Chương 13

Không có thân phận không có hành lý, thậm chí không có một cây dù che mưa, trên người hai mẹ con đều mang vết thương, rõ ràng biết chạy trốn là hy vọng xa vời, nhưng vẫn đỡ nhau không màng tất cả mà đi vào trong đêm tối.

Nhưng mà vừa rời khỏi cửa lớn bệnh viện, việc người phụ nữ và đứa trẻ mất tích đã kinh động đến người chăm sóc, mẹ nắm chặt lấy tay hắn tránh ở một góc, nhìn người ngày càng tới gần, trên khuôn mặt tái nhợt đến trắng bệch lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một âm thanh dịu dàng, “Hồi Nhã?”

Mẹ bỗng dưng quay đầu lại, không biết khi nào, một chiếc xe hơi màu đen ngừng ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một vị phu nhân thanh nhã, không dám xác định mà nhìn nàng.

Người phụ nữ sửng sốt, buột miệng thốt ra, “ Cô Tần……”

Xưng hô này vừa thốt ra, phu nhân tức khắc nhẹ nhàng thở ra, “Quả nhiên là em.” bà không hỏi vì sao đã trễ thế này, hai mẹ con còn chật vật mà xuất hiện ở trên phố, trên người còn mặc đồng phục bệnh nhân, mà trực tiếp mở cửa xe, vẫy tay với hai người, “Mau lên đây, em và đứa trẻ đã ướt hết rồi, cẩn thận bị lạnh.”

Tiếng bước chân phía sau càng ngày càng gần, bước đi trong mưa phảng phất như một con quái vật giương nanh, một khi bị bắt, tựa hồ chỉ có tan xương nát thịt, người phụ nữ cắn chặt răng, cuối cùng cũng bế con trai lên xe.

Màn mưa giương nanh múa vuốt đánh vào cửa xe, lại không cam lòng mà bị ngăn cách bên ngoài, Du Tư Niên còn nhớ rõ tấm thảm lông bao trọn lấy cơ thể kia, mềm mại ấm áp, làm toàn thân phát run của hắn có thể im lặng mà thở phào một hơi, trong xe bật máy sưởi, xua đi cái lạnh trên người hắn một chút, trái tim cũng dần dần thả lỏng.

Sau đó, chiếc xe chở bọn họ tời khỏi bệnh viện, lại ra khỏi Kinh Thị, rồi ra khỏi nước, hoàn toàn tránh khỏi ác mộng như hình với bóng.

Chỉ đáng tiếc, sau khi vị phu nhân kia sinh con, không đến mấy năm đã qua đời, mà chồng của bà vẫn tiếp tục che chở cho hai mẹ con bọn họ, cho mẹ hắn viện điều dưỡng tốt nhất, lại hỗ trợ hắn hoàn thành việc học.

Nếu không có vợ chồng Trịnh Phú Nguyên tin tưởng và bồi dưỡng, căn bản sẽ không có Du Tư Niên điều hành Vạn Hoàng của Trịnh thị, ở trên thương trường nói một không hai hiện tại.

Cho nên, khi người cầm lái Trịnh thị đưa con trai và tập đoàn tới giao cho hắn trước khi lâm chung, hắn cũng đồng ý không chút do dự.