Chương 34: Ôn Dã biến mất! Từ Hoài Khoan không cho cô cảm giác an toàn

Từ Hoài Khoan không bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ quyến rũ như vậy.Làʍ t̠ìиɦ rất hắng hái, cô làm anh tới mức thoải mái, ngày hôm nay hai người đã thay đổi rất nhiều tư thế, đặc biệt thích với tư thế cô quỳ , nằm úp chổng mông lên cho anh đưa dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng từ phía sau vào mông, tiếng da thịt và cảnh tượng đó làm anh bị kí©h thí©ɧ sảng khoái đến chết.

Ôn Dã đêm nay cũng thấy rất tuyệt, không thể nói là tuyệt, đạt đến cao trào rất rất hưng phấn.

...

Từ Hoài Khoan mỗi ngày tỉnh lại đều vô thức muốn ôm người bên cạnh, tối hôm qua không có rời đi, sau khi hai người làʍ t̠ìиɦ với nhau, anh liền bắn vào bên trong cô, sau đó hai người ôm nhau ngủ, lúc tỉnh lại thì vào bản đêm, anh nhìn thoáng qua, quả nhiên cô rất ngoan ngoãn trong vòng tay anh, nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, cô đã biến mất

Anh tưởng cô đi chơi nên mặc quần áo rồi đi ra ngoài.

Mọi người tập trung ở bãi biển vui chơi, nhìn thời gian cũng đã gần trưa, không ngờ lại ngủ muộn như vậy.

Anh liếc nhìn xung quanh, nhưng hoàn toàn không thấy Ôn Dã , anh cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại không cô ở đây?

Anh ta hỏi mọi người, và Hồ Khải Lỵ nói với anh , "Ôn Dã nói rằng có chuyện xảy ra ở nhà, vì vậy cô ta sẽ trở về ngay bây giờ. Máy bay đã rời đi vào sáng sớm và cô ấy không còn ở đây nữa."

Anh nghe đến đây sắc mặt đột nhiên u ám, chẳng lẽ là cố ý sao? Chuyện gì xảy ra vào tối hôm qua,sao sáng sớm cô ấy liền trở về.

Anh gọi điện cho Ôn Dã , không biết có phải vì lúc này đang ở trên máy bay nên không có cách nào liên lạc với cô.

Anh ta liên tục gọi điện nhưng không liên lạc được, cô không muốn ở lại đây, cô trả phòng rồi quay trở về , anh muốn xem cô đang muốn giở trò gì.

...

Từ Hoài Khoan dù đã nhanh chóng để quay trở về trong thời gian nhanh nhất có thể , và chênh lệch múi giờ gần vài giờ, vì vậy đã không còn ai ở đó khi anh ta về nhà.

Anh vô thức mở tủ ra, nhìn thấy quần áo bên trong đã không còn , liền rơi vào trầm tư.

Anh thật sự không thể giải thích được, đây là có ý nghĩa gì , tối hôm qua còn chủ động ngủ với anh, nhưng sau khi anh đang ngủ quên liền chạy về thu dọn đồ đạc sạch sẽ rồi bỏ đi.

Từ Hoài Khoan mang tâm trạng phức tạp và chán nản, anh liên tục gọi điện cho cô nhưng không được. Sau khi im lặng trên giường một lúc lâu, anh băn khoăn không biết có phải cô đã chặn anh không, vì anh không có cách nào liên lạc được với cô.

Anh tìm đến chỗ cô thuê nhà lúc trước nhưng tìm được chủ nhà, chủ nhà nói cô chưa về, quả nhiên cô sẽ không về đây, lẽ ra cô không nên quay lại, điều này là để tránh việc anh tìm thấy cô.

Sau đó anh đi tìm Cận Việt Việt , nhưng Cận Việt Việt cũng không biết, chỉ biết là cô ấy nói cô ấy đi nước ngoài chơi, sau đó cũng chưa từng gặp lại cô ấy, nhưng bây giờ thật sự không tìm được cô ấy nữa.

Từ Hoài Khoan hoàn toàn suy sụp vì sự việc này, anh không biết chuyện gì đã xảy ra, nếu anh làm gì sai thì có thể nói rõ cho anh ấy biết tại sao cô lại trốn rồi biến mất không thấy tăm hơi đâu.

Anh không thể tìm thấy cô, vì vậy anh chỉ có thể gọi cho cô , nhưng cô không bao giờ trả lời, và có thể cô thực sự chặn anh, ngay cả khi anh ta thay đổi số di động của mình để gọi cho cô.

...

Từ Hoài Khoan mấy ngày nay có tâm trạng đặc biệt chán nản sau khi cô mất tích, anh không biết phải làm sao. Ngày nào anh cũng tìm cô mà không đến công ty. Mấy ngày nay, anh đang làm việc trên team building nên hôm nào anh ấy cũng nghỉ ở nhà và việc đầu tiên khi anh tỉnh lại việc đầu tiên chính là gọi điện thaoij cho cô. Muốn tìm cô , nhưng anh không thể tìm thấy cô , không có biện pháp nào tìm được cô, cũng không thể ngủ được.

Cuối cùng cũng đợi thời gian nghỉ lễ của công ty trôi qua, anh phải quay lại làm việc, hôm đó anh ấy đến sớm xem cô có đến làm việc không, nhưng Hồ Khải Lỵ nói với anh , "Ôn Dã trước đây cũng đã đưa cho tôi đơn từ chức của cô ấy. nói rằng cô ấy sẽ từ chức khi nhóm xây dựng trở lại, và tôi đã thông qua nó, vì vậy cô ấy không đến đây nữa, dù sao thì cô ấy đã sẵn sàng từ chức trước đó. "

Từ Hoài Khoan không kìm lòng được chút nào, người phụ nữ này đột nhiên biến mất sau bao lâu, cô ta cũng xin nghỉ việc, đây rõ ràng là cố ý!

Lên giường sau đó lại bỏ đi , đúng là một phong cách!

Từ Hoài Khoan ngày nào cũng chạy qua nhà thuê của cô sau giờ làm việc, dù sao thì nhà cô thuê vẫn chưa hết hạn sử dụng, nếu quay lại thì cô nên trở về căn hộ cho thuê của mình.

Anh ngồi xổm ở đây một tuần, thực sự thấy phản ứng của anh , cô ấy xách vali trở về, dọn vali về quê, điện thoại tắt máy không ai liên lạc được.

Ôn Dã lúc này mới trở lại nhưng thư thái một hồi, vừa định mở cửa đi vào, đột nhiên có người từ phía sau gọi nàng: "Ôn Dã ."

Ôn Dã nghe thấy giọng nói của anh, quay đầu nhìn anh, anh tức giận đi tới, đi tới bên người cô, ôm lấy cô, mỗi ngày đều nghĩ đến rất nhiều kết quả, lại sợ cô xảy ra chuyện gì nên bây giờ nhìn thấy cô không sao cả anh mới an lòng hơn.

Ôn Dã cũng bị anh ôm đi, "Từ Hoài Khoan, buông ra, đang trên đường mà anh làm sao vậy, người ta nhìn thấy bây giờ, mau buông ra."

Từ Hoài Khoan bất đắc dĩ, "Tại sao em không trả lời cuộc gọi của anh, tại sao em lại rời đi, tại sao đêm đó em lại làm chuyện này với anh ?"

Ôn Dã tránh né ánh mắt của anh, nói: "em chỉ là muốn đột nhiên trở về. Anh buông ra đi em rồi cùng nhau nói. Anh với em giờ không còn quan hệ ."

Từ Hoài Khoan sững sờ khi nghe những lời này, "Ôn Dã , anh không hiểu ý em. Anh chia tay với em rồi sao vậy đêm đó là có ý gì?"

Ôn Dã cũng cười: "Rõ ràng là Từ Hoài Khoan, em đã nói rõ ràng rồi không muốn ở bên anh, anh vẫn đến với em, thật sự là ... rất dính. Đã nói rồi rõ ràng như vậy được không? Không thể buông tha cho em à"

Từ Hoài Khoan vẫn không muốn từ bỏ, "Vậy thì hãy cho anh một lý do tại sao em không thể ở bên anh."

Ôn Dã cũng đẩy anh ra, thành thật nói: "Từ Hoài Khoan, vậy thì em sẽ nói cho anh biết một nhược điểm lớn của anh."

"Anh……"

Ôn Dã : "Anh thật đáng sợ, anh có biết lúc đầu anh nói với em rằng anh thích Tô Lưu rất nhiều, nhưng bây giờ anh lại nói với em rằng anh hoàn toàn không thích cô ấy, rằng anh ở bên cô ấy chỉ là vì thông cảm với cô ta . Hãy kể cho em nghe về anh. Anh thích em khi chúng ta còn học trung học, nhưng khi chúng ta gặp nhau, anh nói rằng anh không thể tìm thấy ai đó, vì vậy anh tìm tới . Anh có thích một mình không? Anh có thể tốt với em Khi anh ở bên cô ấy, vì vậy em không thể tin rằng anh sẽ không tốt với những người phụ nữ khác khi ở bên em. "

Từ Hoài Khoan cầm lấy cổ tay cô giải thích: "Không phải, Ôn Dã , anh sẽ không, hồi cấp ba anh không đối xử tốt với những người phụ nữ khác, anh chỉ đối xử tốt với em, đó là bởi vì anh chỉ có một mình em, anh không đối xử tốt với bất kỳ ai khác ngoài em. "

Ôn Dã cũng phá lệ, "nhưng là em không thể tin tưởng anh nữa, vậy chúng ta đừng ở cùng nhau. Ở bên cạnh người không làm cho em cảm thấy an toàn. Em làm sao có thể ở bên cạnh anh được?"

...