Chương 3: Nine

Sau đó, đường đi của số 9 có thêm một bé trái cây xanh mướt tươi mới. Số 9 cũng càng ngày càng thân với trái cây, còn đặt tên cho cậu là số 1.

Số 9 không có năng khiếu đặt tên, cậu cũng quên mất tên mình là gì rồi, tang thi không gọi tên cậu, chỉ rống rống rống, nhân loại không gọi tên cậu, chỉ mắng tang thi vương tang thi vương, cậu cũng chỉ cảm thấy số 9 rất quen thuộc, nên gọi đại như vậy, vừa dễ nghe vừa dễ nhớ.

...

Số 9 tiếp tục cuộc hành trình không có đích đến của mình, hoặc là nói nơi nào có nhiều thức ăn chính là đích của cậu.

Nhưng mà sau khi ăn xong thịt heo nướng, cậu cảm thấy tất cả các loại thịt khác đều trở nên nhạt nhẽo như sáp, không những nhạt nhẽo mà còn không có dinh dưỡng.

Hiển nhiên thịt heo này đặc biệt hơn những thịt heo khác, nhưng vì sao đặc biệt thì số 9 cũng đang tìm hiểu.

Hoang Mãnh Trư:... Lão tử không gọi là heo! Lão tử là Ma thú tứ cấp Hoang Mãnh Trư! Lão tử là ma thú! Không được so sánh lão tử với các loại heo khác!

Nếu Hoang Mãnh Trư còn một mảnh tàn hồn gào thét như vậy thì số 9 chắc chắn đã biết sự đặc thù của nó.

Số 9 tiếp tục đi về hướng đông, nơi những rừng cây càng lúc càng rậm rạp tươi tốt, cho đến khi cậu vô tình nhìn thấy một đám "người" đang săn một con không biết là chăn hay rắn. Mà con chăn này giống như con heo lúc trước, tản ra một mùi hương tràn đầy năng lượng.

Lộc cộc...

Bụng số 9 lập tức sôi lên, cậu nhét thịt gà nướng vào miệng, cái bụng nhỏ vì ăn nhiều nên căng phồng lên, càng giống bé Hamster nhỏ, thế nhưng cậu lại không thấy no nê chút nào.

Mùi hương thơm ngọt tản ra, khiến số 9 thật muốn chảy nước miếng.

Trái cây trên vai cậu "nhìn" thấy mấy "người" đang săn thú thì lập tức nhảy nhót xuống vai cậu, lăn qua bên kia.

Sở dĩ chữ người để trong ngoặc kép là bởi số 9 thấy bọn họ có hình dáng của con người nhưng lại có thêm một đôi cách ve xinh đẹp, mái tóc vàng và màu mắt lục bích lấp lánh lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, cả người tản ra một mùi hương cỏ cây tự nhiên khiến người dễ chịu.

Số 9 đỡ được bé trái cây đang rơi xuống, chọc chọc nó: " Sao vậy, cậu cũng muốn ăn thịt chăn?"

Bé trái cây lắc lư lắc lư, số 9 liền hiểu ngay: " Không phải chăn, chẳng lẽ là người? Nhưng tớ không săn người... "

Bé trái cây lại lắc lắc đầu, lúc này số 9 chợt nhớ ra một truyền thuyết về những chủng tộc giả tưởng, trong đó tinh linh hình như sinh ra từ cây cối.

" Cậu là tinh linh? " Số 9 lập tức đoán ra được chủng tộc của bạn đồng hành.

Lúc này các tinh linh tóc vàng mắt xanh cũng cảm nhận được sự tồn tại của bé trái cây, nhưng địch nhân trước mắt lại không cho bọn họ phân tâm, chỉ có thể chiến thắng địch nhân rồi mới đi đến chỗ của đứa trẻ.

Chỉ thấy đôi cánh trong suốt của bọn họ hơi run lên, cả đội ngũ cùng tránh thoát cú vung đuôi của con chăn lớn. Sau đó bọn họ nâng cung rút mũi tên, chuẩn xác bắn vào trái tim rắn.

Số 9 cho rằng mũi tên bé nhỏ kia sẽ bị vảy rắn cứng cáp làm bắn ra, nhưng những mũi tên lại như tia laze, xuyên qua thân rắn.

Con rắn đau đơn phun lưỡi, nhưng giây tiếp theo vảy của nó thế mà bay ra, như bạo vũ lê hoa châm, lung tung tổn thương kẻ thù.

Số 9 thấy vậy lập tức ôm trái cây nhắm mắt, một bức tường tỏa ra hơi lạnh lập tức chắn trước mặt cậu.

Leng keng, leng keng.

Vảy rắn va vào tường băng, rơi xuống đầy đấy.

Nhưng đợi đến khi số 9 mở mắt, định tham chiến thì chăn lớn đã không còn bóng dáng.

Đây là... Chạy rồi?

Thức ăn đến miệng, chạy rồi?

Số 9 ngẩn ngơ, rất là thất vọng. Y ôm bé trái cây, định đuổi theo thức ăn, nhưng đã bị các tinh linh khác bay đến ngăn lại.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào trái cây, ánh mắt mềm mại. Từ khi Sinh Mệnh Thụ bị bệnh, đã thật lâu thật lâu tinh linh tộc không có tiểu tinh linh ra đời.

Tiểu tinh linh a, sinh mệnh kết tinh, yếu ớt nhưng xinh đẹp.

" Chờ một chút, ta là Ivor, xin ngươi trả lại tinh linh ấu tể ( con non) cho tộc ta, tinh linh tộc nhất định sẽ báo đáp ngài. " Tinh linh tên Ivor ưu nhã cúi người, chân thành nhưng không hèn mọn, cao quý nhưng không ngạo mạn.

" Nó là của ta. " Mặc dù hơi thở của tinh linh khiến 9 rất thân thiết, nhưng mà muốn dành thức ăn với Hamster? Còn là một Hamster có vũ lực thì ngươi đích thị đang tìm đường chết.

Ivor nghẹn lại, người trước mắt có mùi hương thật thoải mái, giống như cùng nguồn gốc với Sinh Mệnh thụ, điều đó khiến Ivor bày ra dáng vẻ rất thân thiện, cho dù đối phương là một ma pháp sư.

Nhưng ma pháp sư không đồng ý, điều đó khiến Ivor cầm chặt cung tên của mình... Tự nhủ nhất định phải mang ấu tể về.

" Ngươi, ngươi có thể cùng chúng ta về tinh linh tộc không, mùi hương của ngươi thật giống cây Sinh Mệnh! " Ngay lúc Ivor đang giãy giụa thì một tinh linh lên tiếng, ánh mắt tinh linh kia sáng lấp lánh, trông mong nhìn số 9.

Chờ một chút, có thể cùng mang về mà!

Bị đồng bạn đánh thức, Ivor cũng rất vui vẻ, thế là có cách vẹn toàn rồi! Ma pháp sư trước mặt có hương vị của cây Sinh Mệnh, nói không chừng còn có thể chữa cho cây Sinh Mệnh!

Số 9 đang định từ chối quyết định đi đuổi theo thức ăn ngon (chăn) thì trái cây trong tay cậu hơi lăn lộn, giao tiếp gì đó với các tinh linh.

Sau khi trao đổi xong, Ivor hơi vỗ cánh nhìn số 9: " Ngài vào Dalziel là để tìm ma thạch sao? Trong tộc có không ít ma thạch thượng đẳng, nhưng chúng ta không tùy thân mang theo. Xin đi theo chúng tôi trở về Tinh linh điện, chúng tôi sẽ hậu tạ ngài. "

Thấy số 9 do dự, Ivor bổ xung thêm: " Tinh linh ấu tể thực sự cần trở về trong tộc để hóa hình, lưu lạc bên ngoài thực sự không tốt cho cậu ấy. Ngài yên tâm, tinh linh tôn trọng tự do, nếu sau khi hóa hình cậu ấy muốn theo ngài rời tộc chúng ta cũng sẽ không ngăn cản. "

Ivor đã nói đến mức này rồi, số 9 đành đồng ý.

" Xin hỏi ngài là... "

" Nine, không có họ. " Số 9 suy nghĩ một lát, thật sự lười động não nghĩ tên nên trực tiếp gọi là Nine luôn. Bởi vì ít khi mở miệng, ngữ điệu của Nine rất khô khan, nhưng mà các tinh linh hoàn toàn không bất mãn. Rất tâm lý mà trò chuyện cùng Nine.