Chương 42

Quần áo trên người Lâm Tri bị cởi sạch, cả người ngã trên giường. Tiêu tổng đè cậu lại, cắn cắn gặm gặm da thịt trắng nõn trước mặt, tạo ra từng quả từng quả dâu tây, đã vậy còn làm người cậu dính một đống nước bọt.

Cùng lúc đó, Tiêu Minh vội vàng cởϊ qυầи dài với qυầи ɭóŧ bó chặt khó chịu ra, côn ŧᏂịŧ thô to đầy gân xanh bật ra, để trước cửa vào hoa huyệt của Lâm Tri, cái hông đưa đẩy cọ sát lên miệng huyệt, không chờ nổi muốn mạnh mẽ đâm vào bên trong.

Lâm Tri nhịn không được vỗ vỗ cái đầu to lông xù của người đàn ông phía trên, cho dù hoa huyệt cậu trời sinh mềm mại, ướt sũng thì cũng không thể vừa cởϊ qυầи đã tiến vào như vậy. Cậu cũng vừa mới bắt đầu nóng lên thôi, côn ŧᏂịŧ hơi cương, hoa huyệt phía dưới chưa đủ ướt đã bị cứng rắn đâm vào, thật sự rất đau đó.

"Đùng vội. Giúp em mở rộng trước đi, em sợ đau..." Lâm Tri chạm vào mu bàn tay Tiêu Minh, đưa tay hắn hướng xuống thân dưới. Miệng huyệt vẫn rất chặt, vì trước đó Lâm Tri phải đi quay phim nên mấy tháng liền không làʍ t̠ìиɦ, lúc này ngay cả một ngón tay cũng rất khó đi vào chứ đừng nói tới côn ŧᏂịŧ thô to kia.

"Ưʍ..." Bởi vì tác dụng của thuốc quá mạnh, hai mắt Tiêu Minh đỏ rực, nhưng hắn vẫn nhớ rõ người bên dưới là bảo bối của mình, không thể để cậu bị thương được, nhưng dù hiểu thì động tác của hắn vẫn rất mạnh bạo, ngón tay cào loạn bên trong, hoa huyệt mềm mại chịu không được, tiết ra rất nhiều nước, ướt đẫm ga giường bên dưới. Khởi đầu mạnh bạo như vậy khiến cơ thể cậu càng nóng bức, khó chịu.

"Bảo bối, em thật ngọt..." Tiêu Minh móc ngoáy trong hoa huyệt một lúc lâu, thịt huyệt nhiệt tình bao lấy ngón tay hắn. Côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh trướng đau khó chịu. Hắn vội vàng rút ngón tay ra, bên trên dính đầy nước da^ʍ nhưng hắn không hề tỏ ra chán ghét, nhẹ nhàng liếʍ sạch hết nước da^ʍ của Lâm Tri, động tác vừa chậm, vừa quyến rũ, khiến hai tai Lâm Tri đỏ ửng, khí nóng không ngừng bốc lên.

"Bé cưng, anh không nhịn được nữa." Bình tĩnh làm dạo đầu đã là giới hạn chịu đựng của Tiêu Minh, cuối cùng tác dụng của thuốc vẫn khiến hắn mất hết lý trí, nắm chặt lấy eo Lâm Tri, đẩy hông tiến vào bên trong. Hơn phân nửa côn ŧᏂịŧ đâm vào trong, rút ra đâm vào kịch liệt: "Nơi này của em thật tuyệt, ngậm rất chặt, mau thả lòng chút, ngoan.,.."

"Nhẹ chút... Nhanh quá... Ưʍ..." Lần này Tiêu Minh đâm vào vô cùng bất ngờ, côn ŧᏂịŧ ác liệt xông vào thật sâu, miệng huyệt tê rần. Tiêu Minh không cho cậu cơ hội thích ứng, vì thuốc mà hắn giống như mấy tên nhóc choai choai lần đầu nếm trái cấm, côn ŧᏂịŧ mới đâm vào đã vội vã rút ra, mãnh liệt khuấy đảo bên trong, nước da^ʍ bắn ra ngoài.

"A...Dừng lại... Nóng quá, hỏng mất..." Ban đầu Lâm Tri còn cảm thấy đau, dù sao cũng đã một thời gian không bị làm, lần này không kịp thích ứng đã bị mở rộng khiến cậu cảm thấy khá đau. Mãi đến khi thích ứng mới tìm được kɧoáı ©ảʍ, thịt huyệt thả lỏng một chút, không còn cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ nữa. Lúc này côn ŧᏂịŧ đổi hướng đâm vào, đầu nấm chọc thẳng vào huyệt tâm, vách thịt lập tức xoắn vào, người đàn ông phía trên như tìm được lục địa mới, không ngừng nhắm vào nơi đó. Nước da^ʍ chảy ròng ròng, cắn càng ngày càng chặt: "Đừng đâm vào chỗ đó, em muốn bắn, muốn bắn..."

Tiêu Minh đúng lúc rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, nước da^ʍ từ trong hoa huyệt bắn mạnh ra ga giường. Lâm Tri đã lâu không làʍ t̠ìиɦ, chỉ một lần này không thể thỏa mãn cậu được, huống chi Tiêu Minh đã bị cho uống thuốc. Ngay cả khi hoa huyệt còn trong trạng thái cao trào thì hắn vẫn đâm mạnh vào, Lâm Tri cũng bị làm cho mất lý trí, hai chân quặp lấy eo của hắn, tay nhào nặn cặρ √υ" trước ngực, dòng sữa trắng chảy ra theo kẽ tay cậu.

"Bảo bối lại chảy sữa rồi, không ngoan chút nào, thứ tốt như vậy lại để lãng phí." Tiêu Minh rất thích cặρ √υ" này của Lâm Tri, hai tay đưa đến nhéo nắn, đầu ngón tay chặn lại dòng sữa không cho nó chảy ra nữa. Đầṳ ѵú cứng rắn ngày càng ngẩng cao trong tay hắn, nhìn thôi cũng đã thấy có rất nhiều sữa. Ngực căng đầy, Tiêu Minh lại đang đánh mất lý trí, không phải cậu làm nũng một hai câu là xong. Lâm Tri đỏ ửng cả mặt, đón ý hùa theo hắn, lắc lắc hông, miệng huyệt bị đâm chọc mất cảm giác. Cậu chủ động hùa theo, giúp côn ŧᏂịŧ đâm vào tận cùng bên trong, nước da^ʍ làm hoa huyệt lầy lội, từng tiếng "ba ba ba" phát ra vang dội, côn ŧᏂịŧ không bị cản trở chọc vào cái miệng bí ẩn sâu bên trong, làm Lâm Tri trợn trừng hai mắt, sướиɠ tới ngón chân cuộn lại: "A... Đâm tới rồi..."

"A... Nóng quá... Tử ©υиɠ bị hỏng rồi, muốn phun sữa..." Côn ŧᏂịŧ cạy mở miệng tử ©υиɠ, đâm vào một đoạn nhỏ, kết quả bị cắn chặt lấy. Tiêu Minh vốn đã nhịn rất lâu, bây giờ lại còn bị bao lấy thoải mái như này, lần thất thủ đầu tiên lập tức đến, từng dòng từng dòng bắn vào sâu trong tử ©υиɠ. Rất nhanh tử ©υиɠ của Lâm Tri đã bị bắn đầy, nhưng miệng tử ©υиɠ đang bị côn ŧᏂịŧ chặn lại khiến cậu hoảng hốt khóc lên, eo bị Tiêu Minh giữ chặt, chỉ có thể nằm im ở đó, đến khi hắn bắn tinh xong mới được thả ra.

Đầṳ ѵú Lâm Tri lúc này không bị chặn lại, sữa lập tức bắn ra. Tử ©υиɠ run rẩy nuốt từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙, nước da^ʍ không ngừng chảy ra, cảm giác đầy tràn khó chịu. Một bên vυ" bị Tiêu Minh cắn gặm, uống từng ngụm sữa, vừa uống vừa chẹp chẹp miệng.

Lâm Tri vừa xấu hổ vừa giận dữ, đau nhức ở núʍ ѵú nhắc nhở cậu Tiêu Minh đã dùng bao nhiêu lực. Chắc chắn đã bị cắn sưng rồi, nhưng hành vi này lại khiến cậu cảm thấy rất sướиɠ, thậm chí cậu còn muốn hắn gặm cắn cả bên còn lại.

Trong lúc tử ©υиɠ bị lấp đầy, Lâm Tri đã lêи đỉиɦ thêm lần nữa. Bên trong bụng ngoại trừ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn còn có nước da^ʍ của chính mình khiến bụng cậu phồng lên. Vốn nghĩ hắn sau khi bắn tinh sẽ dừng lại nhưng không, sau khi kết thúc hắn lập tức cử động eo. Côn ŧᏂịŧ cứng trở lại, nhiệt độ tăng cao. Hai chân Lâm Tri nhũn ra, từng trận chua xót từ hoa huyệt kéo đến: "Bảo bối, anh nghĩ em sẽ không để ý việc bắt những người ngoài kia đợi thêm đâu nhỉ, dù sao việc của chúng ta vô cùng khẩn cấp."

Hết chương 42.

05/03/2022.