Chương 6: Xin chào, mình tên là Thẩm Đào 3

Chương 6:

Tạ Ương cũng kinh ngạc, vốn là cảm thấy mình khinh bạc người ta, sau này kinh hãi sao ngón tay có thể mềm như vậy, giống như đυ.ng phải bánh ngọt ngày tết. Sau đó phát hiện lỗ tai của người bàn trước và sườn mặt anh có thể thấy đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thậm chí lan tới cổ.

Trái tim Thẩm Đào đập nhanh hơn, từ nhỏ cô đã ghét tiếp xúc tay chân.

Nhưng vừa rồi lại tê dại giống như có dòng điện chạy qua, cũng không có cảm giác khó chịu, hơn nữa cô cảm thấy mình sắp bị thiêu cháy, đôi mắt phía sau nhìn chằm chằm cô, hai cô muốn cởϊ áσ khoác cũng không dám.

Cứu mạng…

Bài kiểm tra lần này là sự cân bằng của các công thức hóa học phức tạp, đây vốn là phần cô không nắm vững, hiện giờ trong đầu đều mơ hồ, sắp tan học mới viết được ba đề. Người phía sau viết rất nhanh, ngòi bút và giấy ma sát phát ra âm thanh sột soạt, Thẩm Đào nghe càng lo lắng hơn.

“Khụ, Thẩm Đào.”

Giọng nói của thiếu niên không được tự nhiên, cơ thể Thẩm Đào đều đã cứng đờ.

“Đưa tay qua đây.”

?

“Sắp nộp bài thi. Cho cậu đáp án chép.”

Ồ… Hóa ra là ý này… Mình thực sự nghĩ nhiều.

Thẩm Đào vươn tay về phía sau đến dưới bàn của Tạ Ương, hi vọng động tác của anh nhanh một chút, cô sợ giáo viên phát hiện.

Tạ Ương cúi người đặt tờ giấy vào tay cô, do dự một lát, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua bàn tay cô. Thẩm Đào bị kí©h thí©ɧ nắm chặt lấy bàn tay theo bản năng, thiếu chút nữa ngồi bật dậy khỏi ghế, tay mềm bao trùm lấy đầu ngón tay của Tạ Ương.

Thẩm Đào sửng sốt một lát xong nhanh chóng rút giấy về với vận tốc ánh sáng, bắt đầu múa bút thành văn chép đáp án.

Nhưng những nguyên tố hóa học quen thuộc này hình như cô đều không biết. Ngón tay anh thật lạnh…

Tay Tạ Ương còn để nguyên dưới mặt bàn, trên ngón tay anh còn có cảm nhận thịt mềm lòng bàn tay thiếu nữ, cùng với ấm áp bị cô nắm lấy, hình như còn dính chút mồ hôi của cô. Từ nhỏ nhà mình đã dạy không được bắt nạt nữ sinh, nhưng rõ ràng là vừa rồi anh có ý xấu cố ý trêu chọc cô một lát.

Giống như có chân tình xa lạ gì bắt đầu, không thể kết thúc. Anh không có phong độ trước mặt con gái, hiện giờ đều là ý xấu trêu đùa Thẩm Đào.

Còn năm phút nữa là tan học, thiếu nữ không dám chép quá nhanh hấp dẫn sự chú ý của giáo viên, khẩn trương tới mức trán đầy mồ hôi lạnh, chỗ cổ tay vì cầm bút quá dùng lực có vết lõm nhỏ, trên làn da trắng lộ ra phấn nộn, các đốt ngón tay hơi đỏ ửng.

Sau đó mãi tới khi tan học ngày này, bọn họ cũng không nói tiếp.