Chương 14:

Cuộc sống dần đi vào quỹ đạo. Hàng ngày Tôn Khả An ở nhà tự học vào ban ngày, buổi chiều sau khi mặt trời lặn thì theo bar a ngoài buôn bán.

Chỗ tốt trong chợ đêm khó chiếm được, bọn họ dứt khoát chọn chỗ lần đầu tiên bán tiếp. Chỉ mấy ngày ngắn ngủi họ đã có được vài khách quen, việc buôn bán ngày một suôn sẻ hơn, mới hơn một tiếng đồng hồ mà đã bán hết số đồ ăn.

“Bà ơi, số cánh vịt này cháu chừa lại cho bà, cha con cháu bán xong rồi phải chuẩn bị về nhà đây.” Tôn Khả An lấy số cánh vịt chuẩn bị sẵn biếu cho bà cụ bán vòng tay kế bên.

Tính bà cụ rất tốt, luôn giúp đỡ bọn họ trong những ngày đầu mới ra bán. Không có thứ gì tốt để cho, Tôn Khả An thường xuyên chọn một số cánh vịt béo tốt cho bà.

“Cám ơn cháu nhé.” Bà cụ cười nhận lấy: “Hôm trước số cánh gà các cháu cho được cháu trai bà đem về ăn rồi, nó nói ngon lắm. Hôm nay bà định mua một ít về, thấy các cháu cứ bận miết nên không qua.”

“Bà ơi sau này bà muốn ăn cứ nói trước với cháu một tiếng, cháu sẽ giữ phần ngon lại cho bà.” Tôn Khả An dịu dàng nói.

Mấy hôm nay buôn bán khá khẩm, mỗi buổi tối về tới nhà Tôn Cường Quốc sẽ tính toán sổ sách. Mỗi ngày bọn họ gần như có thể lời được tầm sáu bảy trăm tệ.

Do chỉ có mình Tôn Cường Quốc làm nên thường làm không được bao nhiêu. Có điều lời được nhiều như vậy đã khiến ông thỏa mãn lắm rồi. Cứ đà này chỉ cần mấy tháng là họ có thể trả dứt số tiền nợ rồi.

Bản thảo của Tôn Khả An đã qua xét duyệt một cách thuận lợi rồi, qua phần sơ thẩm rồi giờ đang tiến vào phần chung thẩm. Nếu qua được cửa ải xét duyệt cuối cùng thì sẽ có được tiền nhuận bút riêng, nếu không qua được thì trang mạng sẽ dựa vào số lượng lượt đọc truyện để gửi một ít tiền nhuận bút.

Hiện tại truyện ngắn đang trong giai đoạn nhận được nhiều sự yêu thích nhất, bản thảo dễ được thông qua. Qua mấy năm nữa ngành này sẽ bị quản lý chặt chẽ hơn, muốn kiếm tiền từ nó không còn dễ như vậy nữa. Kiếp trước cô từng gửi bản thảo cho tạp chí, có điều đó là chuyện của bảy tám năm sau rồi, khi ấy chất lượng nội dung của tạp chí được kiểm soát nghiêm ngặt, muốn đăng trên lên tạp chí là chuyện rất khó khăn.

Mấy hôm nay tiết trời trở nên nóng hơn, Tôn Khả An bèn nghiên cứu làm một ít chè lạnh đem đi bán, chè lạnh không nhiều nhưng bán kèm với cánh vịt thì bán rất nhanh.

Giờ mọi người đều biết trong chợ đêm có một quán cánh vịt rất ngon, thi thoảng Tôn Cường Quốc còn chưa ra bày bán thì đã có khách quen đợi ở đó rồi.

Người xếp hàng mua nhiều lên, mỗi buổi tối bọn họ bán rất nhanh gần như chỉ mất nửa tiếng đồng hồ là bán sạch mọi thứ.

Buổi tối bán xong chuẩn bị về nhà thì Tôn Khả An phát hiện ở một góc khuất gần đó có một người mặc đồ đen đang quan sát bọn họ.