Chương 46: Nguyên Tam Gia Bị Trộm Nick Rồi? 2

Nguyên Tam gia suy nghĩ một chút, lại bắt đầu biên tập lại nội dung đã đăng trong vòng bạn bè của mình, sau đó lại gửi tin nhắn tuyên truyền vào mấy group chat mà anh tham gia.

Lúc này Nguyên Tam gia cảm thấy cực kỳ may mắn vì mình có tên trong này. Trước kia lúc Lục Chi Ninh kéo tên anh vào, anh trực tiếp bấm hủy nhận thông báo, không nghĩ tới lúc này thật sự có đất dụng võ.

Tất cả mọi người: “???”

Nguyên Tam gia vạn năm không nổi lên, đột nhiên xác chết vùng dậy rồi?

Hơn nữa còn là tuyên truyền cho một đạo quán không có tên tuổi nữa?

Cái này quả thật là…kỳ kỳ quái quái!

Mà mấy người trong đám bạn bè mà Tam gia không nhìn thấy kia, phản ứng đầu tiên cơ bản đều giống nhau, nhao nhao hỏi thăm ở trong group: Tam gia bị trộm nick rồi à?

Nếu như không phải bị trộm nick, tại sao lại phát quảng cáo trong group thế?!

Mà cái đứa trộm nick này thật sự quá to gan! Lại dám cướp nick của Tam gia nữa!

Quả thực chính là tự tìm đường chết mà!

Mọi người bắt đầu nhao nhao lên án tên trộm nick kia.

Lục Chi Ninh là người bạn thân thiết nhất của Tam gia. Mấy người kia mặc dù không gặp trực tiếp anh được nhưng cũng có quen biết, thế là gần như bằng tốc độ nhanh nhất gọi điện thoại hỏi thăm xem tình huống của Tam gia là như thế nào.

Linh Chi Ninh chẳng hiểu gì hết, kinh ngạc mở điện thoại ra xem.

Sau đó liền nhìn thấy Tam gia phát tin quảng cáo trong group, hơn nữa còn là loại quảng cáo thấp kém này nữa.

Lục Chi Ninh không nói hai lời, liền bắt đầu bíp bíp: “Tôi khuyên cậu nhanh trả lại nick cho Tam gia, nếu không là cậu xong đời rồi.”

“Tam gia có cả một trăm một ngàn cách cho cậu một bài học đấy!”



“Với cái uy danh bên ngoài của Tam gia, cậu nhanh mà bó tay chịu trói đi!”

Nguyên Cảnh dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn mấy tin nhắn Lục Chi Ninh gửi không ngừng trong group.

Anh bấm vào hình đại diện của Lục Chi Ninh, tự mình phát ra một tin nhắn thoại gửi cho Lục Chi Ninh: “Cậu bảo tôi trả nick lại cho ai?”

Lúc này, bên trong group, Lục Chi Ninh còn đang điên cuồng bíp bíp.

Nhìn thấy tên trộm kia gửi một tin nhắn cho mình, Lục Chi Ninh nhấp vào, thấy đó là tin nhắn thoại, anh ta không chút do dự mở lên nghe. Một giây sau, Lục Chi Ninh lấy tốc độ nhanh nhất thu hồi lại toán bộ tin nhắn mà anh ta gửi trong group.

Sau đó trả lời lại Nguyên Cảnh: Mời ngài đem nick trả lại cho tổ tông Nguyên Tam gia của tôi.

Nguyên Cảnh cười lạnh.

A, du͙© vọиɠ cầu sinh cũng mạnh đấy.

Nhận sợ cũng đủ nhanh, nhưng mà, Nguyên Cảnh vẫn không thấy hài lòng như cũ.

Nguyên Cảnh: “Cậu biên tập lại nội dung mà tôi gửi một chút, sau đó lại phát trong vòng bạn bè của cậu, tuyên truyền một chút cho Huyền Thanh Quan.”

Lục Chi Ninh nào dám cự tuyệt?

Vui vẻ đồng ý!

Chỉ là…

Cho dù phát tin quảng cáo tuyên truyền nhưng anh ta vẫn không hiểu rõ lắm rốt cuộc chuyện Huyền Thanh Quan là như thế nào cả.

Không chỉ có Lục Chi Ninh không hiểu rõ tình huống này là gì mà những người khác cũng càng thêm bối rối, đã nói là trộm nick rồi mà? Sao Lục thiếu lại thu hồi hết toàn bộ mấy tin nhắn đã gửi vậy?

Lúc này, có người lại lặng lẽ bíp bíp một câu: Mau nhìn phía dưới bài đăng trong vòng bạn bè đi.



Thế là dưới sự hảo tâm nhắc nhở của người này, rốt cuộc những người khác cũng lập tức tỉnh ngộ.

A, thì ra Tam gia không bị trộm nick!

Hóa ra là người mà Tam gia quen biết có mở đạo quán…

Như vậy, xem ra quan hệ giữa người này và Tam gia cũng được, nói không chừng cũng là nhân vật lợi hại đấy.

Chỉ là, bọn họ ở xa Kinh Thành, so với Thanh Thành còn xa hơn nữa. Nhưng Huyền Thanh Quan này lại là đạo quán mà lần đầu tiên Tam gia chủ động tuyên truyền…

Không ít người suy nghĩ một hồi, nhanh chóng đưa ra quyết sách.

Nếu người nào có người thân bạn bè ở Thanh Thành thì nhao nhao liên hệ với bạn bè người thân ở đó, nhờ bọn họ giúp đỡ, nhanh chóng chuẩn bị để ngày mai đi tới ủng hộ Huyền Thanh Quan khai trương!

Không nói những cái khác, mua một vài lá bùa ủng hộ là được rồi.

Nhất định phải nể mặt Tam gia!



Nguyên Cảnh biết được trong lòng Lục Chi Ninh có trăm mối nghi ngờ nhưng anh lại lười giải thích, trực tiếp bảo Lục Chi Ninh đi tìm Sở Lâm.

Lục Chi Ninh cảm thán, gọi điện thoại cho Sở Lâm.

Không nghĩ tới cậu em họ này của anh ta lại có thể tạo quan hệ được với Nguyên Cảnh… cũng là người ngốc có ngốc phúc.

Chờ sau khi anh ta và Sở Lâm nói chuyện xong, Lục Chi Ninh cảm thấy có khả năng đầu óc cậu em họ của mình bị nước vào.

Trước đó lúc Sở Lâm hỏi thăm chuyện của Tam gia ở chỗ anh ta cũng đã nói sơ về tình huống một chút, cũng không nói cụ thể, nhưng bây giờ nghe xong, Lục Chi Ninh chỉ cảm thấy Sở Lâm đang bịa chuyện mà thôi.

Sở Lâm cũng có chút không vui: “Nếu như anh thấy em đang nói bậy thì anh đi hỏi Nguyên Tam gia đi! Anh ấy cũng tận mắt nhìn thấy đấy!