Chương 41

Nữu Nữu không thích chơi với Lục Bắc Tuần, dù sao cậu bé lúc nào cũng lạnh lùng, con bé muốn nói mình có thể đi tìm Ninh Manh hoặc Hoàn Tử không, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt của Chu Vận, chỉ đành gật đầu: "Con biết rồi."

"Ngoan, mẹ biết con là hiểu chuyện nhất." Chu Vận vẻ mặt hài lòng.

*

Giản Ninh cầm sách giáo khoa đến lớp ba, Ngôn Ngôn đi theo ngồi ở hàng cuối cùng của lớp học, cậu nhìn chằm chằm Giản Ninh trên bảng đen, chữ và số trên bảng đen ngày càng mờ đi, sau đó nhanh chóng gục xuống bàn ngủ thϊếp đi.

Trước khi ngủ, cậu bé không khỏi nghĩ, tất cả là tại 666 của chú đạo diễn tối qua đã khiến mình phấn khích mãi mới ngủ được.

Giản Ninh ngay lập tức phát hiện Ngôn Ngôn đã ngủ, cô có chút nghi ngờ, chẳng lẽ những gì mình giảng quá thôi miên sao?

Nhưng những người khác dưới bục giảng đều tràn đầy năng lượng, cô nghĩ có lẽ không phải những gì mình giảng quá thôi miên, mà là từ nhỏ Ngôn Ngôn đã có tiềm năng học kém.

Ngôn Ngôn ngủ một giấc rất ngon, cho đến khi cảm nhận được một ánh mắt, cậu bé vội vàng mở mắt, vừa mở mắt ra, đã chạm phải ánh mắt của Giản Ninh.

"Tỉnh rồi thì dậy đi." Giọng nói của Giản Ninh nhàn nhạt, không nghe ra được cảm xúc gì.

"Mẹ, con chỉ là buồn ngủ quá thôi." Ngôn Ngôn giải thích.

"Ừ, trưa ngủ sớm một chút." Giản Ninh không cảm thấy đây là chuyện cần phải tức giận.

Bữa trưa họ cũng ăn ở nhà ăn của trường, vì Ngôn Ngôn làm lỡ thời gian, khi họ đến thì các bà mẹ và đứa trẻ khác đã ăn rồi.

Ngôn Ngôn đi theo Giản Ninh lấy cơm, vừa vặn ngồi đối diện với hai mẹ con Chu Vận, Ngôn Ngôn ngẩng đầu nhìn thấy Chu Vận không khỏi sững sờ, sau đó nụ cười trên mặt không khỏi sâu hơn, cậu bé không ngờ cơ hội kiếm tiền lại đến nhanh như vậy.

Sống ở thế giới này hai mươi tám năm, từ nhỏ đến lớn Giản Ninh đã nhìn thấy rất nhiều thứ người khác không nhìn thấy, từ ban đầu do dự lưỡng lự, đến bây giờ cô đã có thể bình tĩnh thu hồi ánh mắt.

Ngôn Ngôn thì khác, tuy đã quen biết mấy người bạn không bình thường, nhưng mỗi lần nhìn thấy tình huống khác nhau vẫn cảm thấy mới lạ.

Chu Vận vừa ngẩng đầu đã thấy Ngôn Ngôn cười tươi với mình, chị ta có chút kỳ lạ về sự thay đổi thái độ của cậu nhóc này, chẳng lẽ là Giản Ninh dạy cậu?

Sau khi ra khỏi tòa nhà dạy học, Chu Vận cảm thấy hơi lạnh, chị ta cúi đầu che giấu sự khó chịu trong mắt, cũng không biết Lâm Tư Viễn nghĩ gì, lại đến nơi hẻo lánh như vậy để quay phim, quả nhiên là cậu ấm chưa từng chịu khổ đến trải nghiệm cuộc sống sao?

Còn có Cố Vãn và Lục Bắc Tuần, Trí Tín là nhà đầu tư lớn nhất của chương trình, chẳng lẽ bọn họ không có ý kiến gì sao?