Chương 48

Chị ta cũng nhanh chóng đạt được mong muốn, trở thành bạn gái của một thiếu gia, cùng anh ta ra vào các địa điểm ăn chơi, điều này càng củng cố quyết tâm gả vào nhà giàu của Chu Vận.

Chị ta cũng biết trong mắt những thiếu gia này, người như chị ta chỉ là món đồ chơi mà thôi, gia đình họ sẽ không cho phép anh ta cưới chị ta.

Vậy nên cách duy nhất chị ta có thể nghĩ đến là ép buộc, chị ta mất tận bốn tháng để thành công có thai, biết mình mang thai, Chu Vận rất vui, nhưng chị ta cũng biết đây không phải là lúc nên nói ra.

Đến khi chị ta mang thai ba tháng, đối phương theo ý nguyện của gia đình đính hôn với một cô chủ môn đăng hộ đối, Chu Vận sốt ruột, nói rõ với anh ta, nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ đáp lại.

Đây là cơ hội duy nhất để vượt qua giai cấp, Chu Vận đương nhiên không muốn bỏ đứa bé, hơn nữa, chị ta đã bí mật kiểm tra, đứa bé trong bụng là con trai.

Nếu chị ta sinh đứa bé này, vậy đứa bé này sẽ là cháu đích tôn của gia đình, nhận thức này càng củng cố quyết tâm sinh con của Chu Vận.

Để sinh đứa bé này, chị ta đã không nhận phim cả năm, thậm chí còn trốn ở thị trấn bên cạnh thôn Thanh Tuyền, ba tháng trước, chị ta quay phim ở thôn Thanh Tuyền, anh ta còn đến thăm, vậy mà giờ đây mọi thứ đã thay đổi.

Điều khiến Chu Vận tuyệt vọng hơn là sau khi đứa bé chào đời, chị ta mới phát hiện ra đó không phải là bé trai như mình mong đợi, mà là bé gái.

Còn ba của đứa bé đã kết hôn với cô chủ môn đăng hộ đối, thậm chí còn lăng nhăng bên ngoài, Chu Vận lại vì sự thay đổi của cơ thể sau sinh mà bị trầm cảm, còn đứa bé này lại càng là cái gai trong mắt chị ta.

Ban đầu chị ta nghĩ đưa đứa bé về sẽ nhận được một khoản tiền, nhưng điều khiến chị ta sụp đổ hơn là vợ của đối phương không phải người đơn giản, cô ta đã can thiệp xét nghiệm ADN, kết quả đứa bé đương nhiên không phải con của chồng cô ta, bởi vì cô ta không cho phép có người khác đe dọa đến lợi ích của đứa con tương lai của mình.

Chu Vận không chỉ không nhận được tiền mà còn bị đối phương đe dọa, thế là vốn không yêu thương gì, chị ta lại càng căm ghét đứa bé này đến tận xương tủy.

Chị ta đã từng nghĩ đến việc vứt đứa bé vào trại trẻ mồ côi tự sinh tự diệt nhưng lại sợ bị phát hiện, cuối cùng chị ta đã tìm ra cách an toàn nhất, đó là cho người khác nhận nuôi.

Nghe nói gia đình đó có một bé trai đã năm tuổi, vẫn luôn muốn có một bé gái, nhưng vì sinh con bị tổn thương cơ thể, không thể sinh thêm được nữa.