Chương 2: Ngọa Hổ Tàng Long(2)

Nói thật đối với đề cử của Mục Định Bang, trong lòng Lê Nam Hoa cũng có chút trống rỗng, đội ngũ cảnh sát hình sự do mình xây dựng là như nào trong lòng hắn phi thường rõ ràng, đó đều là nhân vật chuyên gia, một nữ cảnh sát thật sự có thể chỉ huy được sao? Tuy rằng nhìn lý lịch, biểu hiện của nàng quả thật không tệ, nhiều lần phá đại trọng án, nhưng muốn dẫn dắt một chi tinh binh cường tướng, so với phá được một vụ án khó khăn hơn nhiều.

Nhưng cung đã bắn ra mũi tên há chi có thể quay lại, chỉ có thể chữa ngựa chết trở thành ngựa sống, cục trưởng này nhất định phải duy trì bằng được.

Tiếng gõ cửa vang lên.

- "Mời vào!"

Cửa ọp ẹp mở ra, một bóng người đi vào.

Chỉ thấy người nọ mày liễu, mắt phượng, răng trắng môi đỏ, bước đi thong dong, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, hai mắt tinh quang lấp lánh hữu thần. Mái tóc ngắn có vẻ oai hùng hiên ngang, toàn thân lộ ra một cỗ khí anh dũng vô cùng hấp dẫn.

Đi tới trước mặt Lê Nam Hoa hai chân nàng chợt khép lại, đưa tay kính chào theo quân lễ tiêu chuẩn.

"Đội trưởng cảnh sát hình sự Tiếu Nam đến báo danh."

Sau vài câu hàn huyên, Lê Nam Hoa bắt đầu giới thiệu chi tiết tình huống của đội cảnh sát hình sự. Kết quả là khiến cho anh ta ngạc nhiên .Tiếu Nam không chỉ biết rõ tình huống hiện tại của đội viên cảnh sát hình sự, hơn nữa đối với xuất thân của bọn họ, lai lịch như thế nào, trải qua những gì đều một mạch nói rõ.

"Lê cục trưởng, thứ cho tôi nói thẳng, đội ngũ này nếu không phải ngài bày mưu tính kế...... chắc chắn là không thành ..."

Lê Nam Hoa trên mặt lộ ra nụ cười thần bí, chưa cho ý kiến, thản nhiên nhìn về phía Tiếu Nam. Hiện tại anh vẫn chưa thể hoàn toàn tín nhiệm cô, tuy rằng cô được Mục Định Bang đề cử, nhưng trước khi xác định thân phận, anh ai cũng không tin.

Tiếu Nam thức thời dừng lại lời nói, không nói tiếp.

"Đi, ta dẫn ngươi đến đội trước."

"Được."



Khi Tiếu Nam xuất hiện trước mặt đám người Cảnh Xung, chỉ có Dương Linh ngẩng đầu cười cười với nàng khiến Lê Nam Hoa lúng túng đến cực điểm. Nhưng lời nói tiếp theo của Tiếu Nam làm cho tất cả mọi người có chút không biết phải làm sao.

"Tôi biết các ngươi đối với một người ngoài đến tiếp nhận vị trí đội trưởng cảnh sát hình sự hẳn là ít nhiều có chút bất mãn. Theo năng lực và tư liệu của Cảnh Xung và Tần Tiên Dược cũng đủ đảm nhiệm chức vụ đội trưởng cảnh sát hình sự cục thành phố rồi. Nhưng nếu tôi đã đến, tôi hy vọng tất cả mọi người có thể hợp tác trong công việc với tôi."

Xem ra, nữ cảnh sát này trước khi đến đã làm không ít bài tập về nhà.

Vẫn không có ai ngẩng đầu.

"Nếu như các ngươi bởi vì có ý nghĩ do là là nữ , vậy ta chỉ có thể thay các ngươi cảm thấy đáng tiếc."

Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta một chút, không hiểu được lời này của Tiếu Nam là có ý gì.

Lê Nam Hoa đã sớm rời đi. Nếu như Tiếu Nam ngay cả đội viên cũng không làm được, vậy ý nghĩ lúc trước của hắn có thể là đã sai rồi.

Cảnh Xung đứng lên: "Lời này của ngươi là có ý gì?"

"Không có ý nghĩa gì." -Tiếu Nam hứng thú trả lời một câu.

Cảnh Xung hừ một tiếng.

Tiểu Giang Ngư Nhi bĩu môi.

Lão Tần như có chút suy nghĩ.

Chỉ có Dương Linh giơ ngón tay cái về phía Tiếu Nam.

Bởi vì cảnh sát hình sự tiếp xúc với tội phạm trong một thời gian dài, tiếp xúc không phải là người chết thì cũng là tội phạm gϊếŧ người, thậm chí là kẻ biếи ŧɦái hϊếp da^ʍ. Cho nên, rất ít nữ cảnh sát có thể trở thành cao thủ của đội điều tra hình sự, cũng rất ít nữ cảnh sát có thể trở thành người đứng đầu của cả một đội điều tra hình sự. Với sự tiến bộ của xã hội, mức sống của người dân được cải thiện, rất ít người muốn gửi con gái của họ vào trường cảnh sát bởi vì để trở thành một cảnh sát hình sự xuất sắc, họ thường trả giá nhiều hơn cảnh sát nam, họ thường phải đối mặt với nhiều nguy hiểm ngoài sức tưởng tượng của họ.