, cách hôm đi ăn ngày đó, vừa hay đúng hai tuần.

Nửa tháng, không nhiều không ít.

Cô bé này thực sự đáng sợ lại cố chấp, lại có thể thực sự đạt được yêu cầu.....

Tiêu Minh Hiên trong lòng ngũ vị tạp trần, kết quả một lúc sau, cô gửi lại một tin nhắn: "Em có thể có vinh hạnh, được trở thành đồng đội của mọi người không?"

Tiêu Minh Hiên: "..........."

***

Hiện trường trận đấu, Thời Việt từ ghế đứng lên, đồng đội Lâm Lạc Nhiên bên cạnh nhìn anh một cái, khẽ mỉm cười, khó có khi chủ động bắt chuyện: "Qủa nhiên vẫn là anh, liền tính đã lâu không thi đấu, vẫn sắc bén như trong trí nhớ của tôi."

Thực sự trận này A Kha có thể đánh thuận lợi như vậy, mấu chốt nằm ở sự phối hợp của vị đồng đội cũ Lâm Lạc Nhiên này.

Biên Trừng của Lâm Lạc Nhiên xác thực rất mạnh, đem độc đánh tàn toàn bộ đối phương, thuận tiện giúp A Kha nhập trận, A Kha đánh bộc sau đánh đối thủ thiếu màu tự nhiên càng thuận tay.

Thời Việt nhẹ vỗ vai cậu, nói: "Đây có thể chính là lần hợp tác cuối cùng của chúng ta."

Lâm Lạc Nhiên gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy. Sau này có phải sẽ gặp ở trận đấu không?"

Thời Việt mỉm cười đáp: "Đến lúc đó, tôi sẽ không đối với cậu nhẹ tay đâu."

Lâm Lạc Nhiên bình tĩnh nhìn anh: "Được, tôi đợi anh đến đơn sát tôi."

***

Buổi tối đêm đó sau khi quay về khách sạn, huấn luyện viên Triệu đột nhiên tới tìm Thời Việt, cười híp mắt nói: "A Việt, mấy trận sau đó, tôi nghĩ cậu có thể lại lần nữa lên sân...."

Thời Việt bình tĩnh đánh gãy lời đối phương: "Huấn luyện viên Triệu, hôm nay, ông không thông qua trước ý kiến của tôi đã bắt tôi lên sân, với tình huống tôi đối với chiến thuật của đội chủ lực chưa từng tiếp xúc qua, đột nhiên gặp riêng trọng tài xin thay người, tôi cho ông mặt mũi, lên sân cứu giúp, chính là ân tình cuối cùng tôi niệm chiến đội Thiên Hoàn đã từng bồi dưỡng tôi!"

Ánh mắt của anh bình tĩnh như đang nhìn một người không quen biết: "Nhưng mà, những trận tiếp sau đó, không cần biết kết quả ra sao tôi cũng sẽ không lên nữa. Đã là ông muốn bồi dưỡng Tiểu Trần, ông nên đối với cậu ta có chút niềm tin, mỗi lần đều bắt tôi đi cứu trận, ông không cảm thấy như vậy ngược lại đả kích đến học trò tâm đắc của ông sao?"

Ý cười trên mặt huấn luyện viên Triệu cứng ngắc, không ngờ Thời Việt sẽ nói thẳng những lời này. Ông có chút ngại ngùng ho vài tiếng, đáp: "Nói thế nào thì, hôm nay vẫn là cảm ơn...."

"Không cần cảm ỏn, tôi không phải vì ông, tôi chỉ làm đúng trách nhiệm mà một người tuyển thủ nên làm." Thời Việt nhìn người đàn ông trước mặt, từng câu từng chữ, bình tĩnh nói, "Đây cũng là, trận chiến cuối cùng tôi vì chiến đội Thiên Hoàn mà chiến đấu."

Anh nói xong liền xoay người đi, không có lại quan tâm Triệu Chí Thành sắc mặt ngại ngùng đứng nguyên tại chỗ.

Thân là đội trưởng của Thiên Hoàn suốt ba mùa giải, dùng phương thức này kết thúc hành trình của bản thân với một chiến đội, tuy rằng không tính là viên mãn, nhưng cũng là vẽ ra một con số.

Thời khắc mấu chốt tỷ số hòa 3:3, Thời Việt xuất mã, xoay chuyển tình thế.

Từ đó về sau fan của Thiên Hoàn lại không dám nghi ngờ thực lực của anh nữa, chỉ là đáng tiếc, từ đó về sau anh cũng không còn là đội trưởng của chiến đội Thiên Hoàn.

Anh có chiến đội Mục Tiêu mới của mình, cũng có đám đồng đội đáng yêu hơn.

Nghĩ tới đây, Thời Việt bèn mở weixin, nhóm chiến đội AIM đã có loạt tin mới----

Lục Thanh Vũ: "Tớ rất ít khi khen người, nhưng hôm nay tớ phải cho Việt ca một cái like, quá mịe nó hả giận! A Kha soái bạo!"

Lưu Tư Nguyên: "Việt thần hôm nay vượt thần, ngũ sát, những cái người nói A Kha của Việt thần là cái máy ATM, chắc bị vả mặt đau điếng."

Diệp Phong: "Việt ca 666666, hôm nay tôi không làm MC phân tích, nếu không tôi sẽ mạnh mẽ khen anh một trận, nâng anh lên tận trời xanh cũng không quá đáng!"

Tiêu Minh Hiên: "Không hổ là đồ đệ do anh dẫn dắt ^_^"

Thời Việt nhìn lời nói của họ, đầu tim như có dòng nước ấm.

Anh không để ý người khác nói gì về anh, nhưng sự chứng nhận và cổ vũ của đồng đội, vẫn là khiến anh vui vẻ ngoài ý muốn.

Liền giống như tất cả buồn phiền tích tụ rất lâu từ mùa giải trước, cuối cùng cũng tan thành mây khói, mà từ nay về sau, chính là một bắt đầu hoàn toàn mới.

Chính vào lúc này, nhóm weixin hiện ra tin nhắn mới----

Minh tịch hà tich mời Âm Phù gia nhập nhóm.

Bốn người đàn ông nhìn nhau câm nín, Lục Thanh Vũ là người đầu tiên đứng ra, đùa giỡn: "Minh thần, đây là nhóm chiến đội nha, sao lại kéo em gái Tiểu Âm vào làm gì?"

Lưu Tư Nguyên: "Âm tỷ, chị hôm nay không có tới hiện trường xem trận đấu sao? Em nghe Nhan tỷ nói chị gần đây rất bận, là đang bận việc gì vậy?"

Thời Việt cũng theo sau một hàng dấu chấm hỏi: "Tiểu Âm em vào nhóm chiến đội làm gì?"

Tiêu Minh Hiên kéo người vào trong nhóm cười mà không nói.

Phù Âm nghiêm túc đánh một hàng chữ: "Chiến đội AIM tuyển thủ thượng đơn Phù Âm, hướng các vị đồng đội thỉnh an ^_^"

Mọi người:

".........................."

~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~

Các bạn nghĩ ông Triệu Chí Thành sẽ thay đổi sao?? Không đâu, tới tận khi Việt ca rời chiến đội ông ta vẫn còn khinh khỉnh nói Việt ca ăn cháo đá bát ấy.... >"<
« Chương TrướcChương Tiếp »