Chương 8

Sáng sớm.

Hai nhà Từ gia và Tô gia đã đợi sẵn Hoàng thượng ở Ngự thư phòng .

Ta cũng được gọi tiến cung.

Ta đương nhiên biết Từ Cẩn Ngôn và Tô Bội Bội muốn nhân cơ hội này hủy bỏ hôn ước giữa Từ Cẩn Ngôn và ta trước mặt Hoàng thượng. Ta chủ động đồng ý làm như vậy để Hoàng thượng mở lời.

Hôm nay ta và Tô Bội Bội ngồi trên xe ngựa, nàng ta không ngừng nói trước mặt ta, nói rằng dù ta có đến từ đâu thì ta cũng không bao giờ có thể là đối thủ của nàng ta, những thứ nàng ta muốn nhất định phải giành được.

Ta chỉ cười và không nói gì.

Đến giờ Tỵ

Hoàng thượng giá đáo.

Tất cả mọi người đều hành lễ.

Hoàng thượng hôm nay vui, ban thưởng rất nhiều cho Từ tướng quân và Tô Thừa tướng.

Sau đó.

Từ Cẩn Ngôn chủ động mở miệng nói: “Bệ hạ, thần có chuyện muốn thỉnh cầu người.”

"Nói.” Hoàng thượng rất hào hùng.

Từ gia đã lập công lớn trong việc chống giặc ngoại xâm nên đương nhiên sẽ không từ chối.

Trước kia, thần đã thỉnh cầu Hoàng thượng ban hôn cho thần với nữ nhi của phủ Thừa tướng Tô Mộc, bây giờ thần mới phát hiện, thần và Tô Mộc chỉ là tình cảm huynh muội, không phải là tình yêu, thần muốn thỉnh cầu hủy bỏ hôn ước với Tô Mộc, xin Hoàng thượng tác thành.

Sắc mặt của Hoàng thượng đột nhiên thay đổi.

Từ Cẩn Ngôn đột nhiên quỳ xuống, “thần biết rõ thần có tội, nhưng chuyện tình cảm thì thần thật sự không kiềm chế được bản thân, cái được gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, mong Hoàng thượng tác thành.”

Hắn ta vừa nói vừa cúi lạy.

Từ Cẩn Ngôn ý thức được mình có công lớn, hoàng thượng thật sự không thể trừng phạt hắn, uy nghiêm nói: "Ý của ngươi là, ngươi có tình cảm với người khác ? Cho nên ngươi không có tình cảm với Tô Mộc?!"

“Thần quả thực đã có người trong lòng, nhưng không phải thần không có tình cảm với Tô Mộc, thần chưa bao giờ thích Tô Mộc, là bởi vì thần khi ấy còn trẻ người non dạ ngu, không hiểu tình yêu. "

Ta bên cạnh lắng nghe thật nực cười.

Nam nhân thay lòng đổi dạ, còn nhanh hơn so với lật sách.

Năm đó, Hoàng thượng có ý muốn ban hôn cho ta và Thái tử, Từ Cẩn Ngôn nghe tin liền thỉnh cầu Hoàng thượng ban hôn cho ta với hắn, Hoàng thượng cũng bất đắt dĩ từ bỏ, tác thành cho Từ Cẩn Ngôn, bây giờ Từ Cẩn Ngôn lại không trân trọng như thế này.

“Ồ? Vậy người trong lòng của ngươi là ai?”Hoàng thượng nói như vậy, đương nhiên trong lòng cảm thấy không thoải mái.

“Người trong lòng của thần là con gái ruột của Tô Thừa tướng Tô Bội Bội.” Từ Cẩn Ngôn nói từng chữ.

Sắc mặt của Hoàng thượng thay đổi.

Từ Cẩn Ngôn thật sự như đang đứng trên bờ vực của cái chết hết lần này rồi đến lần khác.

Trùng sinh lần nữa đương nhiên là ta biết, Hoàng thượng đang có ý định ban hôn cho Tô Bội Bội nổi danh và Thái tử.

Bởi vì Từ Cẩn Ngôn đã cướp đi hôn ước của Thái tử, nên người được chọn làm Thái tử phi vẫn chưa quyết định.

Lần này cũng lại bị Từ Cẩn Ngôn cướp đi, Hoàng thượng sao có thể không tức giận.

“Bệ hạ, thần nữ và Từ Cẩn Ngôn là thật lòng,mong bệ hạ tác thành.” Tô Bội Bội thấy Hoàng thượng tức giận, vội vàng quỳ xuống cầu xin.

Hoàng thượng im lặng.

Một bầu không khí căng thẳng đến mức nghẹt thở.

Tô Bội Bội mạnh dạn nói: “Bệ hạ, Tô Mộc cũng nguyện ý cùng Từ Cẩn Ngôn huỷ bỏ hôn ước, nàng đối với Từ Cẩn Ngôn căn bản không có chút tình cảm nào, cũng thỉnh cầu hoàng thượng không cấm cản đôi uyên ương.”

“Ngươi nói trẫm cấm cản đôi uyên ương?!” Hoàng thượng lập tức tức giận.

Bạn quân như bạn hổ ( dịch: làm bạn với vua như làm bạn với hổ)

Tô Bội Bội vẫn không hiểu.

Phụ thân ta ở bên cạnh hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống, “Bệ hạ bớt giận, tiểu nữ từ nhỏ sống ở thôn quê, ăn nói không có quy tắc, xin Bệ hạ tha tội.”

“Trẫm nể mặt ngươi có công cứu người dân Lí Minh,nên trẫm không chấp với ngươi,nhưng hôn ước của Từ Cẩn Ngôn và Tô Mộc do đích thân trẫm ban hôn, không thể xoá bỏ.”

"Bệ hạ, vì sao người nhất định phải ép buộc những người không yêu nhau ở bên nhau?”Tô Bội Bội không bỏ cuộc.

Ta thấy phụ thân ta ở bên cạnh bị Tô Bội Bội chọc tức đến phát ngất.