Chương 3

—— Đinh, mua sắm thành công, hạt giống dưa hấu đã phát, thỉnh ký chủ căn cứ chỉ dẫn lúc trước kiểm tra và nhận.

m thanh điện tử vang lên, Lý Thừa Càn trước mắt bày ra một bộ bản đồ thật 5D, trên bản đồ chợt lóe điểm màu đỏ điểm đối ứng đúng là diều hâu bay lượn trên bầu trời.

Lại ngẩng đầu thấy, móng vuốt diều hâu giống như đang quắp một túi tiền nhỏ, vải dệt bị ánh nắng chiếu rọi xuống sáng long lanh.

Lý Thừa Càn:……

Giờ phút này, cậu bỗng nhiên nhớ tới biểu tỷ trong mộng nói qua một câu: Ngươi sao không bay lên cùng trời cao, cùng thái dương vai sát vai.

Hệ thống hiện tại còn không phải là muốn cho cậu lên trời cao?

Đáng tiếc hệ thống không có ý thức, không thể cùng cậu đối thoại, nếu không cậu thật muốn hỏi một câu: Ngươi có bệnh ? Có bệnh ? Có bệnh!

Lý Thừa Càn ảo não, không cao hứng. Cậu muốn dưa hấu muốn ăn dưa hấu, nhưng hiện giờ hạt giống dưa hấu ở trên người diều hâu, cậu lấy làm sao được! Buồn bực, diều hâu trù trù kêu to lao thẳng phía trước.

Lý Thừa Càn:!!!

Sao còn chạy!

Lý Thừa Càn nhanh chân đuổi theo. Để lấy được hạt giống, trước mắt quan trọng nhất chính là không thể để diều hâu chạy mất. Bằng không trời đất bao la, cậu đi đâu tìm.

Thân ảnh nho nhỏ bên người Lý Uyên chạy qua, thiếu chút nữa làm Lý Uyên lảo đảo một cái. Lý Uyên không rõ nguyên do, xảy ra chuyện gì? Đang muốn mở miệng dò hỏi, liền thấy Lý Thừa Càn một bên chạy một bên hướng lên trời nhìn diều hâu hô to: “Đừng chạy! Không được chạy! Xuống ngay, ngươi xuống đây cho!”

Lý Uyên:…

Trước một giây còn hứng thú bừng bừng xem dê mẹ sinh, giây tiếp theo đã chỉ bắt diều hâu.

Lý Uyên dở khóc dở cười, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài: “Đứa nhỏ này!”

Ông tuổi tác lớn, không có sức lực đuổi theo hài tử sức lực quá thịnh, liền không nhúc nhích, quay đầu phân phó nội thị: “Còn không mau theo sau, che chở tiểu lang quân.”

Vì thế Diều hâu bay ở trên trời, Lý Thừa Càn chạy trên mặt đất, nhóm nội thị đuổi ở phía sau, hơi hơi oán giận diều hâu đang trù trù kêu cùng với Lý Thừa Càn, làm cho người trong cung liên tiếp ghé mắt nhìn.

Chạy một đoạn sau, mắt thấy diều hâu có hướng phi xuống dưới, khoảng cách cũng càng ngày càng gần, Lý Thừa Càn mặt lộ vẻ vui sướиɠ, nhưng vui sướиɠ còn chưa nhiễm lên khóe mắt, đã bị một mũi tên đánh gãy.