Chương 5

Sau khi Tần Mỹ Quyên hài lòng rời đi, Giản Ninh liếc nhìn bé con bên cạnh đang vui vẻ, không khỏi nhướng mày:"Vui đến thế à?"

Ngôn Ngôn gật đầu lia lịa: "Ngôn Ngôn cũng có thể kiếm tiền rồi, chẳng lẽ không nên vui sao?"

Được rồi, vừa nãy còn nói được làm việc cùng cô đã thấy vui, xem ra bây giờ mới nói thật lòng, tình mẫu tử bằng nhựa chắc luôn.

"Như vậy sau khi con kiếm được tiền, con sẽ mua cho mẹ thật nhiều trang sức lấp lánh." Ngôn Ngôn nói xong, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Giản Ninh, chỉ thiếu hỏi cô có vui không?

Giản Ninh không khỏi đưa tay lên trán, cô cũng không biết vì sao đứa nhỏ này lại đặc biệt thích trang sức lấp lánh, có lẽ là vì thấy mẹ người khác có thì mẹ của cậu cũng phải có?

Dưới ánh mắt mong chờ của cậu bé, Giản Ninh từ từ gật đầu, nói trái lòng: "Mẹ rất mong chờ."

"Vậy lát nữa đi siêu thị mẹ cho con chọn thêm một món ăn vặt nữa được không?" Ngôn Ngôn chớp chớp mắt nhìn Giản Ninh.

"Tình hình nhà mình con cũng biết rõ, nhưng vì con sắp kiếm được tiền rồi, vậy hôm nay mẹ sẽ phá lệ một lần." Giản Ninh làm ra vẻ miễn cưỡng.

"Vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi." Lát nữa về cậu còn phải chuẩn bị đồ đạc để tham gia chương trình.

Giản Ninh cũng không trì hoãn, đợi đến lúc ghi hình chương trình thực tế thì không còn tự do như bây giờ.

Hai mẹ con nói đi là đi, nhanh chóng đến bãi đậu xe, Giản Ninh đi trước, Ngôn Ngôn liếc nhìn chú mèo con đột nhiên lại gần, khẽ hất cằm về phía nó, chú mèo con nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt cậu.

Mẹ đã nói, không được để người khác biết về khả năng đặc biệt của cậu, nhưng đây là mèo con tự đến, không liên quan gì đến cậu.

Cậu bé tưởng mình làm kín đáo, nhưng không biết người phía trước đã lắc đầu, Giản Ninh nghĩ, thôi bỏ qua, coi như cô không nhìn thấy, dù sao cậu cũng không tiết lộ cho ai biết.

Khóa xe được mở, Ngôn Ngôn thành thạo mở cửa ghế sau, ngồi vào ghế an toàn và thắt dây an toàn: "Mẹ ơi, con xong rồi."

Nghe vậy, Giản Ninh liền khởi động xe, đứa bé ở ghế sau lại cau mày suy nghĩ, vừa rồi Tiểu Hắc đến nói với cậu, mấy đứa nhóc béo ú bên cạnh lại tụ tập khoe đồ chơi mới của mình.

Tiếc là mình phải đi siêu thị, nếu không cũng mang theo đồ chơi mới dì Mỹ Quyên mua cho mình qua đó.

"Muốn ăn gì nghĩ trước đi, đến lúc đó lề mề mẹ không đợi đâu." Giản Ninh mỗi lần đi siêu thị đều đi thẳng đến mục tiêu, cô không thích lãng phí thời gian ở siêu thị.

"Con đã nghĩ kỹ rồi, con muốn một hộp kẹo hình ngôi sao và một túi thạch." Mục tiêu của Ngôn Ngôn cũng rất rõ ràng.

Giản Ninh nghe vậy hài lòng gật đầu, sau đó bắt đầu lẩm nhẩm đồ ăn vặt mình cần, khô bò, thạch, khoai tây chiên, kẹo, các loại bánh nhỏ.