Quyển 1 - Chương 16: Huyền Cảnh trong truyền thuyết

Long Vũ hít sâu một hơi, ngạc nhiên nói:

- Ngay cả việc này cô cũng biêt?

- La Lâm số một là máy tính siêu cấp trí tuệ và năng lực, phụ trợ cho thiên sư. Phát hiện oán linh chính là công năng cơ bản nhất của tôi. Nếu bây giờ có thể đầy đủ năng lượng, thậm chí tôi có thể phân tích ra sự lợi hại của oán linh, đồng thời có thể đưa ra phương pháp tốt nhất để đối phó.

La Lâm nói.

Long Vũ còn đang muốn hỏi thêm một chút, đột nhiên nghe thấy âm thanh cô gái kia khẽ quát:

- Yêu nghiệt còn không mau hiện hình. Mấy năm nay không biết bao nhiêu người đã bị ngươi làm hại.

Lời cô gái còn chưa dứt, từng đợt âm phong từ bốn phương tám hướng thổi tới. Giữa hồ hắc khí xuất hiện ngày càng đậm. Giữa mặt hồ dường như cũng đã ngưng tụ thành một bóng người.

- Chút tài mọn..

Bên trong hắc khí truyền ra một âm thanh buồn rười rượi.

Cô gái không hề e sợ, phất liên tục hai lá cờ Hạnh Hoàng, trong miệng lẩm bẩm giống như là đang thi triển chú pháp gì đó.

Một đạo màu vàng hình bát quái hướng về phía hắc khí bắn tới.

Đột nhiên, trong hắc khí truyền ra tiếng gào thê lương, phẫn nộ. Những âm thanh này không phải là do một người phát ra.

- Ít nhất cũng có mười tám oan hồn.

La Lâm phán đoán.

Long Vũ hít sâu một hơi. Ai da, đây chẳng phải là sinh viên bị chết thảm mấy năm nay à? ( Cụ thể là trong chín năm, mỗi năm chết hai bé).

- Nguy rồi, Ngươi đã tu thành thân thể ác linh…

Cô gái tựa hồ cũng nhìn ra một chút manh mối, cả kinh kêu lên một tiếng, vội vàng lui lại phía sau. Nhưng trong hắc khí kia toát ra một đạo ánh sáng yêu tà màu hồng, đem toàn bộ hồ Linh Trạch vây lại, ngay cả Long Vũ cũng bị nhốt vào bên trong.

- Tiểu muội muội, không phải lo lắng. Bổn thiên sư tới cứu cô đây.

Long Vũ thấy mình bị nhốt vào không gian quỷ linh. Xuất phát từ sự bất đắc dĩ, vội vàng đi đến bên cạnh cô bé. Dù sao cũng chung một kẻ địch, cùng nhau đối phó với ác linh này.

- Anh là người của Huyền Môn?

Cô gái hơi nghiêng đầu. Long Vũ nhân cơ hội nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của cô gái. Bộ dáng ước chừng mười tám tuổi, tóc ngắn trông rất xinh. Mắt nàng to, thỉnh thoảng lại xuất hiện một đạo linh khí. Mũi tương đối cao, môi tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại vô cùng dễ thương điển hình cho đôi môi anh đào nhỏ nhắn. Toàn thân cô gái mặc một bộ quần áo màu đen bó chặt. Toàn bộ thân hình đều hiển lộ ra ngoài. Nhất là kích thước ngực và mông rất tròn trịa, khá lớn. Thật sự làm cho người ta nhỏ dãi.

- Uy.. Anh nhìn đủ chưa?

Cô gái dường như nhận ra ánh mắt của Long Vũ, thở phì phì nói:

- Thật không biết anh là thiên sư hay là sắc lang.

- Khụ khụ…

Long Vũ cười khan một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Tôi đương nhiên là một thiên sư. Cô còn không biết được, tối qua tôi còn làm cho nữ quỷ này bị thương.

- Nói bậy.

Cô gái căn bản không tin Long Vũ có thể làm nữ quỷ bị thương. Nếu nữ quỷ thật sự bị thương, vẻn vẹn một ngày làm sao có thể khôi phục được nhanh như vậy. Hơn nữa, nàng thấy Long Vũ chỉ là một người tu đạo tới cảnh giới màu đỏ. Căn bản chỉ coi hắn như một thằng hề.

- Là ngươi… Gϊếŧ…

Dường như nữ quỷ cũng nhận ra Long Vũ. Trong hắc khí truyền ra tiếng gầm giận dữ. Một đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào Long Vũ. Sau đó, trong hắc khí xuất hiện một thân ảnh có dung nhan xinh đẹp, tặng cho Long Vũ một nụ cười quỷ dị. Long Vũ lập tức ngây dại. Cùng lúc đó, một đạo màu hồng từ hắc khí trực tiếp bắn thẳng vào l*иg ngực Long Vũ.

- A………..

Một tiếng kêu đau đớn phát ra, Long Vũ bị đánh té trên mặt đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi. Một đạo âm hàn cũng thuận thế tiến vào trong cơ thể hắn, điên cuồng phá hư kinh mạch của hắn. Long Vũ chỉ cám thấy toàn thân đau đớn, thế nhưng hắn lại không có biện pháp nào.

- Nguy rồi, anh bị âm khí xâm nhập vào trong cơ thể.

Cô gái nhìn thấy tình hình Long Vũ nhất thời lo lắng. Ác linh lợi hại như vậy, lấy tu vi của Long Vũ căn bản không thể đối kháng. Nếu không nhanh chóng tìm cách chữa trị, hắn có khả năng sẽ bị hồn phi phách tán. Tuy cô gái đối với Long Vũ không có bao nhiêu hảo cảm, nhưng dù sao cũng là người đồng đạo, há thấy chết lại không cứu.

- Chủ nhân, đừng sợ, tôi tới giúp đây.

Trong khoảng khác Long Vũ sống không bằng chết, âm thanh của La Lâm truyền vào trong đầu hắn. Ngay sau đó, Long Vũ cảm giác được trong đan điền dâng lên một dòng nước ấm. Trong tích tắc truyền khắp toàn thân, làm cho âm khí tan thành mây khói.

Sau khi âm khí tiêu tán toàn bộ, đau đớn trong cơ thể Long Vũ cũng dần dần biến mất, nhưng mà sắc mặt hắn có chút tái nhợt. Dù sao âm khí này cũng tạo thành thương tổn cho thân thể của hắn.

Long Vũ một tay chống đỡ, nửa quỳ trên mặt đất thở hổn hển. Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đám hắc khí phía trước, hận là không thể đem nữ quỷ kia băm thây vạn mảnh.

- Anh không việc gì chứ?

Cô gái thấy Long Vũ hoá giải được âm khí, nhất thời cũng có chút kinh ngạc. Theo nàng được biết, với tu vi của Long Vũ, không thể nào hoá giải được âm khí của thân thể ác linh.

- Không tốt, hắc động Huyền Cảnh…

Đột nhiên cô gái cảm ứng được một cỗ khí tức hắc ám cường đại. Đồng thời trên mặt hồ đột nhiên mở ra một cửa động. Không kịp suy nghĩ, nàng vội vàng kéo tay Long Vũ chuẩn bị chạy.

Nhưng Long Vũ được La Lâm đề nghị, chạy thẳng vào hắc động kia. Bởi vì đằng sau hắc động có linh khí dày đặc.

Long Vũ không kịp suy nghĩ gì cả. Lập tức chạy nhanh tới cửa động.

- Không… Chủ nhân, ta không muốn trở về… Ta muốn ở lại đây để báo thù…

Nữ quỷ phát ra âm thanh thê thảm quát to, dường như đang kháng cự điều gì.

- Làm gì thế, anh điên rồi? Đó là cửa vào Huyền Cảnh…

Cô gái liều mạng buông tay Long Vũ ra. Nàng không muốn cùng với tên điên này bị cuốn vào trong Huyền Cảnh.

Nhưng lúc này đã muộn. Hắc động càng ngày càng lớn, thậm chí sinh ra một lực hút cường đại. Lập tức hút Long Vũ cùng với cô gái vào trong.

Ngay khi tiến vào trong hắc động, Long Vũ chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đồng thời mất đi ý thức. Tình huống của cô gái cũng tương tự Long Vũ. Tại áp lực cực lớn trong hắc động, đạo lực của nàng cũng không thể chống đỡ nổi, trong nháy mắt liền bị hôn mê.

Gần như tại thời khắc đó, đồng hồ điện tử trên cổ tay Long Vũ tản mát ra một đạo ánh sáng trắng, bao quanh hai người.

……………………….

……………………….

Cũng không biết trải qua bao lâu, Long Vũ từ từ tỉnh lại. Trong lúc hoảng hốt, hắn cảm thấy đầu mình tựa vào một nơi mềm mại. Hơn nữa, trong hơi thở còn toả ra một hương thơm thoang thoảng.

Nếu đây là một giấc mộng, Long Vũ hy vọng nó diễn ra càng lâu càng tốt.

- A.

Trong lúc khoé miệng Long Vũ đang chảy nước miếng, một âm thanh sắc bén vang lên bên tai hắn, suýt chút nữa đem màng nhĩ của hắn phá hỏng.

- Đồ lưu manh, đồ sắc lang, lưu manh đáng chết…

- Long Vũ giật mình, vội vàng đứng dậy. Hắn thấy cô gái lúc trước cùng mình đánh quỷ đang ở sau lưng trừng to hai mắt, căm giận nhìn mình. Cảm giác này giống như là hắn thiếu nợ nàng mấy trăm vạn.

- Cô dựa vào cái gì mà chửi mắng tôi?

Lúc này đang là buổi sáng, hai người lại cách nhau không đến hai thước, Long Vũ thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp của cô gái. Hiển nhiên nàng là một cô gái xinh đẹp giống như Tuyết Cơ. Nhưng mà hai người đẹp này có một chút bất đồng. Vẻ đẹp của Tuyết Cơ là thành thục dễ thương, còn cô gái trước mắt này có vẻ đẹp thuần khiết.